Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Cuộc Thi Viết Về Cảm Xúc Của Bạn Trong Năm 2010
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="vosong" data-source="post: 56525" data-attributes="member: 92"><p>Mùa Trung thu năm này chị Hằng được ngủ ngon giấc rồi đây. Sài Gòn mấy bữa này cứ mưa hoài không ngớt, cứ nhè tầm chiều là mưa đến tối. Có lẽ rút kinh nghiệm từ những năm trước, Ngọc Hoàng xót xa người đẹp Hằng Nga cứ bị mấy em bé ở trần gian hò hét, kêu gọi chị Hằng ơi...ới...ời làm chị Hằng bị mất ngủ nên ảnh hưởng tới nhan sắc? </p><p></p><p>Chỉ tội cho những em bé ở Sài thành, không được nhìn ngắm chị Hằng đẹp đẽ ngự trên cung trăng, không được ngắm ánh trăng tỏa sáng cả một vùng như những bé ở thôn quê. Mà có lẽ bây giờ ở thôn quê cũng không còn cái cảnh cứ mỗi mùa trung thu về thì các anh chị , cha mẹ đều làm một chiếc lồng đèn ông sao cho trẻ con của nhà mình. Để mỗi đêm chúng được được ông bà, cha mẹ, anh chị đốt đèn ông sao dắt đi xem múa lân. Tiếng trống lân vang văng vẳng từ xa rồi dần dần đến gần, nhà nhà mong chờ chú lân ghé thăm để mong những ngày sau làm ăn khấm khá, lòng trẻ con cũng nôn nao đến lạ.</p><p></p><p>Ngày xưa ấy sao mà đẹp quá... Tụi trẻ con, trong đó chẳng ngoại trừ mình, cứ mong đến ngày Trung thu để được nhận quà từ nhà trường. Mà chỉ có trường cấp 1 mới phát quà Trung thu. Không khí phát quà vui rộn rã như hội. Mình nhớ như in cái cảnh nhà trường đánh trống chào cờ. Mỗi lớp đều xếp hàng ngay ngắn. Rồi cô giáo đi đến từng hàng để phát quà cho từng học sinh. Mình nhớ hồi lớp 4, cứ mỗi khi cô giáo đi đến chỗ bạn nào ngồi, ngồi theo hàng, chồm nhổm trước sân, thì bạn ấy giơ hai tay ra, cái cảm giác cô giáo thả những viên kẹo đủ loại vào đôi tay bụm tròn của mình, lúc ấy lòng lâng lâng niềm vui khôn tả. Cứ thế mà bỏ hết kẹo vào cặp rùi chạy ù về nhà mà khoe với ba mẹ. Rồi đến lớp 5 thì tiến bộ hơn. Cứ mỗi học sinh được phát 1 bịch kẹo, trong ấy cũng có đủ loại kẹo, đủ màu sắc và kẹo cũng nhiều hơn. Rùi tụi trẻ con đem kẹo ra so sánh với nhau, kẹo đứa nào ngon hơn, kẹo đứa nào giống nhau, khác nhau... vui không tả nổi... Rồi những năm sau nữa, cái cảm giác lâng lâng khi nhận quà Trung thu mình đều "ké" hai đưa em chứ không còn đc nhận nữa. Đã trở thành người nhớn rùi cơ đấy. Rồi cứ càng về sau, khi cuộc sống đã tiến bộ hơn, nhà trường không còn phát quà cho học sinh nữa mà mỗi gia đình đều tự túc. Bậc phụ huynh nào thương và quan tâm tới cảm xúc của con cái, khi mùa Trung thu về đều tự mua quà và bánh kẹo cho con, còn gia đình nào dửng dưng với "Ngày của thiếu nhi" này thì là một điều bất hạnh cho con cái họ.</p><p></p><p>Còn mình, dù sao mình cũng đã có những năm tháng là thiếu nhi đầy ý nghĩa của ngày Trung thu, cũng đã cảm nhận cái cảm xúc hồi hộp khi tiếng trống múa lân lại về vang cả đầu thôn đến cuối ngõ. </p><p></p><p>Chỉ tội cho những đứa trẻ bây giờ...</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="vosong, post: 56525, member: 92"] Mùa Trung thu năm này chị Hằng được ngủ ngon giấc rồi đây. Sài Gòn mấy bữa này cứ mưa hoài không ngớt, cứ nhè tầm chiều là mưa đến tối. Có lẽ rút kinh nghiệm từ những năm trước, Ngọc Hoàng xót xa người đẹp Hằng Nga cứ bị mấy em bé ở trần gian hò hét, kêu gọi chị Hằng ơi...ới...ời làm chị Hằng bị mất ngủ nên ảnh hưởng tới nhan sắc? Chỉ tội cho những em bé ở Sài thành, không được nhìn ngắm chị Hằng đẹp đẽ ngự trên cung trăng, không được ngắm ánh trăng tỏa sáng cả một vùng như những bé ở thôn quê. Mà có lẽ bây giờ ở thôn quê cũng không còn cái cảnh cứ mỗi mùa trung thu về thì các anh chị , cha mẹ đều làm một chiếc lồng đèn ông sao cho trẻ con của nhà mình. Để mỗi đêm chúng được được ông bà, cha mẹ, anh chị đốt đèn ông sao dắt đi xem múa lân. Tiếng trống lân vang văng vẳng từ xa rồi dần dần đến gần, nhà nhà mong chờ chú lân ghé thăm để mong những ngày sau làm ăn khấm khá, lòng trẻ con cũng nôn nao đến lạ. Ngày xưa ấy sao mà đẹp quá... Tụi trẻ con, trong đó chẳng ngoại trừ mình, cứ mong đến ngày Trung thu để được nhận quà từ nhà trường. Mà chỉ có trường cấp 1 mới phát quà Trung thu. Không khí phát quà vui rộn rã như hội. Mình nhớ như in cái cảnh nhà trường đánh trống chào cờ. Mỗi lớp đều xếp hàng ngay ngắn. Rồi cô giáo đi đến từng hàng để phát quà cho từng học sinh. Mình nhớ hồi lớp 4, cứ mỗi khi cô giáo đi đến chỗ bạn nào ngồi, ngồi theo hàng, chồm nhổm trước sân, thì bạn ấy giơ hai tay ra, cái cảm giác cô giáo thả những viên kẹo đủ loại vào đôi tay bụm tròn của mình, lúc ấy lòng lâng lâng niềm vui khôn tả. Cứ thế mà bỏ hết kẹo vào cặp rùi chạy ù về nhà mà khoe với ba mẹ. Rồi đến lớp 5 thì tiến bộ hơn. Cứ mỗi học sinh được phát 1 bịch kẹo, trong ấy cũng có đủ loại kẹo, đủ màu sắc và kẹo cũng nhiều hơn. Rùi tụi trẻ con đem kẹo ra so sánh với nhau, kẹo đứa nào ngon hơn, kẹo đứa nào giống nhau, khác nhau... vui không tả nổi... Rồi những năm sau nữa, cái cảm giác lâng lâng khi nhận quà Trung thu mình đều "ké" hai đưa em chứ không còn đc nhận nữa. Đã trở thành người nhớn rùi cơ đấy. Rồi cứ càng về sau, khi cuộc sống đã tiến bộ hơn, nhà trường không còn phát quà cho học sinh nữa mà mỗi gia đình đều tự túc. Bậc phụ huynh nào thương và quan tâm tới cảm xúc của con cái, khi mùa Trung thu về đều tự mua quà và bánh kẹo cho con, còn gia đình nào dửng dưng với "Ngày của thiếu nhi" này thì là một điều bất hạnh cho con cái họ. Còn mình, dù sao mình cũng đã có những năm tháng là thiếu nhi đầy ý nghĩa của ngày Trung thu, cũng đã cảm nhận cái cảm xúc hồi hộp khi tiếng trống múa lân lại về vang cả đầu thôn đến cuối ngõ. Chỉ tội cho những đứa trẻ bây giờ... [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Cuộc Thi Viết Về Cảm Xúc Của Bạn Trong Năm 2010
Top