Mùa lạnh , có một công việc rất là hay ho nhé, Đan Len.
Một công việc khá thú vị. Sợ len mềm mềm, ấm nóng lên trong tay mình ấy. Chậm chạp , từng mũi đan một, lúc đầu mới học mình thấy sốt ruột vô cùng! mũi đan này đến mũi đan khác, hàng này rới hàng kia... Bao nhiêu hàng , bao nhiêu mũi, bao nhiêu cái "đưa tay lên , vắt, đưa len xuống"... mới ra đời một mẩu khăn ngắn tí ti!
(Thế nhưng bây giờ, mình lại cố kéo dài cái thời gian ngồi đan một chiếc khăn ra lâu thêm, lâu thêm... Tự nhiên thích cái cảm giác ngồi chăn chú làm một công viêc hết sức NỮ TÍNH và khi ấy thấy mình "con gái" và "dịu dàng" vô cùng ấy.)
Sống cũng vậy, bạn chẳng thể nhảy cóc những quãng thời gian. Dù thích hay không, bạn cũng phải đi lần lượt từng ngày, ngày này sang này kia, chậm chạp góp nhặt hành trang cho chính bản thân để tới khi trở thành chiếc khăn xinh đẹp, có ích, làm tốt công việc của mình, giữ ấm cho ai đó.
Mùa này mình đan đc 4 chiếc khăn rồi nhé!chẳng đan cái nào cho mình cả! Mình thích tặng những ng mình thương yêu thứ mình làm ra... lạ một điều là, mình không quàng khăn mình đan
Khi đan len ghét nhất là len bị rối.
Ghét nhất phải ngồi hì hụi gỡ từng mối len rối tung với nhau và cuộn thành "con" len tròn xoay!
Trước kia, mình chưa bao giờ có đủ kiên nhẫn ngồi gỡ một đống len rối. Hôm trước cháu bé hàng xóm sang chơi, mình không để í, cháu nó gờ tung cuộn len vàng ươm màu lông gà con của mình ra... Điều đáng nói là , mình thích cuộn len ấy vô cung, nhìn cứ như mầu NẮNG ấy...
===> Cực chẳng đã, đành ngồi gỡ. Ai ngờ đâu, gỡ len cũng thú vị ghê. Thấy nó CŨNG NHƯ CUỘC ĐỜI CỦA MỘT CON NGƯỜI VÀ DẠY CHO BẠN CÁCH ĐỐI MẶT VỚI RẮC RỐI. Không thể nóng vội, phải thạt kiên nhẫn. Chỉ cần bạn nóng vội,tất yếu bạn sẽ chẳng thể "gỡ" nổi một cm len nào mà còn làm cho nó dính chặt vào nhau bằng những nút thắt khó ưa.
Rồi thành quả, con len tròn xoay, vàng óng, đẹp như một chùm nắng giữa mùa đông ấy!
Một công việc HAY HO và CON GÁI vô cùng ................