Cuộc đối thoại giữa thượng đế và dê
Một con dê lên thiên đường nói với thượng đế: “Trên đầu con có một đôi sừng là loại vũ khí để chống lại kẻ địch và để phòng thân, vậy tại sao con vẫn bị ăn thịt bởi một con sói không có vũ khí nào trong tay?”
Thượng đế nói: “Tuy con và sói đều thuộc loài động vật có vú nhưng con sống bằng cỏ cây còn soi lại sống bằng thịt. Trên mặt đất chỉ cần nơi nào có nước là cỏ hoang và cây xanh sẽ mọc đầy, lúc nào con thích ăn đều có thể ăn ngay lập tức. Sự sinh tồn của con dễ dàng hơn sói nhiều. Còn sự sinh tồn của sói lại phải dựa vào việc chiến thắng đối thủ và cách ăn thịt đối thủ nếu không bị chết đói. Các con thường an phận với tình trạng hiện tại của mình, không có ý thức tự bảo vệ mình và không biết cách hợp lực trong quần thể. Còn chó sói lại có một khứu giác rất nhạy cảm để phát hiện ra ngay con mồi, và khi công kích con mồi, sói đã thể hiện được tinh thần dũng cảm, dứt khoát của mình. Chúng còn biết cách kết hợp giữa sự hung dữ và trí thông minh, nâng cao khả năng chiến thắng con mồi. Hơn nữa đàn sói luôn có tinh thần và khả năng hợp lực bầy đàn với nhau. Nói một cách khác, con bị hạn chế bởi tính cách của loài dê còn loài sói lại được phát huy được điểm mạnh của bản thân. Đây là lý do tại sao con lại bị sói ăn thịt”.
LỜI BÌNH
Sự yên ổn và mối đe dọa là hai mặt của đồng tiền. Khi sự sinh tồn phải đối diện với mối đe dọa, cuộc sống sẽ thú vị, còn khi không phải lo lắng, suy nghĩ gì thì lại có thể là một sự nguy khốn. Chỉ cần không ngừng giải quyết mối đe dọa trong sự yên ổn đó mới có thể mãi mãi yên ổn.