Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Cuộc hẹn mùa thu
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 9493" data-attributes="member: 6"><p>Lớp 11, Hạ vẫn thường nhận được những bức thư không tem trong hòm thư ở trường. </p><p> </p><p>Điều đó chứng tỏ người gửi là một học sinh cùng trường.</p><p></p><p></p><p style="text-align: center"> <img src="https://www.muctim.com.vn/article/media/2009/8-7/31550//thu.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p> </p><p>Những bức thư gửi từ “người lạ mặt không quen biết”. Lá thư đầu tiên làm Hạ cảm thấy khó chịu. Hạ vốn không thích những trò làm quen, tán tỉnh kiểu này, Hạ vẫn gọi nó là trò đùa lãng xẹt của những tên con trai “thừa hơi, tốn vải”. Nhưng rồi bức thư thứ hai, thứ ba, thứ tư…được gửi đến, Hạ dần tò mò về cái người “lạ mặt không quen biết” đó vì lời lẽ trong bức thư hết sức dung dị, chân thành. Không một câu nói thích Hạ, mến Hạ hay một điều gì đó tương tự như thế. Người đó chỉ đơn giản muốn kể cho Hạ cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy Hạ le te ôm chồng ghế cho lớp rồi ngã bổ nhào ra ở cầu thang, chia sẻ với Hạ cảm nhận về cái cổng trường mới được sửa, về món mì chua cay ở căng tin và niềm đam mê với những khuôn hình… </p><p> </p><p>Sự dè chừng ban đầu nhanh chóng bị xóa nhòa bởi niềm thích thú lớn dần trong Hạ. Hạ cũng gửi thư lại cho người đó qua hòm thư chung. Hạ kể cho người đó về lớp học “ở vùng biên” (lớp Hạ nằm ở một khu riêng biệt so với khối lớp 11), về cái khung trời riêng của Hạ nơi cửa sổ lớp học. Hạ tranh luận với người đó rằng “mì bò ngon hơn mì chua cay”, chiếc cổng mới đẹp hơn chiếc cổng cũ. Lâu dần Hạ kể cho người ấy về cảm giác của một đứa con gái lần đầu tiên trọ học xa nhà, về nỗi nhớ nhà da diết mỗi chiều thứ bẩy. Và người đó kể cho Hạ nghe sự đơn độc khi bố mẹ triền miên đi công tác. Người ấy là con một và ngôi nhà quá rộng, chỉ có thêm một bác giúp việc khiến người ấy thèm khát những bữa ăn gia đình đông đủ, sum vầy. Người ấy thèm một hôm bố mẹ dẹp tất cả công việc sang một bên để đưa người ấy về quê ngoại trên Hà Giang. Dải đất xa tít tắp ấy, người ấy chưa từng được đặt chân tới… </p><p></p><p>Và bức thư nào người ấy cũng động viên Hạ cố gắng học. Hạ giữ cho riêng mình bí mật đáng yêu ấy. Mỗi lúc cảm thấy chống chếnh, không biết mình đang phấn đấu vì điều gì, Hạ lại làm theo lời khuyên của người ấy, leo lên tầng thượng của kí túc xá và nhìn ngắm những vì sao đêm, để cho tâm hồn mình được tĩnh lặng trong một vài khoảnh khắc. Nhưng đặc biệt trước đó phải mua một cây kem, “kem có khả năng trị "xì văn trét "cực tốt ý nhớ, ngập răng trong kem là hết muốn buồn lun” - đã có lần người ý viết thế trong thư. </p><p></p><p>Rồi năm học lớp 11 cũng trôi qua nhanh, Hạ bước vào năm học cuối cấp với đầy nỗi lo âu. Hạ vẫn đều đặn nhận được những lời động viên của người ấy, nhưng những bức thư cuối cấp đã bớt dài hơn, đôi khi chỉ là một vài dòng viết vội nhưng cũng đủ làm Hạ ấm lòng. Cảm giác được chia sẻ bao giờ cũng thật nhẹ nhõm. </p><p></p><p>Tháng ba, học sinh lớp 12 rục rịch đăng kí hồ sơ thi đại học. Hạ mua 5 bộ hồ sơ, tất cả 4 bộ hồ sơ đều đăng kí vào các ngành thuộc khối Kinh tế. Bộ hồ sơ cuối cùng, dành để đăng kí ngôi trường mơ ước của Hạ vẫn bị bỏ trống. Hạ vẫn do dự, chưa đủ tự tin để viết dòng chữ Đại học Ngoại thương. Gần như ngay lập tức, Hạ nhận được bưu thiếp của người ấy: “Tự tin đến từng centimet đi nào, mì bò sẽ chẳng bao giờ chín được nếu không có nước sôi đâu”. Hạ mỉm cười, bộ hồ sơ Ngoại thương được hoàn thành trong chưa đầy 3 phút. </p><p></p><p>Tháng 5, một ngày nắng đẹp. Hạ đứng ngoài hành lang ngắm những chùm bằng lăng thi nhau đòi tím rực cả góc trường. Bỗng từ đài phát thanh vang lên chương trình “Music to u”. Và lời tựa khiến trái tim Hạ như muốn nổ tung: “Gửi cô bé “tự tin đến từng centimet”. Attach cho một lời hẹn ước mùa thu trên giảng đường Đại học”. Ca khúc “Niềm tin” rộn rã: “Hãy bước nhanh với trái tim, đừng mang những ưu phiền và cùng chung nhau niềm tin…Này bạn hỡi hãy cố gắng lên và hãy giữ trong tim hy vọng. Chìa khoá hướng tới tương lai tuyệt vời.” Hạ thấy trái tim mình đập rộn ràng…cuộc hẹn mùa thu đang đến rất gần. </p><p></p><p></p><p><em>Nguồn :Mực tím.</em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 9493, member: 6"] Lớp 11, Hạ vẫn thường nhận được những bức thư không tem trong hòm thư ở trường. Điều đó chứng tỏ người gửi là một học sinh cùng trường. [CENTER] [IMG]https://www.muctim.com.vn/article/media/2009/8-7/31550//thu.jpg[/IMG][/CENTER] Những bức thư gửi từ “người lạ mặt không quen biết”. Lá thư đầu tiên làm Hạ cảm thấy khó chịu. Hạ vốn không thích những trò làm quen, tán tỉnh kiểu này, Hạ vẫn gọi nó là trò đùa lãng xẹt của những tên con trai “thừa hơi, tốn vải”. Nhưng rồi bức thư thứ hai, thứ ba, thứ tư…được gửi đến, Hạ dần tò mò về cái người “lạ mặt không quen biết” đó vì lời lẽ trong bức thư hết sức dung dị, chân thành. Không một câu nói thích Hạ, mến Hạ hay một điều gì đó tương tự như thế. Người đó chỉ đơn giản muốn kể cho Hạ cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy Hạ le te ôm chồng ghế cho lớp rồi ngã bổ nhào ra ở cầu thang, chia sẻ với Hạ cảm nhận về cái cổng trường mới được sửa, về món mì chua cay ở căng tin và niềm đam mê với những khuôn hình… Sự dè chừng ban đầu nhanh chóng bị xóa nhòa bởi niềm thích thú lớn dần trong Hạ. Hạ cũng gửi thư lại cho người đó qua hòm thư chung. Hạ kể cho người đó về lớp học “ở vùng biên” (lớp Hạ nằm ở một khu riêng biệt so với khối lớp 11), về cái khung trời riêng của Hạ nơi cửa sổ lớp học. Hạ tranh luận với người đó rằng “mì bò ngon hơn mì chua cay”, chiếc cổng mới đẹp hơn chiếc cổng cũ. Lâu dần Hạ kể cho người ấy về cảm giác của một đứa con gái lần đầu tiên trọ học xa nhà, về nỗi nhớ nhà da diết mỗi chiều thứ bẩy. Và người đó kể cho Hạ nghe sự đơn độc khi bố mẹ triền miên đi công tác. Người ấy là con một và ngôi nhà quá rộng, chỉ có thêm một bác giúp việc khiến người ấy thèm khát những bữa ăn gia đình đông đủ, sum vầy. Người ấy thèm một hôm bố mẹ dẹp tất cả công việc sang một bên để đưa người ấy về quê ngoại trên Hà Giang. Dải đất xa tít tắp ấy, người ấy chưa từng được đặt chân tới… Và bức thư nào người ấy cũng động viên Hạ cố gắng học. Hạ giữ cho riêng mình bí mật đáng yêu ấy. Mỗi lúc cảm thấy chống chếnh, không biết mình đang phấn đấu vì điều gì, Hạ lại làm theo lời khuyên của người ấy, leo lên tầng thượng của kí túc xá và nhìn ngắm những vì sao đêm, để cho tâm hồn mình được tĩnh lặng trong một vài khoảnh khắc. Nhưng đặc biệt trước đó phải mua một cây kem, “kem có khả năng trị "xì văn trét "cực tốt ý nhớ, ngập răng trong kem là hết muốn buồn lun” - đã có lần người ý viết thế trong thư. Rồi năm học lớp 11 cũng trôi qua nhanh, Hạ bước vào năm học cuối cấp với đầy nỗi lo âu. Hạ vẫn đều đặn nhận được những lời động viên của người ấy, nhưng những bức thư cuối cấp đã bớt dài hơn, đôi khi chỉ là một vài dòng viết vội nhưng cũng đủ làm Hạ ấm lòng. Cảm giác được chia sẻ bao giờ cũng thật nhẹ nhõm. Tháng ba, học sinh lớp 12 rục rịch đăng kí hồ sơ thi đại học. Hạ mua 5 bộ hồ sơ, tất cả 4 bộ hồ sơ đều đăng kí vào các ngành thuộc khối Kinh tế. Bộ hồ sơ cuối cùng, dành để đăng kí ngôi trường mơ ước của Hạ vẫn bị bỏ trống. Hạ vẫn do dự, chưa đủ tự tin để viết dòng chữ Đại học Ngoại thương. Gần như ngay lập tức, Hạ nhận được bưu thiếp của người ấy: “Tự tin đến từng centimet đi nào, mì bò sẽ chẳng bao giờ chín được nếu không có nước sôi đâu”. Hạ mỉm cười, bộ hồ sơ Ngoại thương được hoàn thành trong chưa đầy 3 phút. Tháng 5, một ngày nắng đẹp. Hạ đứng ngoài hành lang ngắm những chùm bằng lăng thi nhau đòi tím rực cả góc trường. Bỗng từ đài phát thanh vang lên chương trình “Music to u”. Và lời tựa khiến trái tim Hạ như muốn nổ tung: “Gửi cô bé “tự tin đến từng centimet”. Attach cho một lời hẹn ước mùa thu trên giảng đường Đại học”. Ca khúc “Niềm tin” rộn rã: “Hãy bước nhanh với trái tim, đừng mang những ưu phiền và cùng chung nhau niềm tin…Này bạn hỡi hãy cố gắng lên và hãy giữ trong tim hy vọng. Chìa khoá hướng tới tương lai tuyệt vời.” Hạ thấy trái tim mình đập rộn ràng…cuộc hẹn mùa thu đang đến rất gần. [I]Nguồn :Mực tím.[/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Cuộc hẹn mùa thu
Top