Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
SỐNG ĐẸP
Người Thành Công
Cùng đọc & Suy ngẫm !
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="tapchoi82" data-source="post: 15619" data-attributes="member: 695"><p><strong>Một câu chuyện hay!</strong></p><p></p><p>Ngày tôi lên cốc của Thầy C trên núi Lớn thành phố Vũng Tàu, cốc là một lô cốt thời ngụy trên đỉnh núi. Phong cảnh ở đây tứ đại giao hòa, không một âm thanh tạp bẩn. Thầy nhập cốc 15 ngày, ngồi tréo chân kiết già suốt, chẳng biết làm gì trong đó. Tôi thì nằm đung đưa cái võng phía trước dưới tán cây xanh, đang nhai cuốn Kinh Dịch của Ngô Tất Tố. Có một người đến, tầm khoảng U 40. Tay cầm chai rượu trắng và mấy trái xoài xanh. Chẳng nói chẳng rằng, bày ra trên cái tấm váng dài, banh chân banh cẵng vừa nhai xoài, vừa nhâm nhi ly rượu trông như người thắng trận ăn mừng, miệng lãm nhãm suốt.</p><p>- Thầy C đâu?</p><p>- Dạ ở bên trong</p><p>- Làm gì ở trong đó</p><p>- Tôi cũng không biết nữa</p><p>- Ra đây nhậu thầy C ơi</p><p>một tiếng, hai tiếng, ba tiếng</p><p>Từ bên trong vọng ra:</p><p>Chỗ này là chỗ tu hành chứ đâu phải chỗ nhậu</p><p>im ru, miệng lãm nhãm, gặm trái xoài, uống rượu</p><p>Từ trong bước ra</p><p>- Mời anh đi chỗ khác cho, chỗ này để tu hành, không phải chỗ nhậu</p><p>- Thầy làm gì trong đó</p><p>- Tôi đang ngồi thiền chứ làm gì</p><p>- Ngồi thiền sao Thầy ra đây</p><p></p><p>Câu chuyện trên rất đơn giản nhưng mang nhiều ý nghĩa. Người đàn ông kia cố tình quấy rối để xem khả năng tu tập của Thầy tới đâu rồi. Thầy là một kỹ sư xây dựng ở tại Sài Gòn, xuất gia tu đạo, lìa xa cái động để tìm đến cái tịnh, người không có tính thần tu học chuyên chính thì khó mà chịu nỗi khu cảnh u tịch và rắn rít trong cái lô cốt ẩm thấp này.</p><p>Thường khi ta nghe thấy cái gì tâm ta phát khởi ý niệm phân biệt: cái này màu xanh, cái này đỏ, cái này tốt, cái này xấu. Chúng ta đã ngã rồi, tâm đã nhiễm bệnh rồi. Nếu ta đang ngồi thiền mà nghe tiếng quạt, tiếng chó, tiếng người, tiếng xe rồi đem phân biệt tốt xấu thì dù có ngồi 1 giờ, 2 giờ, thậm chí 15 ngày cũng không thể định được, mà ngồi như thế thì chỉ có lỗ, tốn thời gian. Chẳng bằng ngồi 1 phút mà đạt được 1 sát na thì cũng lời lắm rồi.</p><p></p><p><em><strong><span style="color: Red">Trên đây là 1 đoạn trích 1 bài mà tôi rất tâm đắc khi lang thang vào các froum khác để đàm đạo! post lên đây cho mọi người cùng suy ngẫm nhé! <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /></span></strong></em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="tapchoi82, post: 15619, member: 695"] [b]Một câu chuyện hay![/b] Ngày tôi lên cốc của Thầy C trên núi Lớn thành phố Vũng Tàu, cốc là một lô cốt thời ngụy trên đỉnh núi. Phong cảnh ở đây tứ đại giao hòa, không một âm thanh tạp bẩn. Thầy nhập cốc 15 ngày, ngồi tréo chân kiết già suốt, chẳng biết làm gì trong đó. Tôi thì nằm đung đưa cái võng phía trước dưới tán cây xanh, đang nhai cuốn Kinh Dịch của Ngô Tất Tố. Có một người đến, tầm khoảng U 40. Tay cầm chai rượu trắng và mấy trái xoài xanh. Chẳng nói chẳng rằng, bày ra trên cái tấm váng dài, banh chân banh cẵng vừa nhai xoài, vừa nhâm nhi ly rượu trông như người thắng trận ăn mừng, miệng lãm nhãm suốt. - Thầy C đâu? - Dạ ở bên trong - Làm gì ở trong đó - Tôi cũng không biết nữa - Ra đây nhậu thầy C ơi một tiếng, hai tiếng, ba tiếng Từ bên trong vọng ra: Chỗ này là chỗ tu hành chứ đâu phải chỗ nhậu im ru, miệng lãm nhãm, gặm trái xoài, uống rượu Từ trong bước ra - Mời anh đi chỗ khác cho, chỗ này để tu hành, không phải chỗ nhậu - Thầy làm gì trong đó - Tôi đang ngồi thiền chứ làm gì - Ngồi thiền sao Thầy ra đây Câu chuyện trên rất đơn giản nhưng mang nhiều ý nghĩa. Người đàn ông kia cố tình quấy rối để xem khả năng tu tập của Thầy tới đâu rồi. Thầy là một kỹ sư xây dựng ở tại Sài Gòn, xuất gia tu đạo, lìa xa cái động để tìm đến cái tịnh, người không có tính thần tu học chuyên chính thì khó mà chịu nỗi khu cảnh u tịch và rắn rít trong cái lô cốt ẩm thấp này. Thường khi ta nghe thấy cái gì tâm ta phát khởi ý niệm phân biệt: cái này màu xanh, cái này đỏ, cái này tốt, cái này xấu. Chúng ta đã ngã rồi, tâm đã nhiễm bệnh rồi. Nếu ta đang ngồi thiền mà nghe tiếng quạt, tiếng chó, tiếng người, tiếng xe rồi đem phân biệt tốt xấu thì dù có ngồi 1 giờ, 2 giờ, thậm chí 15 ngày cũng không thể định được, mà ngồi như thế thì chỉ có lỗ, tốn thời gian. Chẳng bằng ngồi 1 phút mà đạt được 1 sát na thì cũng lời lắm rồi. [I][B][COLOR="Red"]Trên đây là 1 đoạn trích 1 bài mà tôi rất tâm đắc khi lang thang vào các froum khác để đàm đạo! post lên đây cho mọi người cùng suy ngẫm nhé! :D[/COLOR][/B][/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
SỐNG ĐẸP
Người Thành Công
Cùng đọc & Suy ngẫm !
Top