Tào Thực tự là Tử Kiến, là con trai thứ của Tào Tháo, có tài xuất khẩu thành thơ. Tuy nhiên khi đó Tào Thực còn nhỏ tuổi, Tào Tháo vốn tính lại đa nghi không tin rằng Tào Thực tự mình có thể nghĩ nên những áng thơ tuyệt tác như lời đồn thổi. Tháo bèn rỉ tai viên quan cận thần sai hắn đi dò la hư thực ra sao nhưng Thực đứng gần đó nghe thấy mới ngâm rằng.
Buông lời thi đã luận
Xuống bút lại nên thơ
Như không tin thì thử Kẻo
Phụ vương nghi ngờ.
Tháo nghe xong thì bật cười ha hả, mới tin rằng Tào Phi có tài làm thơ, từ đó hết mực tin yêu.
Tào Phi là anh của Tào Thực. Sau khi Tào Tháo băng hà, Tào Phi chiếm ngôi nhà Hán lập nên nhà Nguỵ tự xưng là Nguỵ vương bấy giờ mới sanh lòng ghen ghét Tào Thực, bèn gán cho Tào Thực tội phản loạn đem vào cung xử tội chết, bá quan văn võ ai nấy đều ra sức can ngăn bởi dẫu sao cũng là dòng dõi hoàng tộc. Phi bèn nói rằng:
- Nghe nói ngươi có tài xuất khẩu thành thơ, bây giờ ta ra đề hạn trong bảy bước đi ngươi phải ứng được thơ, nhược bằng không ứng nổi thì chém đầu không thương tiếc, ai can ngăn cũng đều đem ra xử trảm cả.
Tào Thực đi đúng bảy bước rồi đọc một bài thơ như đề mà Tào Phi đã cho. Bá quan văn võ kẻ nào người nấy đều trầm trồ khen ngợi. Tào Phi thấy vậy vẫn chưa nể phục.
- Bảy bước mới ứng được một bài thì vẫn còn chậm. Bây giờ ta ra đề như sau. Ta với ngươi vốn là anh em huynh đệ vậy ngươi hãy lập tức ứng một bài thơ về tình huynh đệ nhưng cấm không được nhắc đến hai từ huynh đệ trong bài thơ.
Tào Thực nghe xong không chút đắn đo liền ngâm ngay.
Chữ đậu nhiên đậu cơ
Đậu tại phẫu trung khấp
Bản thị đồng căn sinh
Tương tiễn hà thái cấp.
Tạm dịch:
Củi đậu đun hạt đậu
Đậu trong nồi khóc kêu
Cùng sinh từ một gốc
Bức nhau chi đến điều.
Có bản dịch là:
Cẳng đậu nung hạt đậu
Hạt đậu khóc hu hu
Sinh ra cùng một gốc
Mà nỡ đốt nhau ru ?
Bá quan văn võ nghe xong ai nấy đều gạt lệ cảm động. Phi thấy thế cũng hối hận vô cùng nhưng đã trót gán tội cho Thực, Vua không nói chơi nên đành giáng chức An Hương Hầu rồi cho đi đày ở nơi xa.
Theo sách Truyền Thuyết Tam Quốc Chí
Buông lời thi đã luận
Xuống bút lại nên thơ
Như không tin thì thử Kẻo
Phụ vương nghi ngờ.
Tháo nghe xong thì bật cười ha hả, mới tin rằng Tào Phi có tài làm thơ, từ đó hết mực tin yêu.
Tào Phi là anh của Tào Thực. Sau khi Tào Tháo băng hà, Tào Phi chiếm ngôi nhà Hán lập nên nhà Nguỵ tự xưng là Nguỵ vương bấy giờ mới sanh lòng ghen ghét Tào Thực, bèn gán cho Tào Thực tội phản loạn đem vào cung xử tội chết, bá quan văn võ ai nấy đều ra sức can ngăn bởi dẫu sao cũng là dòng dõi hoàng tộc. Phi bèn nói rằng:
- Nghe nói ngươi có tài xuất khẩu thành thơ, bây giờ ta ra đề hạn trong bảy bước đi ngươi phải ứng được thơ, nhược bằng không ứng nổi thì chém đầu không thương tiếc, ai can ngăn cũng đều đem ra xử trảm cả.
Tào Thực đi đúng bảy bước rồi đọc một bài thơ như đề mà Tào Phi đã cho. Bá quan văn võ kẻ nào người nấy đều trầm trồ khen ngợi. Tào Phi thấy vậy vẫn chưa nể phục.
- Bảy bước mới ứng được một bài thì vẫn còn chậm. Bây giờ ta ra đề như sau. Ta với ngươi vốn là anh em huynh đệ vậy ngươi hãy lập tức ứng một bài thơ về tình huynh đệ nhưng cấm không được nhắc đến hai từ huynh đệ trong bài thơ.
Tào Thực nghe xong không chút đắn đo liền ngâm ngay.
Chữ đậu nhiên đậu cơ
Đậu tại phẫu trung khấp
Bản thị đồng căn sinh
Tương tiễn hà thái cấp.
Tạm dịch:
Củi đậu đun hạt đậu
Đậu trong nồi khóc kêu
Cùng sinh từ một gốc
Bức nhau chi đến điều.
Có bản dịch là:
Cẳng đậu nung hạt đậu
Hạt đậu khóc hu hu
Sinh ra cùng một gốc
Mà nỡ đốt nhau ru ?
Bá quan văn võ nghe xong ai nấy đều gạt lệ cảm động. Phi thấy thế cũng hối hận vô cùng nhưng đã trót gán tội cho Thực, Vua không nói chơi nên đành giáng chức An Hương Hầu rồi cho đi đày ở nơi xa.
Theo sách Truyền Thuyết Tam Quốc Chí