congtucoj92
New member
- Xu
- 0
chú nhớ con nhiều lắm con có biết không ?
sao dạo này chú thấy nhớ con nhiều vô cùng (trắc không phải yêu )vì chú với con là chú con mà sẽ không bao giờ và không bao giờ .vì trắc ai cũng nói nhớ là yêu rồi đúng không .nhưng với con thì chú chú cũng không biết .vì giữa chú và con từ trước tới giờ thì chỉ là 2 người như 2 người quen biết và rất thân thương xuyên và rất hay tâm sự chia sẻ về công việc học tập và gia đình của chú và con.hàng ngày con và chú thường nói chuyện gọi điện nhắn tin và nhiều nhiều.nhưng có 1 ngày chú và con thử không nói chuyện không nhắn tin.đến ngày thứ 2 con gọi cho chú và nói nhớ lắm chỉ muốn cầm điện thoại lên để nc với chú.và chú cũng thế chú nhớ con vô cùng.nhưng sao lúc ấy chú cứ tỏ vẻ ra không nhớ con.và con ghĩ ntn thì chú đâu có biết. và đến 3 ngày tiếp cũng vậy.nhưng chết ! trắc chú thấy 3 ngày đó làm con thực sự quên chú rồi.ít nói chuyện ít nhắn tin.và đến mấy ngày sau là ngày cuối tuần và dịp nghỉ lễ 30/4 và 1/5.chú thì về nhà và chơi.cũng ít khi chú về mà mọi người dủ đi chơi .nên cũng ít chủ động nc và nt với con.
nhưng đến tối thứ 3 chú xuống học và ở mình trong phòng lúc đó chú thực sự thấy trống vắng và im lặng.nó không như những ngày trước.những ngày trước đó con gọi điện tâm sự chia sẻ về công việc gia đình.và giờ cứ lặng im và lặng im.và chú ngồi một mình và nghĩ không biết linh tinh hay không.nhưng chú không thể chịu được cái cảnh có cứ im lặng vậy và chú nghĩ và nghĩ rồi chú nhắn tin cho con
chú thấy rằng dạo này giữa chú và con nó cứ lạnh lùng sao thế?hả con?vậy là sao ?con thực sự muốn trốn tránh chú như vậy sao ?
và
...................
và nó như 1 khoảng trống trong chú
và chú đã cố lấp đi bằng những dòng tinh nhắn cho bạn
bạn học c3 cùng chú
nhưng mà vẫn vậy
sao dạo này chú thấy nhớ con nhiều vô cùng (trắc không phải yêu )vì chú với con là chú con mà sẽ không bao giờ và không bao giờ .vì trắc ai cũng nói nhớ là yêu rồi đúng không .nhưng với con thì chú chú cũng không biết .vì giữa chú và con từ trước tới giờ thì chỉ là 2 người như 2 người quen biết và rất thân thương xuyên và rất hay tâm sự chia sẻ về công việc học tập và gia đình của chú và con.hàng ngày con và chú thường nói chuyện gọi điện nhắn tin và nhiều nhiều.nhưng có 1 ngày chú và con thử không nói chuyện không nhắn tin.đến ngày thứ 2 con gọi cho chú và nói nhớ lắm chỉ muốn cầm điện thoại lên để nc với chú.và chú cũng thế chú nhớ con vô cùng.nhưng sao lúc ấy chú cứ tỏ vẻ ra không nhớ con.và con ghĩ ntn thì chú đâu có biết. và đến 3 ngày tiếp cũng vậy.nhưng chết ! trắc chú thấy 3 ngày đó làm con thực sự quên chú rồi.ít nói chuyện ít nhắn tin.và đến mấy ngày sau là ngày cuối tuần và dịp nghỉ lễ 30/4 và 1/5.chú thì về nhà và chơi.cũng ít khi chú về mà mọi người dủ đi chơi .nên cũng ít chủ động nc và nt với con.
nhưng đến tối thứ 3 chú xuống học và ở mình trong phòng lúc đó chú thực sự thấy trống vắng và im lặng.nó không như những ngày trước.những ngày trước đó con gọi điện tâm sự chia sẻ về công việc gia đình.và giờ cứ lặng im và lặng im.và chú ngồi một mình và nghĩ không biết linh tinh hay không.nhưng chú không thể chịu được cái cảnh có cứ im lặng vậy và chú nghĩ và nghĩ rồi chú nhắn tin cho con
chú thấy rằng dạo này giữa chú và con nó cứ lạnh lùng sao thế?hả con?vậy là sao ?con thực sự muốn trốn tránh chú như vậy sao ?
và
...................
và nó như 1 khoảng trống trong chú
và chú đã cố lấp đi bằng những dòng tinh nhắn cho bạn
bạn học c3 cùng chú
nhưng mà vẫn vậy