CON TRẺ THÍCH NGHE CHUYỆN KỂ
Chuyện kể cho trẻ con nghe, không khác nào là một cánh cửa sổ mở rộng cho chúng thấy cuộc đời đầy rẫy sự bí mật đối với chúng. Đó là một cách giúp cho chúng biết có những sinh vật khác biết suy nghĩ, hành động, cười khóc như chúng vậy; đó là một cơ hội để đem lại cho chúng ta một thí dụ, dạy cho trẻ một bài học.
Các bạn sẽ thấy trẻ ham thích nghe kể chuyện, chỉ nhìn những cặp mắt mở rộng, bộ mặt đợi chờ, những dáng điệu chứng tỏ cảm xúc đang dâng lên trong lòng chúng. Các bạn sẽ hiểu rằng trẻ đang đợi những câu chuyện hay, đừng để làm cho chúng phải thất vọng.
Cha mẹ rất ít thì giờ kể cho con nghe, mà cô giáo phải thay thế kể chuyện cho trẻ mỗi khi đến lớp lần lượt những câu chuyện như: Cậu bé tí hon; Cô bé quàng khăn đỏ, Cô bé lọ lem, Người đẹp ngủ trong rừng…Những câu chuyện chứa đựng tính cách vừa kỳ ảo và phi thường, vừa lạ lùng đến thế nào? Tại sao tác giả sáng tác ra những câu chuyện nói trên đem vào chuyện của họ nhiều tính cách phi thường đến thế! Lẽ dĩ nhiên vì họ thấy trong con người có tính chất khao khát, kỳ diệu. Cuộc sống đang diễn ra trước mắt hình như quá bình thản, trầm lập, thiếu hấp dẫn, người ta ao ước sao cho có cuộc sống giàu hơn, sung sướng hơn và nhiều say mê ham thích. Vì thế người ta đã bù vào chỗ thiếu thốn ấy bằng cách tưởng tượng ra những câu chuyện thần tiên ấy.
View attachment 9775
Không phải chúng ta đã hoàn toàn bị lầm về những câu chuyện đời xưa có tính cách kỳ diệu lạ lùng, nhưng ít nhất cũng đã nhờ đó mà hưởng được giây lát êm đẹp trong giấc mộng an ủi. Không có đâu, bạn cứ nói cho trẻ nghe thời kỳ mà con người sống trong một khu vườn tuyệt đẹp đầy rẫy những hoa thơm, trái ngọt, thú hiền và kể cho chúng nghe rằng chính đứa chúa trời mỗi ngày đều xuống thân mật trò chuyện với con người dưới hàng cây, không khí êm ả của buổi chiều, vì sao sự hòa hợp ấy bị xáo trộn bởi lòng độc ác của kẻ dữ. Rồi đọc kinh thánh, bạn hãy nói với còn về những con người đã chịu khổ nhọc, tranh đấu tìm lại sự liên lạc với Đấng Sáng tạo. Hãy nói cho chúng biết Đức Chúa Trời đã dùng những người đàn ông thường thường cũng có cả đàn bà để giải thoát, để giáo dục, thỉnh thoảng để trừng phạt mục đích giúp cho nhân loại tìm được con đường ngay. Kể lại cho con trẻ nghe câu chuyện của chúa Jesus đi trên mặt nước hoặc hóa thêm nhiều bánh. Đó là những sự việc tuyệt diệu, phi thường, say sưa và có thật.
Có lúc người ta nói rằng những câu chuyện trong kinh thánh đều khó hiểu, nhất là đối với các trẻ em, vì chính người lớn không thấu hiểu một cách rõ ràng mọi chi tiết của sự việc thêm bánh, hoặc những định luật đã giúp chúa Jesus đi trên mặt nước; thực hiện được phép lạ thì không những người ta mang lại cho trẻ con cái sở thích và ý muốn thực hiện những công việc sáng lạn và phục vụ đức Chúa trời, những con người phi thường xưa kia đã từng phục vụ, mà vạch cho chúng thấy cội nguồn của sự khôn ngoan và quyền lực mà chúng đã thụ hưởng. Sự thật lòng trung tín và nhân từ hơn là tâm hồn đã tỏ thiện tâm đối với những tai họa của “Chim xanh”, “Cô bé quàng khăn đỏ”
Chúng ta không nghi ngờ gì nữa, những câu chuyện đẹp nhất, hay nhất cho trẻ, chính là do kinh thánh mang lịa cho chúng ta. Hơn nữa, tất cả mọi câu chuyện khác làm thỏa mãn ý muốn của trẻ con và đồng thời cũng mang lại cho nó khả năng để thực hiện.
Tất cả những bà mẹ ý thức được bổn phận của mình hoặc chắc chắn là cũng khá sáng suốt để cẩn thận coi chừng phẩm chất của con cái mình, đó là những tư tưởng và tâm hồn tức một nhân cách cao đẹp, vừa bảo đảm cho sự phát triển của đứa trẻ lần nhân cách là yếu tố toàn năng.
Theo Vĩnh Thuyên - Nghệ thuật giáo hóa giúp trẻ nên người*