T
Tuyền Nguyễn
Guest
Con tằm nhả tơ
View attachment 15467
View attachment 15467
Lại một ngày 21 tháng 6 nữa đến rồi, tháng 6 về lòng rộn lên bao ý nghĩ, trong cuộc đời cầm bút, âu cũng là cái nghiệp. Xưa hăm hở, náo nức, rạo rực bao nhiêu, nay đắm sâu vào lặng thầm chậm rãi và nghĩ suy cẩn trọng hơn nhiều. Mỗi bài viết, mỗi câu chữ ẩn hiện trên trang giấy (nay trên bàn phím và màn hình) là cả một sự tích tụ, dồn nén như con thằm nhả tơ.
Trẻ nhanh nhạy, háo hức viết, gặp gì viết nấy bất kể nó là chuyện gì trong cõi đời mênh mông này. Nay chậm rãi nhìn nhận nghĩ suy, chắt lọc ngữ nghĩa, âu cũng là do tuổi tác, sức khỏe, do tư duy khô cằn. Song cũng phải thừa nhận một điều là nay cuộc sống chuyển động nhanh quá, sự kiện dồn dập quá, thế giới nhiều biến động quá, hôm qua còn là bạn mà sáng nay thức dậy đã là kẻ thù của ta rồi. Hôm qua, còn là ông hàng xóm giàu có, hữu hảo nay đã là đối địch, chơi xấu nhau rồi, thậm tệ hơn còn bày ra đủ trò lấn lướt thô bỉ, vu cáo kệch cỡm, đe dọa thô tục, tìm đủ mọi mánh khóe hại nhau. Thế mới biết nghề cầm bút có thể bỏ đi làm nghề khác giàu có hơn, dễ kiếm ra tiền hơn. Song cầm bút nó còn là cái nghiệp mà như cụ Tố Như đã viết “đã mang lấy nghiệp vào thân - Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa” quả tiên sinh nói cấm có sai.
Lặng lẽ nhả tơ cho đời, vui buồn có đỗi có thì, cái nghề đơn độc trong tâm tưởng suy tư, tự tìm ra cái mới, ý nghĩ, hành động, ngôn từ không được lặp lại những gì đã viết, phải là sáng tạo, viết lại cái đã viết là tự đào thải mình, bạn đọc sẽ ghét bỏ mình và chính mình cũng không chấp nhận điều đó. Mỗi câu chữ, bài viết là sợi tơ vương cho đời gửi vào cả tâm trạng, nỗi niềm, ký ức, hiện tại và cả những ước mơ xa… Thời gian lặng lẽ trôi, trên dòng đời bất tận, không gian mênh mông, bao la trong cái thế giới phẳng này, con người như xích lại gần nhau hơn. Thế giới này như được soi chiếu rõ hơn và cũng là chỗ để phơi bày ra nhiều thứ hơn, hỉ, nộ, ái, ố cũng rõ hơn…
Người cầm bút ví mình như con tằm nhả tơ, một đời cần mẫn ngược xuôi, tần tảo tích tụ, chắt lọc mạch sống cho đời để rồi tự một con người gửi đến nhiều con người, thông điệp của tạo hóa, hãy đưa đến cho đời nhiều sợi tơ lòng vương vấn yêu thương loại bỏ hận thù và khổ đau.