Đôi dép cao su của Bác ra đời từ năm 1947, được chế tạo từ một chiếc lốp ôtô quân sự của quân Pháp. Đôi dép đo cắt không dày lắm, quai trước to bản, quai sau nhỏ, rất vừa chân Bác. Bác nói vui với anh em, cán bộ: "Đây là đôi hài vạn dặm trong truyện cổ tích ngày xưa. Đôi hài thần đất, đi đến đâu mà chẳng được"
Gặp suối hay trời mưa bùn trơn trên đường hành quân, lội xuống đồng lúa thăm bà con nông dân, Bác cầm dép trên tay. Mùa đông, Bác đi thêm đôi tất. Tiếp khách trong nước, khách quốc tế, ra nước ngoài làm quốc khách, Bác vẫn đi đôi dép ấy. Quai tuột, bác tự tay xỏ rút lại; quai quá cũ không còn rút được nữa thì Bác lấy đinh đóng... Cứ thế mười mấy năm.
Các đồng chí cảnh vệ, các chiến sĩ ai trông thấy cũng xin Bác thay dép mới, Bác bảo:
- Đôi dép của Bác cũ nhưng nó mới tuột quai. Mua đôi dép khác chẳng đáng là bao nhưng khi chưa cần thiết cũng chưa nên. Ta phải tiết kiệm vì đất nước ta còn nghèo.
Chiếc xe La-đa của Liên Xô Bác đi đã cũ, văn phòng xin Bác đổi xe khác đời mới hơn, tốt hơn. Bác hỏi:
- Xe Bác hỏng rồi à?
Anh em thưa rằng chưa hỏng, nhưng muốn thay xe để Bác đi êm hơn, nhanh hơn. Bác nói:
- Ai thích nhanh, thích êm thì đổi.
Hôm sau đến giờ đi công tác, Bác đứng đợi mà xe cứ ì ra không chịu nổ máy. Bác cười bảo đồng chí lái xe:
- Máy móc có trục trặc, chú cứ bình tĩnh sửa. Sửa xong, Bác cháu ta đi vẫn kịp...
Vài phút sau xe nổ máy. Bác lại cười:
- Thế là xe vẫn còn tốt.
Gặp suối hay trời mưa bùn trơn trên đường hành quân, lội xuống đồng lúa thăm bà con nông dân, Bác cầm dép trên tay. Mùa đông, Bác đi thêm đôi tất. Tiếp khách trong nước, khách quốc tế, ra nước ngoài làm quốc khách, Bác vẫn đi đôi dép ấy. Quai tuột, bác tự tay xỏ rút lại; quai quá cũ không còn rút được nữa thì Bác lấy đinh đóng... Cứ thế mười mấy năm.
Các đồng chí cảnh vệ, các chiến sĩ ai trông thấy cũng xin Bác thay dép mới, Bác bảo:
- Đôi dép của Bác cũ nhưng nó mới tuột quai. Mua đôi dép khác chẳng đáng là bao nhưng khi chưa cần thiết cũng chưa nên. Ta phải tiết kiệm vì đất nước ta còn nghèo.
Chiếc xe La-đa của Liên Xô Bác đi đã cũ, văn phòng xin Bác đổi xe khác đời mới hơn, tốt hơn. Bác hỏi:
- Xe Bác hỏng rồi à?
Anh em thưa rằng chưa hỏng, nhưng muốn thay xe để Bác đi êm hơn, nhanh hơn. Bác nói:
- Ai thích nhanh, thích êm thì đổi.
Hôm sau đến giờ đi công tác, Bác đứng đợi mà xe cứ ì ra không chịu nổ máy. Bác cười bảo đồng chí lái xe:
- Máy móc có trục trặc, chú cứ bình tĩnh sửa. Sửa xong, Bác cháu ta đi vẫn kịp...
Vài phút sau xe nổ máy. Bác lại cười:
- Thế là xe vẫn còn tốt.
PHAN VĂN XOÀN (Cục Cảnh vệ; trích Bác Hồ với chiến sĩ)