- Xu
- 458
CON CHUỘT NGỐC NGHẾCH
Một con chuột nhỏ nhìn thấy chim yến đang lượn bay trên trời, vô cùng khâm phục. Một hôm nó lại gặp một chú chim yến vừa mới biết bay, nó hỏi: “Anh chim yến này, thức ăn trên trời chắc phải nhiều lắm nhỉ?”
“Nhiều lắm!” – Chim yến trả lời.
“Thế làm thế nào mà anh có thể bay lên trên trời được vậy?”
“Chỉ cần ngày nào anh cũng luyện tập, không sợ ngã, sợ đâu chắc chắn sẽ được thôi mà”.
Nói xong nó phi vào không trung như một mũi tên màu đen, thoáng chốc đã chẳng thấy đâu.
Con chuột sau đó luôn ấp ủ một ước mơ được bay vào không trung như vậy. Ban đầu nó tập nhảy dưới mặt đất, nhưng chỉ nhảy được lên khỏi mặt đất một khoảng ngắn. Nhưng sau đó nó nghĩ ra là phải nhảy từ trên tường xuống. Lần thứ nhất nó bị thương một chân. Lần thứ hai bị thương tiếp chân còn lại, nằm bẹp dưới đất không thể cựa quậy nữa.
Lúc đó, chú chim yến ban nãy bay ngang, lại gần nó hỏi: “Sao anh lại nằm bất động thế này? Có chuyện gì vậy?”
Chuột trợn mắt nhìn chim yến mắng: “Đồ lừa đảo! Người dạy ta bay thế này đây”.
Chim yến vừa tức giận vừa buồn cười, nó nói: “Anh làm gì có cánh mà đòi bay, sở trường của anh chẳng phải là khoét hang hay sao? Sao anh không biết phát huy sở trường của mình đi chứ ?”
LỜI BÌNH
Mỗi người đều có một sở thích, một sở trường đặc trưng riêng, thiên phú riêng, không thể nhìn vào thực tế mà đòi bắt chước kẻ khác, đến phút cuối cùng chỉ còn là công cốc. Làm việc mà mình thích, và biết thông qua nó mà phát huy khả năng sáng tạo của mình, đây mới chính là cuộc sống đích thực.