uocmo_kchodoi
Moderator
- Xu
- 132
Cô đơn.......
Cô đơn là gì? Với người ta,cô đơn là cho đi mà k có người nhận,là nhận chẳng ai cho.Cô đơn là chờ đợi mà cái mình chờ đợi chẳng bao giờ xảy đến.Như 2 bờ sông nhìn nhau mà vẫn nghìn trùng xa cách bởi dòng sông,nên cô đơn là gần nhau mà vẫn cách biệt. Cách biệt k phải cảu không gian,mà là cách biệt cảu cõi lòng.Người ta gần nhau mà vẫn có thể xa nhau.Người ta cô đơn khi chỉ thấy quanh mình là dòng sông hững hờ,là con nước thờ ơ.Người ta cũng có thể cô đơn khi người khác k muốn đến với mình.Cô đơn nào thì cũng là một hải đảo.Nhưng nỗi cô đơn bị người khác hờ hững thì cay đắng hơn nhiều. khi tự mình không bước tới thì người ta cũng tự mình bước ra cái hàng rào cô đơn đó.Còn nỗi cô đơn bị người khác hờ hững thì đưa người ta vào 1 nỗi buồn mà có khi còn đau đớn hơn cả tù đày.Còn nó là một nỗi cô đơn khác.Cô đơn khi xung quanh vẫn dòng người ồn ã,vẫn nhiều thú vui tiếp diễn,vẫn là dòng sông hững hờ,vẫn là dòng nước thờ ơ.Cô đơn khi giữa dòng đời náo nhiệt đọng lại tỏng 1 góc tối bé nhỏ và thầm lặng.Cô đơn khi vui cuwoif mà trong lòng sáo rỗng.Cô đơn khi không gian tĩnh lặng,chỉ có ta và màn đêm vô tận,với sao trên trời và một khúc nhạc buồn vang lên.mình ta lặng lẽ.Thế là cô đơn.một mình với biển...thả bộ......trên mình khoác chiếc áo gió...mũ trùm kín đầu..chờ mưa xuống phả vào mặt..buôt lạnh...Cô đơn là 1 mình lang thang trong mưa,một mình khóc,chỉ mong mưa xóa hết nước mắt để ngày mai mình vững vàng hơn.Cô đơn khi 1 mình tỏng phòng...bản nhạc vẫn vang lên...tự nhiên muốn có ai đó gọi điện chỉ để nói 1 câu xin chào...Muốn có 1 cái xiết tay của con bạn thân.Muốn có 1 bớ vai của thằng bạn,để biết mình không cô đơn.Cô đơn là một mình dạo phố,là một mình ngắm hoàng hôn đang dần qua mà không biết mình ngồi đây tự bào giờ. Chỉ có những người đã từng cô đơn mới biết cô đơn là như thế nào.
Cô đơn là gì? Với người ta,cô đơn là cho đi mà k có người nhận,là nhận chẳng ai cho.Cô đơn là chờ đợi mà cái mình chờ đợi chẳng bao giờ xảy đến.Như 2 bờ sông nhìn nhau mà vẫn nghìn trùng xa cách bởi dòng sông,nên cô đơn là gần nhau mà vẫn cách biệt. Cách biệt k phải cảu không gian,mà là cách biệt cảu cõi lòng.Người ta gần nhau mà vẫn có thể xa nhau.Người ta cô đơn khi chỉ thấy quanh mình là dòng sông hững hờ,là con nước thờ ơ.Người ta cũng có thể cô đơn khi người khác k muốn đến với mình.Cô đơn nào thì cũng là một hải đảo.Nhưng nỗi cô đơn bị người khác hờ hững thì cay đắng hơn nhiều. khi tự mình không bước tới thì người ta cũng tự mình bước ra cái hàng rào cô đơn đó.Còn nỗi cô đơn bị người khác hờ hững thì đưa người ta vào 1 nỗi buồn mà có khi còn đau đớn hơn cả tù đày.Còn nó là một nỗi cô đơn khác.Cô đơn khi xung quanh vẫn dòng người ồn ã,vẫn nhiều thú vui tiếp diễn,vẫn là dòng sông hững hờ,vẫn là dòng nước thờ ơ.Cô đơn khi giữa dòng đời náo nhiệt đọng lại tỏng 1 góc tối bé nhỏ và thầm lặng.Cô đơn khi vui cuwoif mà trong lòng sáo rỗng.Cô đơn khi không gian tĩnh lặng,chỉ có ta và màn đêm vô tận,với sao trên trời và một khúc nhạc buồn vang lên.mình ta lặng lẽ.Thế là cô đơn.một mình với biển...thả bộ......trên mình khoác chiếc áo gió...mũ trùm kín đầu..chờ mưa xuống phả vào mặt..buôt lạnh...Cô đơn là 1 mình lang thang trong mưa,một mình khóc,chỉ mong mưa xóa hết nước mắt để ngày mai mình vững vàng hơn.Cô đơn khi 1 mình tỏng phòng...bản nhạc vẫn vang lên...tự nhiên muốn có ai đó gọi điện chỉ để nói 1 câu xin chào...Muốn có 1 cái xiết tay của con bạn thân.Muốn có 1 bớ vai của thằng bạn,để biết mình không cô đơn.Cô đơn là một mình dạo phố,là một mình ngắm hoàng hôn đang dần qua mà không biết mình ngồi đây tự bào giờ. Chỉ có những người đã từng cô đơn mới biết cô đơn là như thế nào.