Có niềm hạnh phúc gọi là có thể chờ đợi!
Đôi khi người ta tìm kiếm những niềm vui xa vời, và lớn lao lắm, có người hỏi
“Nếu chỉ còn một ngày thì bạn sẽ làm gì?”
Điều duy nhất nhox nghĩ tới, không phải cho mình mà có lẽ là cho tất cả, có lẽ họ sẽ dành một ngày cho người mình yêu thương nhất, những người luôn bên cạnh người yêu thì ngày ấy sẽ muốn được ở bên cha mẹ… những người luôn vì gia đình mà tạm gác những chuyện khác họ sẽ dành tất cả cho người yêu, những người gặp nhiều ngăn trở trong tình yêu thì họ sẽ nói ra những điều mình đã giấu kín, chỉ không muốn nó bị cuốn theo cát bụi… được dành một ngày để hưởng trọn tình yêu… những người phải chờ đợi họ có năng lượng để đến nơi mà mình muốn… và đúng là như vậy, sẽ chẳng ai nghĩ đến danh vọng, địa vị vào cái ngày đó… tình cảm luôn là điều thiêng liêng quan trọng nhất của một đời người.
Và sự thật thì mệt mỏi lại xuất phát từ sự cô đơn… hơn là những cuộc chạy đua, tranh giành…
Có niềm hạnh phúc gọi là có thể chờ đợi…
Vì không chờ đợi được, họ đã bỏ lỡ chuyến xe duy nhất trong ngày đưa họ đến nơi mình mong muốn.
Vì không chờ đợi được, họ đã bỏ lỡ cơ hội được trông thấy những ngôi sao băng kì diệu để nguyện ước.
Vì không chờ đợi được họ chấp nhận đến một nơi không dành cho mình dù là xa xôi lắm.
Vì không chờ đợi được họ bỏ lỡ một tình yêu…
Hạnh phúc đến trong những điều nhỏ nhoi, cũng như khi chới với giữa dòng nước nếu được ai đó đưa tay kéo lên có phải tự cảm nhận một chúc may mắn và cảm thấy vui hơn, còn bình thường chỉ vô ý giẫm vào một vũng nước đã cho là điều xui xẻo…
Khi chờ đợi, chỉ cần một tin nhắn thì có thể mang đến niềm vui, còn khi luôn bên cạnh nhau đôi khi lại chờ đợi những điều xa vời hơn… Không có gì là trọn vẹn cả, bên cạnh nhau hay cách xa nhau cũng vậy… niềm vui đến trong cảm nhận, càng tinh tế lại có niềm hạnh phúc càng lớn hơn…
Người ta không đợi được, không phải vì họ vội vàng tìm kiếm một kết quả. vì họ không đủ kiên nhẫn để duy trì niềm tin vào một kết quả sẽ đến, không tin ở chính mình hay không tin vào điều mà mình đợi, đó là một bất hạnh.
Không xa hoa, không phù du, không đầy tham vọng, một chút kiên nhẫn, thầm lặng và cảm nhận, hạnh phúc khi ta có thể chờ đợi, bởi khi chờ đợi được là có niềm tin vào một điều có thật!!!
Đôi khi người ta tìm kiếm những niềm vui xa vời, và lớn lao lắm, có người hỏi
“Nếu chỉ còn một ngày thì bạn sẽ làm gì?”
Điều duy nhất nhox nghĩ tới, không phải cho mình mà có lẽ là cho tất cả, có lẽ họ sẽ dành một ngày cho người mình yêu thương nhất, những người luôn bên cạnh người yêu thì ngày ấy sẽ muốn được ở bên cha mẹ… những người luôn vì gia đình mà tạm gác những chuyện khác họ sẽ dành tất cả cho người yêu, những người gặp nhiều ngăn trở trong tình yêu thì họ sẽ nói ra những điều mình đã giấu kín, chỉ không muốn nó bị cuốn theo cát bụi… được dành một ngày để hưởng trọn tình yêu… những người phải chờ đợi họ có năng lượng để đến nơi mà mình muốn… và đúng là như vậy, sẽ chẳng ai nghĩ đến danh vọng, địa vị vào cái ngày đó… tình cảm luôn là điều thiêng liêng quan trọng nhất của một đời người.
Và sự thật thì mệt mỏi lại xuất phát từ sự cô đơn… hơn là những cuộc chạy đua, tranh giành…
Có niềm hạnh phúc gọi là có thể chờ đợi…
Vì không chờ đợi được, họ đã bỏ lỡ chuyến xe duy nhất trong ngày đưa họ đến nơi mình mong muốn.
Vì không chờ đợi được, họ đã bỏ lỡ cơ hội được trông thấy những ngôi sao băng kì diệu để nguyện ước.
Vì không chờ đợi được họ chấp nhận đến một nơi không dành cho mình dù là xa xôi lắm.
Vì không chờ đợi được họ bỏ lỡ một tình yêu…
Hạnh phúc đến trong những điều nhỏ nhoi, cũng như khi chới với giữa dòng nước nếu được ai đó đưa tay kéo lên có phải tự cảm nhận một chúc may mắn và cảm thấy vui hơn, còn bình thường chỉ vô ý giẫm vào một vũng nước đã cho là điều xui xẻo…
Khi chờ đợi, chỉ cần một tin nhắn thì có thể mang đến niềm vui, còn khi luôn bên cạnh nhau đôi khi lại chờ đợi những điều xa vời hơn… Không có gì là trọn vẹn cả, bên cạnh nhau hay cách xa nhau cũng vậy… niềm vui đến trong cảm nhận, càng tinh tế lại có niềm hạnh phúc càng lớn hơn…
Người ta không đợi được, không phải vì họ vội vàng tìm kiếm một kết quả. vì họ không đủ kiên nhẫn để duy trì niềm tin vào một kết quả sẽ đến, không tin ở chính mình hay không tin vào điều mà mình đợi, đó là một bất hạnh.
Không xa hoa, không phù du, không đầy tham vọng, một chút kiên nhẫn, thầm lặng và cảm nhận, hạnh phúc khi ta có thể chờ đợi, bởi khi chờ đợi được là có niềm tin vào một điều có thật!!!