Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
Có những ngày để cho người khác xem
Một người vợ đến tuổi trung niên, dung nhan có phần già đi, trải qua một đời chìm nổi, phải đối diện với một ông chồng vẫn còn sức hấp dẫn, tài nghệ hơn người. Một hôm bà nói với con gái:” Chúng ta cùng viết về người mà chúng ta cùng yêu quý xem sao đi.”
Cô con gái viết:” Cao to, đẹp trai, biết quan tâm, có chí tiến thủ, có sự nghiệp,…” tất cả những gì tốt đẹp đều được cô viết vào.
Người mẹ lưu lại những dấu vết của năm tháng trên tờ giấy:” Hơi nhát gan, sợ sấm chớp; dạ dày không tốt, không thể ăn thức ăn quá cứng; trí nhớ kém, bạ đâu quên đấy; tối ngủ hay nghiến răng và còn ngáy nữa; sống không có quy cũ thuốc lá rượu chè, đi sớm về khuya, không biết nấu cơm sửa đồ đạc…”
Những thứ này làm cô bé cảm thấy lạnh cả người. Mẹ cô nói:” đúng thế đấy, chúng ta đều viết về một người, chỉ có những gì con nhìn thấy không phải là tất cả về ông ấy, cũng không phải là cuộc sống của con sau này.”
Lời bình:
Trong cuộc sống gia đình có những ngày để cho người ngoài nhìn vào nhưng những ngày này không nhiều. Tiếc là khi chúng ta nhìn người khác nhìn vào chúng ta, những gì lưu lại trong chúng ta là những thứ gọi là những thứ gọi là sự hào nhoáng và cảm động. Những thứ nhỏ nhặt mà chúng ta thường coi thường mời chính là những thứ ta phải trải qua trên con đường cuộc sống hôn nhân.
Một người vợ đến tuổi trung niên, dung nhan có phần già đi, trải qua một đời chìm nổi, phải đối diện với một ông chồng vẫn còn sức hấp dẫn, tài nghệ hơn người. Một hôm bà nói với con gái:” Chúng ta cùng viết về người mà chúng ta cùng yêu quý xem sao đi.”
Cô con gái viết:” Cao to, đẹp trai, biết quan tâm, có chí tiến thủ, có sự nghiệp,…” tất cả những gì tốt đẹp đều được cô viết vào.
Người mẹ lưu lại những dấu vết của năm tháng trên tờ giấy:” Hơi nhát gan, sợ sấm chớp; dạ dày không tốt, không thể ăn thức ăn quá cứng; trí nhớ kém, bạ đâu quên đấy; tối ngủ hay nghiến răng và còn ngáy nữa; sống không có quy cũ thuốc lá rượu chè, đi sớm về khuya, không biết nấu cơm sửa đồ đạc…”
Những thứ này làm cô bé cảm thấy lạnh cả người. Mẹ cô nói:” đúng thế đấy, chúng ta đều viết về một người, chỉ có những gì con nhìn thấy không phải là tất cả về ông ấy, cũng không phải là cuộc sống của con sau này.”
Lời bình:
Trong cuộc sống gia đình có những ngày để cho người ngoài nhìn vào nhưng những ngày này không nhiều. Tiếc là khi chúng ta nhìn người khác nhìn vào chúng ta, những gì lưu lại trong chúng ta là những thứ gọi là những thứ gọi là sự hào nhoáng và cảm động. Những thứ nhỏ nhặt mà chúng ta thường coi thường mời chính là những thứ ta phải trải qua trên con đường cuộc sống hôn nhân.