Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Cô nàng hotboy
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 72497" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">(2)</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Thời gian một tháng có thể thay đổi được bao nhiêu người và bao nhiêu chuyện? Trong một tháng nằm trên giường bệnh, ngày nào tôi cũng suy ngẫm về vấn đề này. Sau một tháng, cuối cùng tôi đã nghĩ ra, một tháng…..có thể thay đổi được tôi, Hàn Thành Nam và Hạ Dạ Hàn….</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Một tháng tĩnh dưỡng, vết thương trên người tôi đã lành hẳn. Tuy vết thương trên người đã khỏi nhưng vẫn không thể nói được. Tôi biến thành người câm như thế này sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Không thể nào. Người như tôi, tuy không khéo mồm khéo miệng nhưng vẫn chưa đến lúc không cần cái miệng của mình. Vậy thì rốt cuộc vì sao không thể nói được?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Căn cứ vào lời nói của tay bác sĩ trung niên Tạ Đỉnh Quái đáng ghét với cặp kính dày như *** chai thì dây thần kinh nào đó của tôi bị viêm nhiễm đè vào thần kinh phát âm, phải đợi đến khi cái dây thần kinh không biết là thần kinh gì đè vào thần kinh phát âm của tôi tiêu viêm thì tôi mới có thể nói được.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi đờ đẫn ngồi trong sân quần vợt, không thể nói chuyện với những người xung quanh, vì thế chỉ có thể ngồi ngây ở đó. Dĩ nhiên, một nguyên nhân khác mà tôi ngồi ngây ra ở đó là….Hàn Thành Nam đã biến mất.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Không sai, đã biến mất. Sau khi nói những lời kỳ lạ hôm ấy, anh không xuất hiện nữa. Ký túc, lớp học, sân quần vợt, nhà ăn, phòng tắm….dường như tôi đã lật tung tất cả những chỗ anh có thể đi mà vẫn không tìm thấy anh. Rốt cuộc anh đã đi đâu?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi ngây người nhìn chiếc điện thoại.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Mau mau quay về đây”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Nếu không về cậu sẽ chết chắc”.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Nếu không về tôi sẽ phóng hỏa đốt nhà cậu”.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Nếu cậu không về, tôi sẽ giết tôi trước, sau đó giết cả nhà cậu”.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Mau mau về đi, nếu cậu về mình sẽ mời cậu ăn cơm……”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Mau mau xuất hiện đi, mình sẽ mời cậu ăn hai bữa cơm….”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Xin cậu đấy, quay về đi có được không?”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Mình cần cậu….”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam! Quay về đi…..”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hàn Thành Nam…..”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Rốt cuộc tôi đã gọi cho Hàn Thành Nam bao nhiêu cuộc điện thoại? Tính ra cũng phải mấy trăm cuộc.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Để lại lời nhắn ư? Uy hiếp có, cầu xin có, dường như tôi đã nói hết nước hết cái…nhưng anh không hề có phản ứng gì.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh biến mất khỏi thế giới của tôi như thế sao? Vì sao anh lại bỏ đi không một lời từ biệt? Tuy anh hiểu lầm mối quan hệ giữa tôi và Hạ Dạ Hàn, nhưng cũng không nhất thiết phải biến mất như thế chứ.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Dường như trong lòng có rất nhiều nghi vấn không thể nói ra được. Cho dù bây giờ có thể nói được thì cũng không thể tìm được người mà mình muốn hỏi. Dường như người ấy đã bay hơi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hiểu Ưu, khát không? Có muốn uống….” Tôi đang tha thẩn suy nghĩ thì một hình bóng bước tới. Sau đó trước mặt tôi xuất hiện bình sữa chua dâu tây mà tôi thích.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi ngẩng đầu nhìn người đưa sữa chua dâu cho mình. Ngoài Hàn Thành Nam, có lẽ đây là một nghi vấn khác của tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Dường như Hạ Dạ Hàn đột nhiên biến thành một người khác. Hôm ấy, sau khi Hàn Thành Nam đi, đột nhiên anh ấy chạy tới chăm sóc tôi. Tuy anh ấy cũng bị thương, chỉ có điều bình phục cũng rất nhanh, chắc là vì cơ thể khỏe mạnh, sức đề kháng tốt. Sau đó ngày nào anh ấy cũng đến bệnh viện với nụ cười thân thiện, dường như mọi chuyện đều chưa hề xảy ra.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tôi vẫn chưa thể chấp nhận được sự chuyển biến đột ngột của Hạ Dạ Hàn, cảm giác không thực tế một chút nào. Dù sao thì hôm ấy anh đã kiên quyết tạm biệt như thế, vậy mà ngày thứ hai dường như lại “sau cơn mưa trời lại nắng”, không hề có chuyện gì xảy ra….</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Rốt cuộc là vì sao vậy? Tôi rất muốn hỏi Hạ Dạ Hàn, tuy không thể nói thì có thể viết. Nhưng tôi đã không làm như vậy. Bởi vì tôi sợ nếu nhận được câu trả lời, Hạ Dạ Hàn như thế này sẽ lại biến mất.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi cố gắng để mọi chuyện duy trì mãi như thế này. Vì thế tôi không hỏi gì. Tôi ngây ngô chấp nhận mọi chuyện xảy ra.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Không thể nói dường như rất đau khổ, nhưng không sai, sau này Hiểu Ưu nghe mình nói là được rồi”. Nói xong anh ấy ngồi xuống cạnh tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Sau này nghe anh nói là được. Giống như một câu tuyên ngôn vậy khiến tôi có chút bối rối. Dường như anh đang hứa hẹn gì với tôi, hứa rằng sau này sẽ ở bên nhau sao? Nếu tôi có thể nói thì tôi sẽ đáp lại lời nói này như thế nào đây? Đột nhiên cảm thấy lòng trống trải, thầm cảm thấy may mắn thì mình không thể nói được.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi mỉm cười với anh. Tuy tôi biết rằng nụ cười của mình gượng gạo như thế nào.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Được rồi, mau uống sữa chua đi”. Anh không nhận ra nụ cười gượng gạo đến cực điểm của tôi hay là cố tình không để ý đến nó? Có lẽ là khả năng thứ hai.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh mở nắp sữa chua rồi đưa cho tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi cầm lấy, hút một hơi mạnh, vị ngọt của dâu tây choán hết vị giác của tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cậu cứ ngồi đây nhé, mình phải đi tập đây”. Ánh mắt của anh thật trìu mến, sự trìu mến ấy khiến tôi thấy bối rối, khiến tôi thấy khó xử.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi mơ màng nhìn anh chàng đang chạy trên sân quần vợt.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Vì sao rõ ràng là Hàn Thành Nam biến mất rồi mà mọi người lại không hề cảm thấy gì nhỉ? Điều đó khiến tôi có ảo giác, dường như anh chàng tên là Hàn Thành Nam ấy chưa từng xuất hiện.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Có lẽ vì mọi người đều không để ý, vì thế tôi mới thấy kỳ lạ. Tôi nên tìm một người để hỏi cho rõ ràng, nhưng bây giờ tôi lại không thể nói được….</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Haizz….đúng là một vấn đề nghiêm trọng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Bác sĩ có nói khi nào mới có thể nói chuyện được không?” Tôi đang suy ngẫm thì một giọng nói ngắt dòng suy nghĩ của tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi ngẩng đầu nhìn thấy hội trưởng Hưu Tư đang nhìn mình với ánh mắt rất quan tâm. Khuôn mặt hung thần gian ác ấy lúc nào cũng ẩn chứa vẻ ôn hòa, đúng là không hài hòa chút nào.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi lắc đầu tỏ ý không biết.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Hội trưởng Hưu Tư ngồi xuống cạnh tôi, dường như có điều gì muốn nói nhưng lại ngập ngừng không nói. Nhìn dáng vẻ ấy của hội trưởng, tôi muốn hỏi anh muốn nói gì nhưng mở miệng ra lại không nói được lời nào.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Sau đó tôi chỉ vào miệng mình rồi vẽ một dấu chấm hỏi rất to với hội trưởng Hưu Tư.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cậu biết là tôi có chuyện muốn nói với cậu sao?” Hội trưởng Hưu Tư ngây người nói.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh ta đã hiểu ý tôi muốn nói. Xem ra tôi rất có năng khiếu trong việc học ngôn ngữ cơ thể. Tôi thầm khen ngợi bản thân mình.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Thực ra có một chuyện không biết có nên nói với cậu không?” Anh ta tỏ ra rất khó xử.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Từ trước tới nay hội trưởng Hưu Tư không phải là người nói dài dòng như thế này. Hôm nay làm sao vậy nhỉ? Tôi rất tò mò trước những lời mà hội trưởng Hưu Tư muốn nói. Những lời anh ta muốn nói có liên quan đến Hàn Thành Nam không? Đột nhiên tôi cảm thấy căng thẳng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi nhìn anh ta với ánh mắt khẳng định, chắc chắn anh ta có thể nhìn thấy sự kiên định của tôi qua ánh mắt ấy.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Thời gian trước, hình như lúc cậu nằm viện, Nam đột nhiên đến tìm tôi, nói với tôi là cậu ấy muốn rời đi một thời gian. Sau đó còn nhờ tôi đừng nói gì với mọi người. Nhưng cậu ấy đã biến mất thật. Tôi nghĩ có phải cậu biết cậu ấy đã đi đâu hay là vì sao bỏ đi không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nghe những lời của hội trưởng Hưu Tư, tôi càng mơ hồ hơn. Hàn Thành Nam đã biến mất như thế sao? Đầu óc tôi trở nên trống rỗng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh ấy muốn bỏ đi? Vì sao lại bỏ đi? Đi đâu cơ chứ?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Lẽ nào….cậu cũng không biết?” Có lẽ hội trưởng Hưu Tư cảm nhận được nét mơ hồ và ngạc nhiên trên khuôn mặt của tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Có lẽ từ đầu tới cuối, người không biết chuyện gì là tôi? Dường như… tôi không biết gì cả.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Rốt cuộc Hàn Thành Nam đã đi đâu? Ra đi không lời tự biết như thế nhất định phải có lý do. Vì sao tôi nghĩ vỡ đầu mà cũng không nghĩ ra nhỉ?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tâm trạng lo lắng khi nghĩ đến anh dường như mỗi lúc một rối bời.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Vì tâm trạng vô cùng rối bời ấy, tôi không biết phải đối diện với hội trưởng Hưu Tư như thế nào, chỉ có thể đứng dậy đi ra khỏi sân quần vợt.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Có phải vì đột nhiên anh muốn đi ra ngoài nên mới bỏ đi không? Có lẽ đột nhiên anh muốn đi du lịch vòng quanh thế giới? Cũng có lẽ chỉ đơn thuần vì chán ghét cuộc sống trong trường học?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Trong đầu tôi có thể nghĩ ra hàng nghìn hàng vạn lý do anh bỏ đi, nhưng trong hàng nghìn hàng vạn lý do ấy, rốt cuộc đâu mới là lý do thực sự đây?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Đầu tôi như muốn nổ tung nhưng vẫn không nghĩ ra được.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hiểu Ưu, sao đi mà không nói gì? Chẳng phải mình bảo cậu chờ mình ở chỗ nghỉ sao?” Tâm trạng đã rối loạn lắm rồi, đột nhiên Hạ Dạ Hàn lại chạy ra.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nhìn Hạ Dạ Hàn với khuôn mặt phấn khích, tôi cảm thấy bối rối, không biết phải làm thế nào, chỉ có thể mỉm cười ngờ nghệch với anh. Nụ cười ấy quả thực rất ngờ nghệch.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Thấy chán nên mới đi ra ngoài à?” Giọng nói đầy cảm thông.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nhìn Hạ Dạ Hàn trước mắt, đột nhiên tôi cảm thấy có lẽ anh biết Hàn Thành Nam ở đâu. Suy nghĩ này không phải là đột nhiên, thực ra, tôi đã sớm nghĩ đến điều đó, chỉ là tôi không biết phải nói thế nào mà thôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi còn nhớ rất rõ những lời cuối cùng mà Hàn Thành Nam nói với tôi ở bệnh viện hôm ấy. Anh nói với tôi để anh lo chuyện của Hạ Dạ Hàn. Vì thế Hạ Dạ Hàn bây giờ liệu có liên quan đến anh không? Nếu sự thay đổi của Hạ Dạ Hàn có liên quan đến anh thì có phải điều đó có nghĩa là Hạ Dạ Hàn cũng biết về sự ra đi của anh?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nếu Hạ Dạ Hàn biết thì tôi có nên hỏi anh ấy không? Tôi không muốn làm tổn thương Hạ Dạ Hàn, cũng không muốn làm tổn thương Hàn Thành Nam, tôi không biết mình phải làm thế nào?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Book Antiqua'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi và Hạ Dạ Hàn sánh vai đi trong sân trường, nhưng tâm tư thì lại hoàn toàn không giống nhau. Vì người đứng bên cạnh tôi là Hạ Dạ Hàn nên tôi mới nhớ Hàn Thành Nam như vậy sao?</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 72497, member: 50865"] [FONT=Book Antiqua][SIZE=4][COLOR=Navy](2) Thời gian một tháng có thể thay đổi được bao nhiêu người và bao nhiêu chuyện? Trong một tháng nằm trên giường bệnh, ngày nào tôi cũng suy ngẫm về vấn đề này. Sau một tháng, cuối cùng tôi đã nghĩ ra, một tháng…..có thể thay đổi được tôi, Hàn Thành Nam và Hạ Dạ Hàn…. Một tháng tĩnh dưỡng, vết thương trên người tôi đã lành hẳn. Tuy vết thương trên người đã khỏi nhưng vẫn không thể nói được. Tôi biến thành người câm như thế này sao? Không thể nào. Người như tôi, tuy không khéo mồm khéo miệng nhưng vẫn chưa đến lúc không cần cái miệng của mình. Vậy thì rốt cuộc vì sao không thể nói được? Căn cứ vào lời nói của tay bác sĩ trung niên Tạ Đỉnh Quái đáng ghét với cặp kính dày như *** chai thì dây thần kinh nào đó của tôi bị viêm nhiễm đè vào thần kinh phát âm, phải đợi đến khi cái dây thần kinh không biết là thần kinh gì đè vào thần kinh phát âm của tôi tiêu viêm thì tôi mới có thể nói được. Tôi đờ đẫn ngồi trong sân quần vợt, không thể nói chuyện với những người xung quanh, vì thế chỉ có thể ngồi ngây ở đó. Dĩ nhiên, một nguyên nhân khác mà tôi ngồi ngây ra ở đó là….Hàn Thành Nam đã biến mất. Không sai, đã biến mất. Sau khi nói những lời kỳ lạ hôm ấy, anh không xuất hiện nữa. Ký túc, lớp học, sân quần vợt, nhà ăn, phòng tắm….dường như tôi đã lật tung tất cả những chỗ anh có thể đi mà vẫn không tìm thấy anh. Rốt cuộc anh đã đi đâu? Tôi ngây người nhìn chiếc điện thoại. “Hàn Thành Nam! Mau mau quay về đây” “Hàn Thành Nam! Nếu không về cậu sẽ chết chắc”. “Hàn Thành Nam! Nếu không về tôi sẽ phóng hỏa đốt nhà cậu”. “Hàn Thành Nam! Nếu cậu không về, tôi sẽ giết tôi trước, sau đó giết cả nhà cậu”. “Hàn Thành Nam! Mau mau về đi, nếu cậu về mình sẽ mời cậu ăn cơm……” “Hàn Thành Nam! Mau mau xuất hiện đi, mình sẽ mời cậu ăn hai bữa cơm….” “Hàn Thành Nam! Xin cậu đấy, quay về đi có được không?” “Hàn Thành Nam! Mình cần cậu….” “Hàn Thành Nam! Quay về đi…..” “Hàn Thành Nam…..” Rốt cuộc tôi đã gọi cho Hàn Thành Nam bao nhiêu cuộc điện thoại? Tính ra cũng phải mấy trăm cuộc. Để lại lời nhắn ư? Uy hiếp có, cầu xin có, dường như tôi đã nói hết nước hết cái…nhưng anh không hề có phản ứng gì. Anh biến mất khỏi thế giới của tôi như thế sao? Vì sao anh lại bỏ đi không một lời từ biệt? Tuy anh hiểu lầm mối quan hệ giữa tôi và Hạ Dạ Hàn, nhưng cũng không nhất thiết phải biến mất như thế chứ. Dường như trong lòng có rất nhiều nghi vấn không thể nói ra được. Cho dù bây giờ có thể nói được thì cũng không thể tìm được người mà mình muốn hỏi. Dường như người ấy đã bay hơi. “Hiểu Ưu, khát không? Có muốn uống….” Tôi đang tha thẩn suy nghĩ thì một hình bóng bước tới. Sau đó trước mặt tôi xuất hiện bình sữa chua dâu tây mà tôi thích. Tôi ngẩng đầu nhìn người đưa sữa chua dâu cho mình. Ngoài Hàn Thành Nam, có lẽ đây là một nghi vấn khác của tôi. Dường như Hạ Dạ Hàn đột nhiên biến thành một người khác. Hôm ấy, sau khi Hàn Thành Nam đi, đột nhiên anh ấy chạy tới chăm sóc tôi. Tuy anh ấy cũng bị thương, chỉ có điều bình phục cũng rất nhanh, chắc là vì cơ thể khỏe mạnh, sức đề kháng tốt. Sau đó ngày nào anh ấy cũng đến bệnh viện với nụ cười thân thiện, dường như mọi chuyện đều chưa hề xảy ra. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tôi vẫn chưa thể chấp nhận được sự chuyển biến đột ngột của Hạ Dạ Hàn, cảm giác không thực tế một chút nào. Dù sao thì hôm ấy anh đã kiên quyết tạm biệt như thế, vậy mà ngày thứ hai dường như lại “sau cơn mưa trời lại nắng”, không hề có chuyện gì xảy ra…. Rốt cuộc là vì sao vậy? Tôi rất muốn hỏi Hạ Dạ Hàn, tuy không thể nói thì có thể viết. Nhưng tôi đã không làm như vậy. Bởi vì tôi sợ nếu nhận được câu trả lời, Hạ Dạ Hàn như thế này sẽ lại biến mất. Tôi cố gắng để mọi chuyện duy trì mãi như thế này. Vì thế tôi không hỏi gì. Tôi ngây ngô chấp nhận mọi chuyện xảy ra. “Không thể nói dường như rất đau khổ, nhưng không sai, sau này Hiểu Ưu nghe mình nói là được rồi”. Nói xong anh ấy ngồi xuống cạnh tôi. Sau này nghe anh nói là được. Giống như một câu tuyên ngôn vậy khiến tôi có chút bối rối. Dường như anh đang hứa hẹn gì với tôi, hứa rằng sau này sẽ ở bên nhau sao? Nếu tôi có thể nói thì tôi sẽ đáp lại lời nói này như thế nào đây? Đột nhiên cảm thấy lòng trống trải, thầm cảm thấy may mắn thì mình không thể nói được. Tôi mỉm cười với anh. Tuy tôi biết rằng nụ cười của mình gượng gạo như thế nào. “Được rồi, mau uống sữa chua đi”. Anh không nhận ra nụ cười gượng gạo đến cực điểm của tôi hay là cố tình không để ý đến nó? Có lẽ là khả năng thứ hai. Anh mở nắp sữa chua rồi đưa cho tôi. Tôi cầm lấy, hút một hơi mạnh, vị ngọt của dâu tây choán hết vị giác của tôi. “Cậu cứ ngồi đây nhé, mình phải đi tập đây”. Ánh mắt của anh thật trìu mến, sự trìu mến ấy khiến tôi thấy bối rối, khiến tôi thấy khó xử. Tôi mơ màng nhìn anh chàng đang chạy trên sân quần vợt. Vì sao rõ ràng là Hàn Thành Nam biến mất rồi mà mọi người lại không hề cảm thấy gì nhỉ? Điều đó khiến tôi có ảo giác, dường như anh chàng tên là Hàn Thành Nam ấy chưa từng xuất hiện. Có lẽ vì mọi người đều không để ý, vì thế tôi mới thấy kỳ lạ. Tôi nên tìm một người để hỏi cho rõ ràng, nhưng bây giờ tôi lại không thể nói được…. Haizz….đúng là một vấn đề nghiêm trọng. “Bác sĩ có nói khi nào mới có thể nói chuyện được không?” Tôi đang suy ngẫm thì một giọng nói ngắt dòng suy nghĩ của tôi. Tôi ngẩng đầu nhìn thấy hội trưởng Hưu Tư đang nhìn mình với ánh mắt rất quan tâm. Khuôn mặt hung thần gian ác ấy lúc nào cũng ẩn chứa vẻ ôn hòa, đúng là không hài hòa chút nào. Tôi lắc đầu tỏ ý không biết. Hội trưởng Hưu Tư ngồi xuống cạnh tôi, dường như có điều gì muốn nói nhưng lại ngập ngừng không nói. Nhìn dáng vẻ ấy của hội trưởng, tôi muốn hỏi anh muốn nói gì nhưng mở miệng ra lại không nói được lời nào. Sau đó tôi chỉ vào miệng mình rồi vẽ một dấu chấm hỏi rất to với hội trưởng Hưu Tư. “Cậu biết là tôi có chuyện muốn nói với cậu sao?” Hội trưởng Hưu Tư ngây người nói. Anh ta đã hiểu ý tôi muốn nói. Xem ra tôi rất có năng khiếu trong việc học ngôn ngữ cơ thể. Tôi thầm khen ngợi bản thân mình. “Thực ra có một chuyện không biết có nên nói với cậu không?” Anh ta tỏ ra rất khó xử. Từ trước tới nay hội trưởng Hưu Tư không phải là người nói dài dòng như thế này. Hôm nay làm sao vậy nhỉ? Tôi rất tò mò trước những lời mà hội trưởng Hưu Tư muốn nói. Những lời anh ta muốn nói có liên quan đến Hàn Thành Nam không? Đột nhiên tôi cảm thấy căng thẳng. Tôi nhìn anh ta với ánh mắt khẳng định, chắc chắn anh ta có thể nhìn thấy sự kiên định của tôi qua ánh mắt ấy. “Thời gian trước, hình như lúc cậu nằm viện, Nam đột nhiên đến tìm tôi, nói với tôi là cậu ấy muốn rời đi một thời gian. Sau đó còn nhờ tôi đừng nói gì với mọi người. Nhưng cậu ấy đã biến mất thật. Tôi nghĩ có phải cậu biết cậu ấy đã đi đâu hay là vì sao bỏ đi không? Nghe những lời của hội trưởng Hưu Tư, tôi càng mơ hồ hơn. Hàn Thành Nam đã biến mất như thế sao? Đầu óc tôi trở nên trống rỗng. Anh ấy muốn bỏ đi? Vì sao lại bỏ đi? Đi đâu cơ chứ? “Lẽ nào….cậu cũng không biết?” Có lẽ hội trưởng Hưu Tư cảm nhận được nét mơ hồ và ngạc nhiên trên khuôn mặt của tôi. Có lẽ từ đầu tới cuối, người không biết chuyện gì là tôi? Dường như… tôi không biết gì cả. Rốt cuộc Hàn Thành Nam đã đi đâu? Ra đi không lời tự biết như thế nhất định phải có lý do. Vì sao tôi nghĩ vỡ đầu mà cũng không nghĩ ra nhỉ? Tâm trạng lo lắng khi nghĩ đến anh dường như mỗi lúc một rối bời. Vì tâm trạng vô cùng rối bời ấy, tôi không biết phải đối diện với hội trưởng Hưu Tư như thế nào, chỉ có thể đứng dậy đi ra khỏi sân quần vợt. Có phải vì đột nhiên anh muốn đi ra ngoài nên mới bỏ đi không? Có lẽ đột nhiên anh muốn đi du lịch vòng quanh thế giới? Cũng có lẽ chỉ đơn thuần vì chán ghét cuộc sống trong trường học? Trong đầu tôi có thể nghĩ ra hàng nghìn hàng vạn lý do anh bỏ đi, nhưng trong hàng nghìn hàng vạn lý do ấy, rốt cuộc đâu mới là lý do thực sự đây? Đầu tôi như muốn nổ tung nhưng vẫn không nghĩ ra được. “Hiểu Ưu, sao đi mà không nói gì? Chẳng phải mình bảo cậu chờ mình ở chỗ nghỉ sao?” Tâm trạng đã rối loạn lắm rồi, đột nhiên Hạ Dạ Hàn lại chạy ra. Nhìn Hạ Dạ Hàn với khuôn mặt phấn khích, tôi cảm thấy bối rối, không biết phải làm thế nào, chỉ có thể mỉm cười ngờ nghệch với anh. Nụ cười ấy quả thực rất ngờ nghệch. “Thấy chán nên mới đi ra ngoài à?” Giọng nói đầy cảm thông. Nhìn Hạ Dạ Hàn trước mắt, đột nhiên tôi cảm thấy có lẽ anh biết Hàn Thành Nam ở đâu. Suy nghĩ này không phải là đột nhiên, thực ra, tôi đã sớm nghĩ đến điều đó, chỉ là tôi không biết phải nói thế nào mà thôi. Tôi còn nhớ rất rõ những lời cuối cùng mà Hàn Thành Nam nói với tôi ở bệnh viện hôm ấy. Anh nói với tôi để anh lo chuyện của Hạ Dạ Hàn. Vì thế Hạ Dạ Hàn bây giờ liệu có liên quan đến anh không? Nếu sự thay đổi của Hạ Dạ Hàn có liên quan đến anh thì có phải điều đó có nghĩa là Hạ Dạ Hàn cũng biết về sự ra đi của anh? Nếu Hạ Dạ Hàn biết thì tôi có nên hỏi anh ấy không? Tôi không muốn làm tổn thương Hạ Dạ Hàn, cũng không muốn làm tổn thương Hàn Thành Nam, tôi không biết mình phải làm thế nào? Tôi và Hạ Dạ Hàn sánh vai đi trong sân trường, nhưng tâm tư thì lại hoàn toàn không giống nhau. Vì người đứng bên cạnh tôi là Hạ Dạ Hàn nên tôi mới nhớ Hàn Thành Nam như vậy sao?[/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Cô nàng hotboy
Top