Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Cô nàng hotboy
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 72492" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Không hiểu nên mới thấy đáng sợ. Dường như câu nói ấy của hội trưởng Hưu Tư có ý gì khác.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nhưng câu nói này của hội trưởng Hưu Tư lại khiến tôi có cảm giác rất tức giận. Chỉ vì không hiểu nên phủ nhận anh ta sao? Chỉ vì không hiểu nên mới kết luận anh ta là người như vậy sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Có phải mọi người chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm hiểu con người thật của cậu ta không?” Ngọn lửa căm giận trong lòng tôi càng ngày càng lớn.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Dường như hội trưởng Hưu Tư không ngờ tôi lại nói câu ấy, vì thế mơ hồ nhìn tôi. Khuôn mặt của tôi ẩn chứa vẻ tức giận không thể kìm nén được, không biết hội trưởng Hưu Tư nhìn rồi có thấy càng mơ hồ hơn không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Nếu cậu ta cố tình che giấu thì hà cớ cậu phải cố hiểu bằng được?” Hội trưởng Hưu Tư quay mặt đi, không để ý đến sự tức giận của tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Cố tình che giấu, vì vậy không tìm hiểu sao? Câu nói nghe có vẻ rất có lý của hội trưởng Hưu Tư lại khiến ngọn lửa tức giận của tôi bùng cháy dữ dội. Vì sao ư? Có lẽ vì tôi đã phát hiện điều vô lý trong câu nói nghe có vẻ có lý này. Bởi vì tôi biết, đôi khi, có những chuyện, có lẽ không phải do người ta cố tình che giấu. Chỉ là có một số người, sau khi trải qua chuyện gì đó liền quen với việc che giấu con người thật của mình, không phải vì điều gì khác, chỉ là vì không muốn bị tổn thương.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Đối với những người này, tuy che giấu con người thật của mình, dùng vỏ bọc cứng cáp để bảo vệ mình, tưởng rằng làm như vậy sẽ không bị tổn thương, nhưng vì không còn bị tổn thương nhiều như trước nên nỗi cô đơn cũng theo đó mà tăng lên. Điều đó….có lẽ là khuyết điểm của việc ngụy trang bản thân mình.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Vì nỗi cô đơn tăng lên, dường như những người này càng khao khát được người khác hiểu hơn. Cho dù là cách vỏ bọc rất dày nhưng vẫn hy vọng người khác có thể hiểu được mình. Cho dù chỉ là một người thôi cũng được….</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nhưng câu nói “hà cớ cố hiểu bằng được” đã đập vỡ tất cả hy vọng của anh ta.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Trong khoảnh khắc ấy, dường như tôi có thể cảm nhận được nụ cười của</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Hạ Dạ Hàn. Dường như tôi càng muốn tìm hiểu câu chuyện có liên quan đến anh ta.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Có lẽ chính vì mọi người không hiểu nên cậu ta mới muốn che giấu cũng nên, chẳng phải sao?” Tôi không biết mình muốn hỏi hội trưởng Hưu Tư hay hỏi chính bản thân mình.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Suy nghĩ của mỗi người không ai giống ai, ngay cả bản thân mình chúng ta còn không thể hiểu được, huống hồ là những người cố tình che giấu bản thân mình?” Lời nói của hội trưởng Hưu Tư dường như ẩn chứa chút thương cảm mơ hồ.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Đột nhiên tôi thấy mọi thứ đều rất mơ hồ. Hội trưởng Hưu Tư xuất hiện một cách mơ hồ, sau đó cùng tôi nói rất nhiều câu mơ hồ.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hội trưởng, anh đến tìm tôi là để nói chuyện về Hạ Dạ Hàn sao?”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Vì không muốn tiếp tục chủ đề nói chuyện này, vì sợ rằng nếu tiếp tục nói về Hạ Dạ Hàn thì tôi sẽ lập tức chạy đi hỏi anh ta rốt cuộc bí mật của anh ta là gì nên tôi thấy chuyển chủ đề nói chuyện thì tốt hơn.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là muốn biết rốt cuộc cậu và Nam làm sao vậy?”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Chúng tôi?” Tôi mơ hồ nhìn hội trưởng Hưu Tư.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Rất rõ ràng sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Gần đây có cảm giác mọi người nhìn chúng tôi bằng ánh mắt khác, thì ra mọi người đều biết tôi và Hàn Thành Nam xảy ra chuyện sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cậu Nam suốt ngày đến tìm tôi nói muốn chuyển ký túc. Hai người đã xảy ra chuyện gì sao?”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Hàn Thành Nam muốn chuyển ký túc?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Đột nhiên tôi ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc. Tuy anh chàng này rất tức giận nhưng cũng không nhất thiết phải giận đến mức này chứ? Lại còn đòi chuyển ký túc…cái anh chàng này….</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Trong khoảnh khắc ấy, đột nhiên tôi có cảm giác bị bỏ rơi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh giống như một đứa trẻ giận hờn vô cớ, có chuyện gì không thể nói rõ ràng được sao? Nhất định phải giận hờn đến mức không thể cứu vãn được sao? Nhất định phải thành ra như thế này sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Một tâm trạng vốn đã không bình tĩnh vì biết chuyện Hàn Thành Nam muốn chuyển ký túc lại càng không bình tĩnh hơn.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Rốt cuộc là chuyện gì? Nam nó chẳng chịu nói gì cả”. Những lời nói quan tâm của hội trưởng Hưu Tư vang lên bên tai nhưng tôi lại chẳng nghe thấy gì cả. Lúc này đây, điều duy nhất tôi nghĩ tới là lập tức đi tìm Hàn Thành Nam để nói cho rõ ràng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nhất định phải tìm Hàn Thành Nam để nói cho rõ ràng….</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hội trưởng, tôi còn có chuyện phải làm, tôi đi trước đây”. Nói xong tôi đứng dậy, chuẩn bị đi tìm Hàn Thành Nam.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cậu ta ở tầng thượng của ký túc”. Lúc mà tôi vẫn chưa kịp chạy đi thì đột nhiên hội trưởng Hưu Tư nói câu ấy.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Xem ra những người trong trưởng ngoài việc biết xuất quỷ nhập thần, đi lại không có tiếng động thì còn có thể đoán được suy nghĩ của người khác, chỉ có điều, dường như chuyện này không bao gồm Hàn Thành Nam. Nếu anh ấy có thể hiểu được suy nghĩ của tôi thì có lẽ bây giờ tôi đã không ở đây để cho hội trưởng Hưu Tư nhìn thấu tâm tư của mình.</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 72492, member: 50865"] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy]Không hiểu nên mới thấy đáng sợ. Dường như câu nói ấy của hội trưởng Hưu Tư có ý gì khác. Nhưng câu nói này của hội trưởng Hưu Tư lại khiến tôi có cảm giác rất tức giận. Chỉ vì không hiểu nên phủ nhận anh ta sao? Chỉ vì không hiểu nên mới kết luận anh ta là người như vậy sao? “Có phải mọi người chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm hiểu con người thật của cậu ta không?” Ngọn lửa căm giận trong lòng tôi càng ngày càng lớn. Dường như hội trưởng Hưu Tư không ngờ tôi lại nói câu ấy, vì thế mơ hồ nhìn tôi. Khuôn mặt của tôi ẩn chứa vẻ tức giận không thể kìm nén được, không biết hội trưởng Hưu Tư nhìn rồi có thấy càng mơ hồ hơn không? “Nếu cậu ta cố tình che giấu thì hà cớ cậu phải cố hiểu bằng được?” Hội trưởng Hưu Tư quay mặt đi, không để ý đến sự tức giận của tôi. Cố tình che giấu, vì vậy không tìm hiểu sao? Câu nói nghe có vẻ rất có lý của hội trưởng Hưu Tư lại khiến ngọn lửa tức giận của tôi bùng cháy dữ dội. Vì sao ư? Có lẽ vì tôi đã phát hiện điều vô lý trong câu nói nghe có vẻ có lý này. Bởi vì tôi biết, đôi khi, có những chuyện, có lẽ không phải do người ta cố tình che giấu. Chỉ là có một số người, sau khi trải qua chuyện gì đó liền quen với việc che giấu con người thật của mình, không phải vì điều gì khác, chỉ là vì không muốn bị tổn thương. Đối với những người này, tuy che giấu con người thật của mình, dùng vỏ bọc cứng cáp để bảo vệ mình, tưởng rằng làm như vậy sẽ không bị tổn thương, nhưng vì không còn bị tổn thương nhiều như trước nên nỗi cô đơn cũng theo đó mà tăng lên. Điều đó….có lẽ là khuyết điểm của việc ngụy trang bản thân mình. Vì nỗi cô đơn tăng lên, dường như những người này càng khao khát được người khác hiểu hơn. Cho dù là cách vỏ bọc rất dày nhưng vẫn hy vọng người khác có thể hiểu được mình. Cho dù chỉ là một người thôi cũng được…. Nhưng câu nói “hà cớ cố hiểu bằng được” đã đập vỡ tất cả hy vọng của anh ta. Trong khoảnh khắc ấy, dường như tôi có thể cảm nhận được nụ cười của Hạ Dạ Hàn. Dường như tôi càng muốn tìm hiểu câu chuyện có liên quan đến anh ta. “Có lẽ chính vì mọi người không hiểu nên cậu ta mới muốn che giấu cũng nên, chẳng phải sao?” Tôi không biết mình muốn hỏi hội trưởng Hưu Tư hay hỏi chính bản thân mình. “Suy nghĩ của mỗi người không ai giống ai, ngay cả bản thân mình chúng ta còn không thể hiểu được, huống hồ là những người cố tình che giấu bản thân mình?” Lời nói của hội trưởng Hưu Tư dường như ẩn chứa chút thương cảm mơ hồ. Đột nhiên tôi thấy mọi thứ đều rất mơ hồ. Hội trưởng Hưu Tư xuất hiện một cách mơ hồ, sau đó cùng tôi nói rất nhiều câu mơ hồ. “Hội trưởng, anh đến tìm tôi là để nói chuyện về Hạ Dạ Hàn sao?” Vì không muốn tiếp tục chủ đề nói chuyện này, vì sợ rằng nếu tiếp tục nói về Hạ Dạ Hàn thì tôi sẽ lập tức chạy đi hỏi anh ta rốt cuộc bí mật của anh ta là gì nên tôi thấy chuyển chủ đề nói chuyện thì tốt hơn. “Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là muốn biết rốt cuộc cậu và Nam làm sao vậy?” “Chúng tôi?” Tôi mơ hồ nhìn hội trưởng Hưu Tư. Rất rõ ràng sao? Gần đây có cảm giác mọi người nhìn chúng tôi bằng ánh mắt khác, thì ra mọi người đều biết tôi và Hàn Thành Nam xảy ra chuyện sao? “Cậu Nam suốt ngày đến tìm tôi nói muốn chuyển ký túc. Hai người đã xảy ra chuyện gì sao?” Hàn Thành Nam muốn chuyển ký túc? Đột nhiên tôi ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc. Tuy anh chàng này rất tức giận nhưng cũng không nhất thiết phải giận đến mức này chứ? Lại còn đòi chuyển ký túc…cái anh chàng này…. Trong khoảnh khắc ấy, đột nhiên tôi có cảm giác bị bỏ rơi. Anh giống như một đứa trẻ giận hờn vô cớ, có chuyện gì không thể nói rõ ràng được sao? Nhất định phải giận hờn đến mức không thể cứu vãn được sao? Nhất định phải thành ra như thế này sao? Một tâm trạng vốn đã không bình tĩnh vì biết chuyện Hàn Thành Nam muốn chuyển ký túc lại càng không bình tĩnh hơn. “Rốt cuộc là chuyện gì? Nam nó chẳng chịu nói gì cả”. Những lời nói quan tâm của hội trưởng Hưu Tư vang lên bên tai nhưng tôi lại chẳng nghe thấy gì cả. Lúc này đây, điều duy nhất tôi nghĩ tới là lập tức đi tìm Hàn Thành Nam để nói cho rõ ràng. Nhất định phải tìm Hàn Thành Nam để nói cho rõ ràng…. “Hội trưởng, tôi còn có chuyện phải làm, tôi đi trước đây”. Nói xong tôi đứng dậy, chuẩn bị đi tìm Hàn Thành Nam. “Cậu ta ở tầng thượng của ký túc”. Lúc mà tôi vẫn chưa kịp chạy đi thì đột nhiên hội trưởng Hưu Tư nói câu ấy. Xem ra những người trong trưởng ngoài việc biết xuất quỷ nhập thần, đi lại không có tiếng động thì còn có thể đoán được suy nghĩ của người khác, chỉ có điều, dường như chuyện này không bao gồm Hàn Thành Nam. Nếu anh ấy có thể hiểu được suy nghĩ của tôi thì có lẽ bây giờ tôi đã không ở đây để cho hội trưởng Hưu Tư nhìn thấu tâm tư của mình.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Cô nàng hotboy
Top