Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Cô nàng hotboy
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 72479" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Hay là vì cậu đã có tình cảm với Ưu?” Cuối cùng chị Mỹ Hoa lại hỏi một câu, một câu khiến trái tim tôi rối bời. Tôi có thể đoán trước được câu nói tiếp theo của chị ta.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cô nói linh tinh gì vậy?” Hàn Thành Nam trau mày, giọng nói toát lên vẻ khó chịu.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh quay người, nhìn thẳng về phía chị Mỹ Hoa. Thay vì nói là nhìn thẳng, chi bằng nói là gườm gườm. Hàn Thành Nam trau mày, gườm gườm nhìn chị Mỹ Hoa.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Quả thực bây giờ tôi rất muốn kéo Hàn Thành Nam chạy đi, nhưng….anh chàng này hoàn toàn không để ý tới tôi. Trong đôi mắt phẫn nộ của anh bây giờ có lẽ chỉ có chị Mỹ Hoa. Thân thể cao lớn ấy, một “nấm lùn” như tôi dù có cố gắng kéo thế nào thì cũng không hề lay chuyển.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Một nam một nữ ở cùng nhau, dĩ nhiên lâu dần sẽ nảy sinh tình cảm” Chị Mỹ Hoa hạ thấp giọng nói, nhưng giọng điệu hết sức thản nhiên.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Cuối cùng thì điều khiến tôi nơm nớp lo sợ đã xảy ra, tuy chỉ nói cho một mình Hàn Thành Nam nghe, nhưng trái tim của tôi như nổ tung ra.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cô, cô nói thế có ý gì?” Giọng nói của Hàn Thành Nam đầy bất mãn, nhiều hơn là mơ hồ.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Với tình hình như thế này, nếu không thể kéo Hàn Thành Nam rời đi thì có phải là tôi nên chạy đi không? Nhưng chân tôi như bị đóng đinh xuống đất, không thể chuyển động được.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Thực ra, tôi cũng muốn biết phản ứng của Hàn Thành Nam. Trước đây tôi luôn lo sợ anh biết thân phận của tôi là nữ sinh. Nhưng nếu anh biết tôi là nữ sinh rồi thì thực sự tôi rất muốn biết phản ứng của anh như thế nào.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh sẽ tiếp tục làm bạn với tôi chứ? Hay là….vì tôi là con gái mà tức giận bỏ đi, nghĩ tôi lừa dối anh, vì thế cắt đứt quan hệ với tôi?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Trong đầu tôi lúc này là rất nhiều cảnh tượng đan xen sau khi anh biết thân phận thật của tôi. Tôi thầm cầu nguyện, hy vọng sau khi biết thân phận của mình, anh ta vẫn sẽ tiếp tục làm bạn với tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Khả năng lý giải của cậu có vấn đề hay lời nói của tôi chưa đủ rõ ràng? Hay là vì cơ bản cậu không muốn tin? Lâu như vậy rồi, người chậm hiểu đến đâu thì cũng phải phát hiện ra mới đúng chứ? Hay cậu thực sự là một người phản ứng chậm chạp?” Chị Mỹ Hoa chậm rãi nói.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Cô…..” Hàn Thành Nam ngỡ ngàng nhìn chị Mỹ Hoa.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh ngây người. Ánh mắt thất thần của anh chuyển từ phía chị Mỹ Hoa sang phía tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi. Ánh mắt của anh ẩn chứa vẻ hoài nghi, anh hy vọng nhận được lời giải thích của tôi sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Mình…mình….” Tôi không biết phải nói thế nào trước ánh mắt hy vọng của anh, vì thế chỉ có thể ngây người nhìn anh. Thấy dáng vẻ của tôi lúc ấy, có lẽ anh đã chắc chắn về thân phận của tôi. Nhìn tôi lắp ba lắp bắp như gà mắc tóc, ánh mắt của anh càng trở nên thất thần hơn. Sắc mặt anh càng lúc càng khó coi, dường như có thể sụp đổ trong nháy mắt.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“A…..” độ nhiên anh hét lên một tiếng, sau đó lao thẳng đi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Vì tiếng hét ấy, tôi có thể đoán được rằng, chúng tôi….không thể quay trở lại như trước đây, không thể trở thành bạn, không thể quay lại với cuộc sống tuy thường xuyên cái nhau những vẫn có thể chung sống hòa bình như trước đây.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi dõi theo hình bóng của Hàn Thành Nam, muốn gọi anh dừng lại nhưng lại nghĩ cho dù có gọi anh thì cũng không thể nói gì. Cho dù biết là phải nói gì thì cũng không có mặt mũi nào để nói chuyện với anh.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Như vậy coi như là kết thúc rồi chứ. Ưu, vậy là em có lý do trở lại đúng thân phận của mình rồi”. Chị Mỹ Hoa lên tiếng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Có lý do để trở lại đúng thân phận của mình rồi sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“So với việc trở lại là nữ sinh, có lẽ em hy vọng có thể giống như bây giờ”. Tôi thản nhiên nói.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tuy lúc nào trong lòng cũng nhắc nhở mình là con gái, nhưng thực sự bây giờ tôi rất muốn giữ nguyên như thế này. Cuộc sống đơn giản, có thể sống cùng những người thích vui đùa, có một người bạn nhìn thì lạnh lùng nhưng lại rất tình cảm.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Ưu, em….” Dường như chị Mỹ Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng tôi lại nói những lời như thế này. Giọng nói của chị run run. Chị ấy là bạn tôi, vì sao không thể thông cảm với tâm tư của tôi? Bỗng nhiên tôi cảm thấy ấm ức.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">“Như….vậy đi. Nếu tiếp tục như thế này thì em không biết sẽ nói ra những lời không hay ho gì nữa. Vì thế cứ như vậy là được, kết thúc ở đây”. Nói xong tôi quay người bước đi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nước mắt của tôi lăn dài trên má, sự việc đến mức này, nỗi buồn của tôi đã không chỉ đơn thuần vì thân phận bị bại lộ. Nhiều hơn là vì anh đã bỏ đi còn chị Mỹ Hoa thì không hiểu cho tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Sau này, sau này phải làm thế nào?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Phải đối diện với Hàn Thành Nam thế nào đây? Anh đã biết thân phận của tôi, mọi người trong câu lạc bộ quần vợt cũng sẽ biết, vậy thì tôi phải đối diện với những nam sinh trong câu lạc bộ như thế nào?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Họ….liệu họ có thông cảm với tôi không? Nếu là tôi thì có lẽ cũng không thể thông cảm được. Giấu giếm thân phận, giả là nam sinh, cùng xưng anh em với họ, kết quả lại là con gái.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Bị đuổi khỏi câu lạc bộ quần vợt là chuyện đương nhiên, bị mọi người căm ghét cũng là chuyện đương nhiên.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi chạy thật nhanh, hy vọng ra thật nhiều mồ hôi, sau đó làm nước mắt bay hơi. Tôi không biết mình đã chạy bao lâu, chỉ biết là rất mệt. Tôi dừng chân ở một góc vắng người trong trường. Có lẽ vì chạy quá lâu, đột nhiên dừng lại, không giữ được thăng bằng nên đã gục ngã.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nước mắt không ngừng tuôn rơi, không thể kìm nén được, đây lại là chỗ gần như không có người đến, vì thế tôi đã òa khóc.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tôi giống như một đứa trẻ bị ruồng bỏ, thấy mình lúc này thật đáng thương, thật cô đơn.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nước mắt lăn xuống má, chảy vào miệng, kích thích vị giác. Nước mắt giống như nước biển, mặn, chát.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 72479, member: 50865"] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy]“Hay là vì cậu đã có tình cảm với Ưu?” Cuối cùng chị Mỹ Hoa lại hỏi một câu, một câu khiến trái tim tôi rối bời. Tôi có thể đoán trước được câu nói tiếp theo của chị ta. “Cô nói linh tinh gì vậy?” Hàn Thành Nam trau mày, giọng nói toát lên vẻ khó chịu. Anh quay người, nhìn thẳng về phía chị Mỹ Hoa. Thay vì nói là nhìn thẳng, chi bằng nói là gườm gườm. Hàn Thành Nam trau mày, gườm gườm nhìn chị Mỹ Hoa. Quả thực bây giờ tôi rất muốn kéo Hàn Thành Nam chạy đi, nhưng….anh chàng này hoàn toàn không để ý tới tôi. Trong đôi mắt phẫn nộ của anh bây giờ có lẽ chỉ có chị Mỹ Hoa. Thân thể cao lớn ấy, một “nấm lùn” như tôi dù có cố gắng kéo thế nào thì cũng không hề lay chuyển. “Một nam một nữ ở cùng nhau, dĩ nhiên lâu dần sẽ nảy sinh tình cảm” Chị Mỹ Hoa hạ thấp giọng nói, nhưng giọng điệu hết sức thản nhiên. Cuối cùng thì điều khiến tôi nơm nớp lo sợ đã xảy ra, tuy chỉ nói cho một mình Hàn Thành Nam nghe, nhưng trái tim của tôi như nổ tung ra. “Cô, cô nói thế có ý gì?” Giọng nói của Hàn Thành Nam đầy bất mãn, nhiều hơn là mơ hồ. Với tình hình như thế này, nếu không thể kéo Hàn Thành Nam rời đi thì có phải là tôi nên chạy đi không? Nhưng chân tôi như bị đóng đinh xuống đất, không thể chuyển động được. Thực ra, tôi cũng muốn biết phản ứng của Hàn Thành Nam. Trước đây tôi luôn lo sợ anh biết thân phận của tôi là nữ sinh. Nhưng nếu anh biết tôi là nữ sinh rồi thì thực sự tôi rất muốn biết phản ứng của anh như thế nào. Anh sẽ tiếp tục làm bạn với tôi chứ? Hay là….vì tôi là con gái mà tức giận bỏ đi, nghĩ tôi lừa dối anh, vì thế cắt đứt quan hệ với tôi? Trong đầu tôi lúc này là rất nhiều cảnh tượng đan xen sau khi anh biết thân phận thật của tôi. Tôi thầm cầu nguyện, hy vọng sau khi biết thân phận của mình, anh ta vẫn sẽ tiếp tục làm bạn với tôi. “Khả năng lý giải của cậu có vấn đề hay lời nói của tôi chưa đủ rõ ràng? Hay là vì cơ bản cậu không muốn tin? Lâu như vậy rồi, người chậm hiểu đến đâu thì cũng phải phát hiện ra mới đúng chứ? Hay cậu thực sự là một người phản ứng chậm chạp?” Chị Mỹ Hoa chậm rãi nói. “Cô…..” Hàn Thành Nam ngỡ ngàng nhìn chị Mỹ Hoa. Anh ngây người. Ánh mắt thất thần của anh chuyển từ phía chị Mỹ Hoa sang phía tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi. Ánh mắt của anh ẩn chứa vẻ hoài nghi, anh hy vọng nhận được lời giải thích của tôi sao? “Mình…mình….” Tôi không biết phải nói thế nào trước ánh mắt hy vọng của anh, vì thế chỉ có thể ngây người nhìn anh. Thấy dáng vẻ của tôi lúc ấy, có lẽ anh đã chắc chắn về thân phận của tôi. Nhìn tôi lắp ba lắp bắp như gà mắc tóc, ánh mắt của anh càng trở nên thất thần hơn. Sắc mặt anh càng lúc càng khó coi, dường như có thể sụp đổ trong nháy mắt. “A…..” độ nhiên anh hét lên một tiếng, sau đó lao thẳng đi. Vì tiếng hét ấy, tôi có thể đoán được rằng, chúng tôi….không thể quay trở lại như trước đây, không thể trở thành bạn, không thể quay lại với cuộc sống tuy thường xuyên cái nhau những vẫn có thể chung sống hòa bình như trước đây. Tôi dõi theo hình bóng của Hàn Thành Nam, muốn gọi anh dừng lại nhưng lại nghĩ cho dù có gọi anh thì cũng không thể nói gì. Cho dù biết là phải nói gì thì cũng không có mặt mũi nào để nói chuyện với anh. “Như vậy coi như là kết thúc rồi chứ. Ưu, vậy là em có lý do trở lại đúng thân phận của mình rồi”. Chị Mỹ Hoa lên tiếng. Có lý do để trở lại đúng thân phận của mình rồi sao? “So với việc trở lại là nữ sinh, có lẽ em hy vọng có thể giống như bây giờ”. Tôi thản nhiên nói. Tuy lúc nào trong lòng cũng nhắc nhở mình là con gái, nhưng thực sự bây giờ tôi rất muốn giữ nguyên như thế này. Cuộc sống đơn giản, có thể sống cùng những người thích vui đùa, có một người bạn nhìn thì lạnh lùng nhưng lại rất tình cảm. “Ưu, em….” Dường như chị Mỹ Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng tôi lại nói những lời như thế này. Giọng nói của chị run run. Chị ấy là bạn tôi, vì sao không thể thông cảm với tâm tư của tôi? Bỗng nhiên tôi cảm thấy ấm ức. “Như….vậy đi. Nếu tiếp tục như thế này thì em không biết sẽ nói ra những lời không hay ho gì nữa. Vì thế cứ như vậy là được, kết thúc ở đây”. Nói xong tôi quay người bước đi. Nước mắt của tôi lăn dài trên má, sự việc đến mức này, nỗi buồn của tôi đã không chỉ đơn thuần vì thân phận bị bại lộ. Nhiều hơn là vì anh đã bỏ đi còn chị Mỹ Hoa thì không hiểu cho tôi. Sau này, sau này phải làm thế nào? Phải đối diện với Hàn Thành Nam thế nào đây? Anh đã biết thân phận của tôi, mọi người trong câu lạc bộ quần vợt cũng sẽ biết, vậy thì tôi phải đối diện với những nam sinh trong câu lạc bộ như thế nào? Họ….liệu họ có thông cảm với tôi không? Nếu là tôi thì có lẽ cũng không thể thông cảm được. Giấu giếm thân phận, giả là nam sinh, cùng xưng anh em với họ, kết quả lại là con gái. Bị đuổi khỏi câu lạc bộ quần vợt là chuyện đương nhiên, bị mọi người căm ghét cũng là chuyện đương nhiên. Tôi chạy thật nhanh, hy vọng ra thật nhiều mồ hôi, sau đó làm nước mắt bay hơi. Tôi không biết mình đã chạy bao lâu, chỉ biết là rất mệt. Tôi dừng chân ở một góc vắng người trong trường. Có lẽ vì chạy quá lâu, đột nhiên dừng lại, không giữ được thăng bằng nên đã gục ngã. Nước mắt không ngừng tuôn rơi, không thể kìm nén được, đây lại là chỗ gần như không có người đến, vì thế tôi đã òa khóc. Tôi giống như một đứa trẻ bị ruồng bỏ, thấy mình lúc này thật đáng thương, thật cô đơn. Nước mắt lăn xuống má, chảy vào miệng, kích thích vị giác. Nước mắt giống như nước biển, mặn, chát. [/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Cô nàng hotboy
Top