small star
Moderator
- Xu
- 94
Những ngày này Hà Nội ngập tràn hương hoa sữa. Mùi hương nồng nàn ấy như được ướp vào không gian, trên mỗi con đường, góc phố, ngõ hẻm...len lỏi cả trên những chuyến xe bus dọc thành phố.
Hoa sữa đã đi vào lòng người không phải chỉ từ những câu hát về “những đêm hoa sữa thơm nồng...” hay chỉ bởi mùi hương nồng nồng, hăng hắc. Hoa sữa đi vào lòng người bởi nó là một nét đặc trưng rất riêng của mùa thu Hà Nội. Không phải là mùa thu, có lẽ hoa sữa khó lòng có được chỗ đứng như vậy.
Nở đúng vào dịp cuối thu, đầu đông, khi những cơn gió nhẹ vô tình xuất hiện, thổi vào da thịt chút se lạnh thì hương hoa sữa đi kèm, chỉ phảng phất hơi nhưng lại nồng nàn và quyến rũ mang đến một cảm giác xao xuyến, nao nao khó tả. Thậm chí, khi rụng, hoa vẫn giữ được nguyên màu trắng muốt và hương thơm vốn có.
Nếu như buổi tối, màn đêm khiến cho lá và hoa của những phượng vĩ, bằng lăng,... không còn có thể phân biệt thì ngược lại, người ta không chỉ cảm nhận được hương vị của hoa sữa mà còn có thể thấy rõ những chùm hoa như chăng đèn trên mỗi tán cây.
Những gốc hoa sữa không chỉ là nhân chứng cho những mối tình lãng mạn, đôi khi nó còn là kỉ niệm về một thời áo trắng mộng mơ với những cô cậu học trò đạp xe chậm rãi trên con phố ngào ngạt hương thơm. Mùa hoa này, tôi đã quen với việc ngồi trên xe bus dọc con đường gần nhà, mở toang cửa sổ để ngắm hoa và thưởng thức hương thơm ấy. Trên con đường đó, dưới tán hoa sữa, có những đôi bạn đang đứng ngắm hồ nước trong xanh, truyện trò, tâm sự; cũng có những nhóm học sinh cuối cấp đua nhau ra chụp ảnh dưới gốc cây...
Và khi những con đường ngập tiếng còi xe, không gian khói bụi, hương hoa sữa vẫn có sức lan tỏa kì lạ. Trong dòng người tấp nập ấy, hoa sữa lại mang đến cảm giác yên bình, nhẹ nhõm, dịu êm.
Có người ghét hoa sữa vì cái sự nồng nàn “thái quá” của nó. Nhưng cũng có những người yêu hoa sữa đến độ...ghét. Họ ghét cái sự “tràn ngập” của mùi hương này vào độ cuối thu, với họ, hoa sữa bây giờ đâu đâu cũng trồng, cũng nở hoa. Nếu trước kia, hoa sữa là “đặc sản” của phố Nguyễn Du, không thể lẫn với những hàng sấu của Phan Đình Phùng, hoa sưa của Tràng Tiền, sao đen của Lò Đúc...thì nay, hoa sữa được trồng rải rác trên nhiều con đường và không còn là của riêng con phố nào cả.
Nhưng ghét đấy mà vẫn cứ chạy xe thật chậm mỗi khi thoáng nhận ra mùi hương ấy, ghét đấy mà hàng tối vẫn sáng nick với hai chữ “nồng nàn” trên status, ghét đấy mà vẫn không quên khoe đám bạn đang học ở tận Pháp: “Hoa sữa nở rồi mày ạ”...
Nguyễn Thị Thanh Tú (Hà Nội
Hoa sữa đã đi vào lòng người không phải chỉ từ những câu hát về “những đêm hoa sữa thơm nồng...” hay chỉ bởi mùi hương nồng nồng, hăng hắc. Hoa sữa đi vào lòng người bởi nó là một nét đặc trưng rất riêng của mùa thu Hà Nội. Không phải là mùa thu, có lẽ hoa sữa khó lòng có được chỗ đứng như vậy.
Nở đúng vào dịp cuối thu, đầu đông, khi những cơn gió nhẹ vô tình xuất hiện, thổi vào da thịt chút se lạnh thì hương hoa sữa đi kèm, chỉ phảng phất hơi nhưng lại nồng nàn và quyến rũ mang đến một cảm giác xao xuyến, nao nao khó tả. Thậm chí, khi rụng, hoa vẫn giữ được nguyên màu trắng muốt và hương thơm vốn có.
Nếu như buổi tối, màn đêm khiến cho lá và hoa của những phượng vĩ, bằng lăng,... không còn có thể phân biệt thì ngược lại, người ta không chỉ cảm nhận được hương vị của hoa sữa mà còn có thể thấy rõ những chùm hoa như chăng đèn trên mỗi tán cây.
Những gốc hoa sữa không chỉ là nhân chứng cho những mối tình lãng mạn, đôi khi nó còn là kỉ niệm về một thời áo trắng mộng mơ với những cô cậu học trò đạp xe chậm rãi trên con phố ngào ngạt hương thơm. Mùa hoa này, tôi đã quen với việc ngồi trên xe bus dọc con đường gần nhà, mở toang cửa sổ để ngắm hoa và thưởng thức hương thơm ấy. Trên con đường đó, dưới tán hoa sữa, có những đôi bạn đang đứng ngắm hồ nước trong xanh, truyện trò, tâm sự; cũng có những nhóm học sinh cuối cấp đua nhau ra chụp ảnh dưới gốc cây...
Và khi những con đường ngập tiếng còi xe, không gian khói bụi, hương hoa sữa vẫn có sức lan tỏa kì lạ. Trong dòng người tấp nập ấy, hoa sữa lại mang đến cảm giác yên bình, nhẹ nhõm, dịu êm.
Có người ghét hoa sữa vì cái sự nồng nàn “thái quá” của nó. Nhưng cũng có những người yêu hoa sữa đến độ...ghét. Họ ghét cái sự “tràn ngập” của mùi hương này vào độ cuối thu, với họ, hoa sữa bây giờ đâu đâu cũng trồng, cũng nở hoa. Nếu trước kia, hoa sữa là “đặc sản” của phố Nguyễn Du, không thể lẫn với những hàng sấu của Phan Đình Phùng, hoa sưa của Tràng Tiền, sao đen của Lò Đúc...thì nay, hoa sữa được trồng rải rác trên nhiều con đường và không còn là của riêng con phố nào cả.
Nhưng ghét đấy mà vẫn cứ chạy xe thật chậm mỗi khi thoáng nhận ra mùi hương ấy, ghét đấy mà hàng tối vẫn sáng nick với hai chữ “nồng nàn” trên status, ghét đấy mà vẫn không quên khoe đám bạn đang học ở tận Pháp: “Hoa sữa nở rồi mày ạ”...
Nguyễn Thị Thanh Tú (Hà Nội