***Bài này mình viết theo cảm xúc,khá dài,chỉ post cho vui,ai đọc cũng được,không cũng được^^
...Khi tôi còn chập chững tập đi,tập nói...tôi chưa có một hình dung gì về mảnh đất mình sinh ra...thật là buồn cười cho cái ý nghĩ ngây ngô ấy!
Tôi tròn 6 tuổi,ngồi viết từng con chữ tròn vo,tôi thắc mắc sao phải viết thêm dấu,thật là rắc rối quá đi...
Khi đã thực sự định hình trong tim khái niệm ''đất nước'',tôi tự hỏi bản thân:đất nước là gì và vì sao phải cần đất nước?
Thật là...ngu ngốc...khi đặt ra cho mình cái câu hỏi mà ai cũng có thể trả lời...nhưng...tôi không trả lời bằng mạch văn,bằng câu thơ,tôi trả lời bằng mắt,bằng tai và bằng suy nghĩ...chút lãng mạn xe lẫn bâng quơ...cảm nhận bằng con tim,để trái tim tự đập đúng nhịp của nó...mới gọi là...CẢM XÚC!
Tất cả mọi điều tôi biết về đất nước:có đất,tôi sống ở Việt Nam;có nước,tôi hiểu dòng chảy ngọt ngào của những dòng sông...thật khó tả!
Cao Nguyên Việt Nam (ảnh sưu tầm).
Đây Hà Giang đỉnh cực Bắc của Tổ Quốc,yêu cột cờ trụ vững qua năm tháng,để...xác định chắc nịch trong tim mình một ranh giới và định nghĩa chính xác:yêu đất nước .
Đây Thái Nguyên với chè xanh nổi tiếng.Tôi uống chai C2,nhìn nhãn quảng cáo,nghĩ về Thái Nguyên xa xôi,chợt hiện lên hình ảnh những cô chú đội nón,quàng khăn,mang áo khoác bụi bặm ,đeo trên vai những nùi chè.Thấy ông mặt trời sao ác với họ quá...
Tôi biết Quảng Ninh với Vịnh Hạ Long,với than đá,với dòng Bạch Đằng.Ước gì một ngày được đến huyện Thuỷ Nguyên để ngắm dòng sông ''chứng nhân'' ấy!
Tôi biết Hải Phòng hoa phượng đỏ với con đường Lê Chân nổi tiếng,mẹ hay nhắc con đường này,không biết nó sao nhỉ?
Thủ đô Hà Nợi,trái tim đỏ rực của đất nước Việt Nam.Dần định hình trong tôi những cảm xúc lạ thường,những ngôn từ khó bộc bạch,tôi yêu làng hoa Ngọc Hà^^,làng đào Nhật Tân,mong đến với lăng Bác,thăm 36 phố phường.Ôi cái hương vị cốm,tan lịm vào trong miệng hương cốm và đậu vàng,ngọt ngào và chân chất như người Hà Nội...
Phải chăng Hoa Lư của Đinh Tiên Hoàng lại là dấu mốc khiến tôi nhớ về Ninh Bình...thôi thì còn chút mong manh,sẽ yêu nơi này nhiều hơn!
Rồi đâu nhỉ,Hã Tĩnh thân yêu,hằng năm với ngã ba Đồng Lộc kỉ niệm tưng bừng,thương 10 chị chiến sĩ,nhớ tượng đài được chiếu trên tivi,mộc mạc lạ thường...
À,nhớ lại Thanh Hoá với truyền thống học tập cao và thành tích cũng song hành.Người dân Thanh Hoá kham khổ,chịu đựng gió mưa...vẫn thương đồng bào từ bọc trăm trứng ấy!
Tôi yêu Nghệ An quê Bác,yêu nhà sàn và dàn hoa có bướm ong đùa giỡn,yêu quê Hồ Xuân Hương...những vần thơ sắc bén mà nao lòng người!
Và rồi lại theo dải đất miền Trung,tôi thương Quảng Trị đầy nắng gió,cát bụi với những ngày đêm khói lửa,cầu Hiền Lương và sông Bến Hải...vĩ tuyến 17 ơi,có thương đôi bờ ngăn cách!
Đây ''Quảng Bình quê ta ơi...'' có sông Nhật Lệ và mẹ Suốt đáng kính!Quảng Bình gieo vào lòng tôi cảm giác ngọt ngào đến lạ thường...
Thương Quảng Ngãi có nhà máy lọc dầu Dung Quất-niềm tự hào của Việt Nam đất nước tôi,và Quảng Nam với Hội An,Mỹ Sơn.Phải chăng tất cả làm nên bốn tiếng ''bản sắc dân tộc'' nồng nàn!
Huế mộng mơ mang tôi về ngày thơ bé,những buổi đọc thơ tràn ngập lãng mạn ,màu tim tím dịu dàng,tà áo dài khiến lòng người say mê.Huế mộng mơ biết chăng?...
Tây Nguyên,yêu bạn,yêu con người và mảnh đất đỏ dày dạn này...yêu chú voi con,yêu thác Y-a-li,yêu cái cồng,cái chiêng...âm hưởng vang vọng trong tôi để chảy dài hai gò má những giọt nước mắt nóng hổi!
Hôm rày,mẹ nhắc vườn quốc gia Bù Gia Mập,cũng không biết ở đâu,chỉ biết nó thuộc Tây Nguyên.Mong được hiểu về bạn lắm,Tây Nguyên!
Kon Tum đâu rồi,bạn biết chăng bạn là nơi giao nhau của 3 nước,1 con gà đánh thức 3 đất nước dậy!^^Yêu...
Rồi dải đất ven biển Miền Trung,Bình Định Quy Nhơn quê Hàn Mặc Tử,thấy nao nao lòng,thấy lại hùng hồn thời tây sơn khởi nghĩa,lòng người nô nức!
Đã đến với Phú Yên chưa,tôi chưa đến,chưa hay nhưng tôi hiểu và yêu sông Ba,yêu đèo Cả,đá Bia và giọng nói nơi đây!
Tôi đến tpHCM,sầm uất và nhộn nhịp,tôi không thích cuộc sống quá xô bồ,nhưng tôi yêu nơi đây...vì...nó mang bóng hình Bác Hồ kính yêu...vì...nó là trái tim thứ hai của đất nước...và vì...tình yêu đó đã có sẵn trong tim .
Tôi là người Đồng Nai...và dĩ nhiên...tôi yêu nó...thích bò sữa Lòng Thành,yêu Khu CN Nhơn Trạch,yêu núi Bửu Long,chiến khu D...Đồng Nai là cái nôi ru êm những giấc nồng say từ khi tôi còn nhỏ đến giờ!
Về Bình Dương,bạn hiểu chăng?Cái gì là điều tôi yêu,tôi...thích heo đất,tre và con người nơi đây,giản dị và kín đáo!
...Phải chăng tôi yêu nhất là Tiền Giang,trái cây nhiều và ngon ngọt...vì Tiền Giang có fesival Trái Cây VN...và vì Tìền Giang là quê hương nơi có những người thân yêu đang ôm gọn từng cánh đồng vào lòng mà yêu thương như con đẻ...
Xuôi Cần Thơ,tôi thích cây cầu dài nhất ĐNA,tôi yêu gạo,yêu dáng áo dài thướt .
tha khiến tôi thấy lâng lâng!Và là còn vì một chợ nổi Cái Răng nức lòng người .
Và Bến Tre để tôi yêu dừa,nhớ cuộc KN Đồng Khởi Bến Tre,nhớ vị bánh sữa phồng ngon đến lạm miệng...
Tôi định hình trong tim mũi tàu Đất Nước là Cà Mau,tiếng ''Khơ Mâu''-dòng nước đen nghe thật hay,phải chăng vì thế mà lòng tôi say đắm với mũi Ngọc Hiển nhỏ bé giữa Biển Đông,để định hình trong tim một dải chữ S trong lòng!
........
và
Trường Sa,Hoàng Sa xa xôi ơi,gửi đến bạn lời yêu thương và sức khoẻ,hãy giữ mãi hình ảnh Việt Nam hoà bình trong tim đồng bào...nhé!
còn ...rất nhiều vùng miền trên đất nước mà tôi chưa nhắc đến,không phải quên mà là quá nhiều,tất cả làm nên hia tiếng ĐẤT NƯỚC và hai tiếng VIỆT NAM nghe xao động trong lòng!
Vì thế...vì 63 tỉnh thành...vì rât nhiều vùng quê...và vì đã có một dải đất Việt Nam bên bờ Đông Dương...cho tôi tồn tại và biết yêu thương!
...Khi tôi còn chập chững tập đi,tập nói...tôi chưa có một hình dung gì về mảnh đất mình sinh ra...thật là buồn cười cho cái ý nghĩ ngây ngô ấy!
Tôi tròn 6 tuổi,ngồi viết từng con chữ tròn vo,tôi thắc mắc sao phải viết thêm dấu,thật là rắc rối quá đi...
Khi đã thực sự định hình trong tim khái niệm ''đất nước'',tôi tự hỏi bản thân:đất nước là gì và vì sao phải cần đất nước?
Thật là...ngu ngốc...khi đặt ra cho mình cái câu hỏi mà ai cũng có thể trả lời...nhưng...tôi không trả lời bằng mạch văn,bằng câu thơ,tôi trả lời bằng mắt,bằng tai và bằng suy nghĩ...chút lãng mạn xe lẫn bâng quơ...cảm nhận bằng con tim,để trái tim tự đập đúng nhịp của nó...mới gọi là...CẢM XÚC!
Tất cả mọi điều tôi biết về đất nước:có đất,tôi sống ở Việt Nam;có nước,tôi hiểu dòng chảy ngọt ngào của những dòng sông...thật khó tả!
Cao Nguyên Việt Nam (ảnh sưu tầm).
Đây Hà Giang đỉnh cực Bắc của Tổ Quốc,yêu cột cờ trụ vững qua năm tháng,để...xác định chắc nịch trong tim mình một ranh giới và định nghĩa chính xác:yêu đất nước .
Đây Thái Nguyên với chè xanh nổi tiếng.Tôi uống chai C2,nhìn nhãn quảng cáo,nghĩ về Thái Nguyên xa xôi,chợt hiện lên hình ảnh những cô chú đội nón,quàng khăn,mang áo khoác bụi bặm ,đeo trên vai những nùi chè.Thấy ông mặt trời sao ác với họ quá...
Tôi biết Quảng Ninh với Vịnh Hạ Long,với than đá,với dòng Bạch Đằng.Ước gì một ngày được đến huyện Thuỷ Nguyên để ngắm dòng sông ''chứng nhân'' ấy!
Tôi biết Hải Phòng hoa phượng đỏ với con đường Lê Chân nổi tiếng,mẹ hay nhắc con đường này,không biết nó sao nhỉ?
Thủ đô Hà Nợi,trái tim đỏ rực của đất nước Việt Nam.Dần định hình trong tôi những cảm xúc lạ thường,những ngôn từ khó bộc bạch,tôi yêu làng hoa Ngọc Hà^^,làng đào Nhật Tân,mong đến với lăng Bác,thăm 36 phố phường.Ôi cái hương vị cốm,tan lịm vào trong miệng hương cốm và đậu vàng,ngọt ngào và chân chất như người Hà Nội...
Phải chăng Hoa Lư của Đinh Tiên Hoàng lại là dấu mốc khiến tôi nhớ về Ninh Bình...thôi thì còn chút mong manh,sẽ yêu nơi này nhiều hơn!
Rồi đâu nhỉ,Hã Tĩnh thân yêu,hằng năm với ngã ba Đồng Lộc kỉ niệm tưng bừng,thương 10 chị chiến sĩ,nhớ tượng đài được chiếu trên tivi,mộc mạc lạ thường...
À,nhớ lại Thanh Hoá với truyền thống học tập cao và thành tích cũng song hành.Người dân Thanh Hoá kham khổ,chịu đựng gió mưa...vẫn thương đồng bào từ bọc trăm trứng ấy!
Tôi yêu Nghệ An quê Bác,yêu nhà sàn và dàn hoa có bướm ong đùa giỡn,yêu quê Hồ Xuân Hương...những vần thơ sắc bén mà nao lòng người!
Và rồi lại theo dải đất miền Trung,tôi thương Quảng Trị đầy nắng gió,cát bụi với những ngày đêm khói lửa,cầu Hiền Lương và sông Bến Hải...vĩ tuyến 17 ơi,có thương đôi bờ ngăn cách!
Đây ''Quảng Bình quê ta ơi...'' có sông Nhật Lệ và mẹ Suốt đáng kính!Quảng Bình gieo vào lòng tôi cảm giác ngọt ngào đến lạ thường...
Thương Quảng Ngãi có nhà máy lọc dầu Dung Quất-niềm tự hào của Việt Nam đất nước tôi,và Quảng Nam với Hội An,Mỹ Sơn.Phải chăng tất cả làm nên bốn tiếng ''bản sắc dân tộc'' nồng nàn!
Huế mộng mơ mang tôi về ngày thơ bé,những buổi đọc thơ tràn ngập lãng mạn ,màu tim tím dịu dàng,tà áo dài khiến lòng người say mê.Huế mộng mơ biết chăng?...
Tây Nguyên,yêu bạn,yêu con người và mảnh đất đỏ dày dạn này...yêu chú voi con,yêu thác Y-a-li,yêu cái cồng,cái chiêng...âm hưởng vang vọng trong tôi để chảy dài hai gò má những giọt nước mắt nóng hổi!
Hôm rày,mẹ nhắc vườn quốc gia Bù Gia Mập,cũng không biết ở đâu,chỉ biết nó thuộc Tây Nguyên.Mong được hiểu về bạn lắm,Tây Nguyên!
Kon Tum đâu rồi,bạn biết chăng bạn là nơi giao nhau của 3 nước,1 con gà đánh thức 3 đất nước dậy!^^Yêu...
Rồi dải đất ven biển Miền Trung,Bình Định Quy Nhơn quê Hàn Mặc Tử,thấy nao nao lòng,thấy lại hùng hồn thời tây sơn khởi nghĩa,lòng người nô nức!
Đã đến với Phú Yên chưa,tôi chưa đến,chưa hay nhưng tôi hiểu và yêu sông Ba,yêu đèo Cả,đá Bia và giọng nói nơi đây!
Tôi đến tpHCM,sầm uất và nhộn nhịp,tôi không thích cuộc sống quá xô bồ,nhưng tôi yêu nơi đây...vì...nó mang bóng hình Bác Hồ kính yêu...vì...nó là trái tim thứ hai của đất nước...và vì...tình yêu đó đã có sẵn trong tim .
Tôi là người Đồng Nai...và dĩ nhiên...tôi yêu nó...thích bò sữa Lòng Thành,yêu Khu CN Nhơn Trạch,yêu núi Bửu Long,chiến khu D...Đồng Nai là cái nôi ru êm những giấc nồng say từ khi tôi còn nhỏ đến giờ!
Về Bình Dương,bạn hiểu chăng?Cái gì là điều tôi yêu,tôi...thích heo đất,tre và con người nơi đây,giản dị và kín đáo!
...Phải chăng tôi yêu nhất là Tiền Giang,trái cây nhiều và ngon ngọt...vì Tiền Giang có fesival Trái Cây VN...và vì Tìền Giang là quê hương nơi có những người thân yêu đang ôm gọn từng cánh đồng vào lòng mà yêu thương như con đẻ...
Xuôi Cần Thơ,tôi thích cây cầu dài nhất ĐNA,tôi yêu gạo,yêu dáng áo dài thướt .
tha khiến tôi thấy lâng lâng!Và là còn vì một chợ nổi Cái Răng nức lòng người .
Và Bến Tre để tôi yêu dừa,nhớ cuộc KN Đồng Khởi Bến Tre,nhớ vị bánh sữa phồng ngon đến lạm miệng...
Tôi định hình trong tim mũi tàu Đất Nước là Cà Mau,tiếng ''Khơ Mâu''-dòng nước đen nghe thật hay,phải chăng vì thế mà lòng tôi say đắm với mũi Ngọc Hiển nhỏ bé giữa Biển Đông,để định hình trong tim một dải chữ S trong lòng!
........
và
Trường Sa,Hoàng Sa xa xôi ơi,gửi đến bạn lời yêu thương và sức khoẻ,hãy giữ mãi hình ảnh Việt Nam hoà bình trong tim đồng bào...nhé!
còn ...rất nhiều vùng miền trên đất nước mà tôi chưa nhắc đến,không phải quên mà là quá nhiều,tất cả làm nên hia tiếng ĐẤT NƯỚC và hai tiếng VIỆT NAM nghe xao động trong lòng!
Vì thế...vì 63 tỉnh thành...vì rât nhiều vùng quê...và vì đã có một dải đất Việt Nam bên bờ Đông Dương...cho tôi tồn tại và biết yêu thương!