Không thể nói, không thể tự ăn uống, cô gái mang tên loài hoa đẹp Đặng Hoa Huệ vẫn đến trường, trò chuyện với bạn bè bằng giấy và là học sinh khá giỏi của trường THCS Vân Từ, Hà Nội.
Đặng Hoa Huệ
Huệ dãi là tên mà một số bạn thường trêu chọc Đặng Hoa Huệ, 17 tuổi, học sinh lớp 9A trường THCS Vân Từ (Phú Xuyên, Hà Nội). Lúc lên 2 tuổi, Huệ bị co giật, phải nằm bất tỉnh ở bệnh viện 9 ngày với căn bệnh bại não. Chữa chạy khắp nơi, dần dần Huệ đi lại bình thường, nhưng vẫn không nói được, không thể nhai thức ăn khô, cứng. Trước ngực Huệ luôn có một chiếc yếm vì dãi từ miệng chảy ra suốt ngày.
Cô Nhu mẹ Huệ nói giọng buồn rầu: “Ngày nhỏ cháu bi bô suốt ngày, hay cười và thích nhảy múa. Lúc lớn, biết bị bệnh, nó buồn và khóc nhiều lắm”. Thấy bạn bè cùng trang lứa nô nức đến trường, Huệ một mực đòi theo. Thương con, gia đình tìm mọi cách xin thầy cô cho em được tới lớp. 8 tuổi, Huệ bước chân vào lớp 1 với vai trò học ghé, Huệ không có tên trong danh sách lớp.
Học nhờ, nhưng thành tích luôn nổi trội, Huệ tỏ ra không thua kém những bạn đứng nhất nhì ở lớp. Từ lời đề nghị của cô giáo chủ nhiệm, Huệ trở thành học sinh chính thức của lớp, hưởng mọi quyền lợi như bao học sinh khác. 7 năm đi học, lần đầu được xếp hạng, tổng kết điểm như bạn bè khác, Huệ mừng khôn xiết.
Mọi tâm sự, mọi điều muốn nói, Huệ đều phải dựa vào cuốn sổ. Như nhật ký, Huệ ghi lại chuyện bạn bè, tâm sự với mẹ, những lời khen, động viên của cô giáo.
Mẹ Huệ kể: Có hôm cháu chạy về ngồi vào góc nhà khóc. Tôi hỏi mãi, cháu vừa khóc vừa viết ra giấy: “Các bạn cứ xa lánh con, chạy theo gọi con là: con dãi. Con buồn lắm mẹ ạ!”. Lúc đó tôi chỉ biết khuyên con phải biết chấp nhận với số phận và hứa ngày mai sẽ nói với cô giáo để nhắc nhở các bạn.
Hiểu được nỗi vất vả của mẹ, Huệ cặm cụi viết ra giấy dòng chữ: “Con quen rồi mẹ ạ!”. Những dòng chữ nguệch ngọac không thẳng hàng nhưng Huệ viết nắn nót với niềm vui , nỗi buồn.
Huệ rất thích máy tính. Khao khát chảy bỏng của cô học trò đặc biệt này là trở thành sinh viên công nghệ thông tin. “Hôm nào ti vi có chương trình về công nghệ thông tin, Huệ háo hức xem. Cháu đòi máy tính, nhưng nhà không có tiền”. Gần tháng nay, Huệ mới được bác họ cho máy tính cũ, hì hụi tìm hiểu, nếu có gì khó, lại nhờ anh chị hàng xóm hướng dẫn.
Nói về ước mơ của mình, Huệ ghi vào dòng nhật ký: “Em ước mình khỏi bệnh, là một người bình thường và thi đỗ đại học, trở thành lập trình viên máy tính”.
Theo TPO.
Đặng Hoa Huệ
Cô Nhu mẹ Huệ nói giọng buồn rầu: “Ngày nhỏ cháu bi bô suốt ngày, hay cười và thích nhảy múa. Lúc lớn, biết bị bệnh, nó buồn và khóc nhiều lắm”. Thấy bạn bè cùng trang lứa nô nức đến trường, Huệ một mực đòi theo. Thương con, gia đình tìm mọi cách xin thầy cô cho em được tới lớp. 8 tuổi, Huệ bước chân vào lớp 1 với vai trò học ghé, Huệ không có tên trong danh sách lớp.
Học nhờ, nhưng thành tích luôn nổi trội, Huệ tỏ ra không thua kém những bạn đứng nhất nhì ở lớp. Từ lời đề nghị của cô giáo chủ nhiệm, Huệ trở thành học sinh chính thức của lớp, hưởng mọi quyền lợi như bao học sinh khác. 7 năm đi học, lần đầu được xếp hạng, tổng kết điểm như bạn bè khác, Huệ mừng khôn xiết.
Mọi tâm sự, mọi điều muốn nói, Huệ đều phải dựa vào cuốn sổ. Như nhật ký, Huệ ghi lại chuyện bạn bè, tâm sự với mẹ, những lời khen, động viên của cô giáo.
Mẹ Huệ kể: Có hôm cháu chạy về ngồi vào góc nhà khóc. Tôi hỏi mãi, cháu vừa khóc vừa viết ra giấy: “Các bạn cứ xa lánh con, chạy theo gọi con là: con dãi. Con buồn lắm mẹ ạ!”. Lúc đó tôi chỉ biết khuyên con phải biết chấp nhận với số phận và hứa ngày mai sẽ nói với cô giáo để nhắc nhở các bạn.
Hiểu được nỗi vất vả của mẹ, Huệ cặm cụi viết ra giấy dòng chữ: “Con quen rồi mẹ ạ!”. Những dòng chữ nguệch ngọac không thẳng hàng nhưng Huệ viết nắn nót với niềm vui , nỗi buồn.
Huệ rất thích máy tính. Khao khát chảy bỏng của cô học trò đặc biệt này là trở thành sinh viên công nghệ thông tin. “Hôm nào ti vi có chương trình về công nghệ thông tin, Huệ háo hức xem. Cháu đòi máy tính, nhưng nhà không có tiền”. Gần tháng nay, Huệ mới được bác họ cho máy tính cũ, hì hụi tìm hiểu, nếu có gì khó, lại nhờ anh chị hàng xóm hướng dẫn.
Nói về ước mơ của mình, Huệ ghi vào dòng nhật ký: “Em ước mình khỏi bệnh, là một người bình thường và thi đỗ đại học, trở thành lập trình viên máy tính”.
Theo TPO.