tiểu_thuyết
Cộng tác viên
- Xu
- 0
Ba mẹ có biết không ? con sinh ra là con của ba mẹ nhưng những thứ mà ba mẹ cho con thì sao , ngoài tiền đóng học ra thì chỉ dường như biết mắng con mà đâu có nghĩ đến cảm nhận của con. Con cũng là con người , con đâu phải khúc gỗ hay 1 vật vô tri nào đó và con , con cũng có cảm nhận riêng của mình con cũng biết vui, biết buồn như bao nhiêu người khác. Có bao giờ ba mẹ từng nghĩ xem những việc mà ba mẹ mắng con là con đúng hay sai không hay chỉ nhìn qua 1 phiến diện nào đó đã vội kết luận. ba mẹ có biết rằng những lúc đó con buồn thế nào không . Thậm trí nhiều khi con muốn òa lên khóc ngay trước mặt ba má , khóc để nói lên oan tình nhưng có biết đâu rằng mỗi lần con như vậy ba má lại nói mày còn khóc sao đã sai rồi mà còn tỏ ra oan ức. có bao lần con định nói lên rằng con không sai người sai làm chính là ba mẹ tại sao ba mẹ không chịu nghe con giải thích . Tại sao?
Nhiều khi con từng nghĩ mình là người hạnh phúc khi được sinh ra trong 1 gia đình có cha và mẹ, con luôn tự nói với mình như thế. Con cảm ơn ba mẹ đã sinh ra con, đã nuôi con . Con cũng đã cố gắng rất nhiều rồi . Con còn nhớ hồi học cấp 1 điểm tóan + văn của con toàn 1 với 2 suốt ngày phải viết kiểm điểm , đã nhiều lần nhìn thấy nước mắt mẹ rơi vì con, tuy mẹ mắng con nhưng con biết mình đã sai. khi lên cấp 2 con bị bạn bè chêu ghẹo mẹ cũng đứng bên an ủi con . Tuy khi đó con học dốt hơn rất nhiều người mẹ cũng ở bên an ủi con. Mà giờ đây con lại cảm thấy rằng mẹ không hề quan tâm con chỉ biết mắng con thôi và có bao giờ nghĩ xem liệu mẹ làm vậy là đúng hay sai chưa ạ. Lên cấp 3 con đã cố gắng thi vào lớp đầu trường và cũng cố gắng trong học tập con đã đc vào đội tuyển hóa cho không bị mẹ nói con là dốt nhất không được đi thi môn gì kém chị và em con. Sự cố gắng của con mẹ có biết không . con đã cố gắng làm cho mẹ vui làm mẹ hài lòng, nhưng càng như thế con lại càng cảm thấy mẹ lại càng đòi hỏi ở con cao hơn chỉ biết mắng con mà không nghĩ rằng con cảm nhận ra sao. Nhiều khi con cảm thấy buồn lắm mẹ à, muốn viết những dòng nhật kí nhưng không thể nào viết được. Con chỉ muốn ba mẹ như trước đây mãi đứng vững trong trái tim con và là 1 tấm gương sáng nhất . Ba mẹ hãy nghĩ theo phiến diện của con 1 chút được không ? Con không đòi hỏi nhiều con chỉ cần 1 chút , 1 chút thôi cũng đủ rồi.
Nhiều khi con từng nghĩ mình là người hạnh phúc khi được sinh ra trong 1 gia đình có cha và mẹ, con luôn tự nói với mình như thế. Con cảm ơn ba mẹ đã sinh ra con, đã nuôi con . Con cũng đã cố gắng rất nhiều rồi . Con còn nhớ hồi học cấp 1 điểm tóan + văn của con toàn 1 với 2 suốt ngày phải viết kiểm điểm , đã nhiều lần nhìn thấy nước mắt mẹ rơi vì con, tuy mẹ mắng con nhưng con biết mình đã sai. khi lên cấp 2 con bị bạn bè chêu ghẹo mẹ cũng đứng bên an ủi con . Tuy khi đó con học dốt hơn rất nhiều người mẹ cũng ở bên an ủi con. Mà giờ đây con lại cảm thấy rằng mẹ không hề quan tâm con chỉ biết mắng con thôi và có bao giờ nghĩ xem liệu mẹ làm vậy là đúng hay sai chưa ạ. Lên cấp 3 con đã cố gắng thi vào lớp đầu trường và cũng cố gắng trong học tập con đã đc vào đội tuyển hóa cho không bị mẹ nói con là dốt nhất không được đi thi môn gì kém chị và em con. Sự cố gắng của con mẹ có biết không . con đã cố gắng làm cho mẹ vui làm mẹ hài lòng, nhưng càng như thế con lại càng cảm thấy mẹ lại càng đòi hỏi ở con cao hơn chỉ biết mắng con mà không nghĩ rằng con cảm nhận ra sao. Nhiều khi con cảm thấy buồn lắm mẹ à, muốn viết những dòng nhật kí nhưng không thể nào viết được. Con chỉ muốn ba mẹ như trước đây mãi đứng vững trong trái tim con và là 1 tấm gương sáng nhất . Ba mẹ hãy nghĩ theo phiến diện của con 1 chút được không ? Con không đòi hỏi nhiều con chỉ cần 1 chút , 1 chút thôi cũng đủ rồi.
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: