• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Chuyến xe đêm giao thừa

vô danh

New member
Xu
0
Lững thững lê từng bước chân mệt mỏi con đường đầy bùn đất của cái ngõ nhỏ và sâu hun hút dẫn tới đâu cô gái cũng không biết.Cô cứ đi như người bị mất hồn mặc kệ cho những cơn mưa xuân cùng gió lạnh cuốn theo cát bụi vấy bẩn lên người.Số tôi sao mà khổ thế này! Cái ý niệm ấy phát lên phá vỡ đi sự vô thức trong tâm trí cô gái mở đầu cho những dòng quá khứ đau khổ tái hiện về ám ảnh cô.

Ba năm trước,từ một cô gái chân quê,Hoa thoát li gia đình vào tận chốn phồn hoa đô thị mãi tận trong Nam để dấn thân vào cuộc mưu sinh.Cô được nhận vào làm công nhân may cho một doanh nghiệp của đôi vợ chồng cũng đã cứng tuổi.Những ngày đầu mới vào Hoa được ông chủ quan tâm hết sức.Những lúc vắng bà chủ ông chủ thường cầm lấy bàn tay trắng nõn mềm mại của cô mà hướng dẫn từng đường may,nhát kéo.Ông ghé sát cái mặt đầy râu ria xồm xoàm của ông vào má,vào tai Hoa mà thì thào chỉ bảo.Qua những lời thì thào chỉ bảo ấy Hoa cảm nhận được từng hơi thở gấp gáp,tiếng tim đập mạnh thình thịch và tiếng nuốt nước bọt ừng ực đầy những ham muốn dục vọng của ông chủ.

-Mày phải cẩn thận với lão dê già ấy vào,cả với mụ vợ có máu Hoạn Thư của lão nữa! -các bạn đồng nghiệp đã từng nhắc Hoa như vậy.

Hoa cũng ý thức được điều đó cô luôn cảnh giác giữ một khoảng cách an toàn với lão chủ,cô gọi lão là chú xưng cháu.Nhưng cuộc sống đâu có luôn bằng phẳng theo ý muốn của con người.Hôm đó ,mượn cớ đến thăm Hoa bị ốm, lão đã đến thẳng chỗ Hoa ở trọ định giở trò trắng trợn nhưng bị Hoa phản kháng quyết liệt .Kể từ hôm đó lão trở lên gắt gỏng,hay chửi bới Hoa.Những cái áo Hoa làm xong lúc thì lão chê hỏng chỗ này,lúc thì bắt sửa lại chỗ kia,thậm chí lão còn dọa trừ lương,đuổi việc.Bà chủ dường như cũng đã biết việc gì đó giữa lão chồng với Hoa.Có lần bà chủ gọi Hoa vào bảo là sẽ chấm dứt hợp đồng với Hoa lí do là hàng xuất đi chậm,ế ẩm nên phải thu hẹp sản xuất giảm tải nhân công.Hoa xin bà chủ rủ lòng thương cho ở lại làm tiếp,nếu nghỉ việc cô biết sống ra sao.Và dường như những lời cầu xin ấy cũng làm bà ta động lòng nhận Hoa ở lại làm tiếp với mức lương chỉ còn già một nửa so với lúc trước.

Tiền lương thì thấp,tiền nhà trọ,tiền ăn ở sinh hoạt chốn thị thành đắt đỏ nên Hoa chẳng dành dụm được gì.Kể từ ngày rời quê Hoa chưa có điều kiện về nhà ăn Tết ,cái ý định về quê luôn bị cảnh thiếu thốn túng quẫn cản lại ngay khi nó mới phát niệm,và có lẽ năm nay cũng vậy nếu như không có một tại nạn hay là may mắn nữa.Lão chủ sau một thời gian xoi mói lại bắt đầu quay lại đường mật với Hoa.Vợ lão đã theo dõi và bắt quả tang khi lão đang ôm ghì lấy Hoa tại phòng trọ của cô.Mấy hôm sau Hoa bị thôi việc ngay lập tức.Tiền lương được thanh toán đầy đủ mặc dù chưa hết tháng,bà chủ còn "nhân đạo" cho Hoa thêm ít tiền để trang trải trong thời gian chưa tìm được việc mới.

Lang thang khắp chỗ xin việc nhưng chẳng nơi nào nhận.Không việc làm mà ăn cứ phải ăn,ở trọ cứ phải ở làm Hoa chán nản.Trong lúc tuyệt vọng âý cô chợt nhớ ra rằng mình còn có gia đình để quay về làm chốn nương tựa.Hoa quyết định bắt xe ra Bắc.Nhưng đến tận những ngày cuối năm rồi mà tai họa vẫn chưa chịu buông tha cho Hoa.Cô bị rạch túi ngay trên xe,toàn bộ tiền cô để trong ví đã mất .Nghĩ ngay tới gã thanh niên ngồi cạnh mình vừa mới xuống xe,theo bản năng Hoa chạy xuống xe đuổi theo mà không nghĩ rằng giờ này kẻ trộm đã cao chạy xa bay từ lâu rồi.

Bây giờ thì tiền chẳng còn đồng nào,mà nhà thì còn cách xa tới hơn ba trăm cây số.Hoa bước đi một cách vô định,cô đi như thế đã gần một ngày ,cái lạnh cái đói đang cồn cào mà cô cũng không hề hay biết.Người đi đường cũng chẳng để ý tới cô,họ còn phải tranh thủ làm nốt những công việc cuối cùng để còn kịp về nhà sum vầy bên mâm cơm cùng gia đình.
-Ê!Có con gà lạc ngậy chưa kìa!

Tiếng nói của ai đó phát ra làm Hoa sực tỉnh trở về với hiện tại.Hoa nhìn xung quanh,quang cảnh sao lạ quá,Hoa không biết mình đang ở đâu.Cô chỉ thấy mình đang đứng trong một con ngõ hoang vắng,dưới chân cô toàn rác thải và xi lanh.Có ba cái bóng đen dật dẹo tiến lại gần chỗ Hoa.Cảm giác sợ hãi xen lẫn với cái đói rét và mệt mỏi lan tỏa khắp người Hoa.Chân cô bủn rủn cứ lùi dần lùi dần chotới khi lưng chạm vào bức tường không thể lùi thêm nữa.

-Đi với bọn anh đi cô em!Xong rồi bọn anh mừng tuổi thêm cho mà về đón giao thừa !

-Xin các anh cho tôi đi!Tôi không phải là gái bán hoa!

Nói xong Hoa toan vụt chạy nhưng chúng đã kịp giữ Hoa lại.Cô vẫy vùng kêu cứu nhưng đáp lại chỉ là sự yên tĩnh đến gai người.Hai tên ma cô khống chế Hoa,chúng bẻ quặt tay cô ra phía sau,tên còn lại cười sằng sặc tiến lại gần.Lấy hết chút sức lực cuối cùng cộng với sự phản kháng dữ dội của mình Hoa vùng ra được.Cô nhặt luôn mấy hòn gạch dưới đất ném túi bụi vào ba tên ma cô.

-Á!Con quỷ cái !!!

Hoa chạy nhanh ra hướng đường quốc lộ,vừa chạy vừa kêu.Nhưng ba tên ma cô cũng chẳng dám đuổi ra tận đấy,hơn nữa chúng còn phải ngồi xoa bóp những vết ê ẩm do mấy hòn gạch Hoa ném phải.

Tân liếc mắt nhìn đồng hồ,vậy là còn đến hơn năm tiếng nữa mới đến giao thừa nhưng không biết anh có về kịp không.Tân càng nghĩ mà càng tức với gã chủ của anh,đến tận những ngày cuối năm rồi mà hắn vẫn cố đày đọa anh thêm một cuốc nữa.Nhưng không sao,đằng nào thì đây cũng là chuyến cuối cùng anh làm cho hắn.Sang năm anh sẽ vào làm công nhân vận tải cho công ty cổ phần may mặc, ở đó quyền lợi của công nhân sẽ được đảm bảo,tiền lương và chế độ làm việc sẽ được cải thiện hơn nhiều.

Đèn chợt tắt.Chắc cái đèn lại dở chứng đây mà.Tân vơ lấy cái đèn pin bước xuống khỏi buồng lái.Nước làm mát cũng gần cạn rồi.Tân nhìn quanh.Hình như phía bên phải đường có một con mương.Cầm lấy cái can sau thùng xe Tân bước xuyên qua màn đêm tới chỗ con mương.

Trong bóng tối nhá nhem Tân nhìn thấy có cái bóng trắng đang di chuyển.Ai vậy nhỉ? Giờ này ngoài mình ra thì còn ai lại đi lang thang chỗ đồng không mông quạnh này.Tân nghĩ thầm.Hay là ma?

Ma quỷ đâu có làm cho Tân sợ được,lúc còn trong quân đội, khi dựng trại dã ngoại ,đêm đi gác anh còn ôm súng nằm nghỉ luôn trên những chòm mả trắng toát.Cái bóng ma cứ di chuyển từ từ ra phía con mương,Tân thấy nó cứ ngắn dần lại từ dưới lên.Một ý nghĩ vụt lên.Với phản xạ nhanh nhạy của người lái xe Tân lao nhanh tới cỗ cái bóng ma.

-Áo ấm đây mặc vào!Lên thùng xe mà thay người cô ướt sũng rồi!
Nói xong Tân cầm can nước đổ vào két nước làm mát.Một lúc sau cô gái bước ra.Tân ngẩng mặt lên nhìn.Mặc dù làn da và đôi môi đã nhợt nhạt đi vì lạnh và đói nhưng anh vẫn thấy được một vẻ đẹp hiền dịu thuần khiết trên gương mặt cô gái.Tân mở cửa buồng lái lấy mấy cái bánh mì dinh dưỡng đưa cho cô gái:

-Ăn đi !Bật lửa đây đi lấy giấy vụn sau thùng xe mà sưởi ấm!Ăn xong rồi kể cho tôi xem cô gặp rắc rối gì mà lại định tự tử!

Tân lại loay hoay vật lộn với cái đèn,một lúc sau thì cái đèn bướng bỉnh cũng phải chịu thuần phục anh.

-Xong rồi lên xe đi!

Chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh, bây giờ thì Tân đã có thêm một người bạn đồng hành nữa.

-Cô tên là gì?

-Em tên Hoa! - Giọng nói xem chừng đã bình tâm trở lại.

-Bây giờ thì nói cho tôi xem sao cô lại dại dột thế,biết đâu lại tôi giúp được việc gì!

Hoa tường thuật lại toàn bộ chuỗi sự việc mà cô liên tiếp gặp phải cho Tân nghe.Tân vẫn lái xe,nhưng những gì Hoa nói anh không hề để sót một từ.
-Nhà em ở đâu?

-Nhà em ở Nam Trực Nam Định

-Ô! Anh cũng ở Nam Định ,nhưng ở bên Xuân Trường,xe này có chạy qua nhà em đấy!Nhà em gần đường quốc lộ 21 không?

-Dạ có!Đi vào gần hai trăm mét nữa!

-Tốt rồi!Vậy là giải quyết xong việc thứ nhất.Anh có ông bạn làm việc ở công ty may cổ phần ngay tỉnh mình thôi,công ty này mới thành lập,đang cần tuyển công nhân anh sẽ nhờ ông bạn anh giúp.Mà tay nghề như em thì chẳng cần nhờ vả người ta cũng nhận thôi.sang năm anh cũng làm ở đó,vậy là chúng ta sẽ là đồng đội của nhau rồi.

-Ôi vậy thì em cảm ơn anh quá!

Cái tính hài hước tếu táo của cánh lái xe nổi lên:

-Cứ về xem có chị gái hay em gái đem ra mai mối cho anh để cảm ơn là được rồi!-Tân cười,Hoa cũng tủm tỉm cười.

Chiếc xe đi tới đoạn đường gồ ghề cứ xô lên rồi chìm xuống.Tân đạp côn về số hai cho xe từ từ bò qua đoạn đường hóc hiểm.Bông nhiên chiếc xe như đứng lại, Tân đạp ga to vẫn không nó thấy tiến thêm.

-Sa lầy bánh sau rồi!

Cầm lấy cái cuốc vẫn thường dùng để chuẩn bị phòng xa khi đi đường trường,Tân cuốc mô đất nhô cao lên chặn ngay trước bánh xe sau.Hoa cũng xuống theo,cô lấy những viên đá nhỏ lên những vệt đất Tân vừa cuốc lên,cẩn thận hơn Hoa còn đi lượm tấm ván bên đường kê vào trước bánh xe.Tân nổ máy,chiếc xe rung rung nhúc nhích rồi từ từ bò qua cái ổ voi.Chiếc xe vượt qua đoạn đường hiểm trở tiếp tục cuộc hành trình.
Đồng hồ báo đã gần tới giao thừa.Một cơn mưa bất chợt kéo đến,xem chừng có vẻ nặng hạt,nước mưa rửa trôi đi những vết bùn đất bám vào xe.Người đi chơi giao thừa đi hái lộc đầu năm đi lại nhộn nhịp,tiếng chuông chùa đâu đó ngân lên.

-Giao thừa rồi đấy!

Tân đạp mạnh chân ga ,chiếc xe lao nhanh vun vút.Hiện ra trước mặt hai người là một con đường lớn rộng rãi sáng sủa.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top