• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Chuyện tình của một cậu bé xấu xí....

katz_blackie

New member
Xu
0
.... tài năng văn học của mình chưa bằng ai cả... nhưng lâu lâu mình thấy buồn nên sáng tác 1 truyện.... mong mọi người nhận xét thật :">
_______________________________________________________________

1. Tình yêu đầu tiên....

H. là một cậu bé sinh ra trong 1 gia đình có thể nói là khá sung túc. Cậu vốn thông minh và học giỏi, lại có khiếu hài hước nên rất dễ kết bạn và làm quen ( online...). Thế nhưng, ông Trời cho người ta thứ này sẽ lấy đi thứ khác, H. cũng vậy. Gương mặt của cậu rất xấu xí. Có thể nói nếu có thêm vài vết sẹo thỳ cậu sẽ trở thành một Chí Phèo thứ 2. Các bạn bè của cậu thường lấy những vẻ đó trên khuôn mặt cậu ta để trêu đùa và thậm chí để bêu xấu cậu ta trên những diễn đàn công cộng... H rất buồn nhưng ko thể làm thế nào thay đổi được điều đó... Và, cậu cũng chưa có một mảnh tình vắt vai.

Thế rồi, một ngày đẹp trời cuối thu đầu đông, cơn gió lạnh thổi qua mang theo hơi ấm của tình yêu đến với cậu. Cậu gặp Q, cô bé học trường bên cạnh. Q và H nói chuyện rất hợp nhau, và cả hai đều có biệt danh là mèo vì thế họ càng quấn quít lấy nhau ko rời... H rất hạnh phúc, nên lúc nào nói chuyện cũng nhắc đến Q....

Rồi H được chọn đi thi hs giỏi... Mọi bạn bè dần kính nể và yêu quý H nhiều hơn. Ko còn sự kỳ thị và những trò đùa tai ác của đám bạn, H như trở thành con người khác..... Cậu luôn cười nói, khác hẳn cái vẻ tự ti trước đây. Q cũng luôn ở bên và an ủi H những khi H buồn. Tình yêu của họ tưởng như sẽ mãi bền chặt như vậy....

Rồi một ngày sau tết. Cả ngày hôm đó Q tắt máy. Ko liên lạc được với người yêu, H lo lắng như người mất hồn... Cậu đứng ngồi ko yên.
Đêm. Đồng hồ điểm 12h.

Tin nhắn đến. Số của Q hiện lên. H mừng lắm vội vàng đọc.
"A ak.... e nè.. a biet la e.y.a dung ko... va tin e nhe, e cung y.a lam. nhung e ko the o ben anh lau hon duoc. xl a... e ra di vi e.y.a, do la su that. hay tin e"

Mắt H. tối sầm lại... cậu cảm giác như mọi thứ đều đổ vỡ, cậu bật khóc. Lần đầu tiên cậu gặp phải nỗi đau đớn đó nên cậu đã khóc như 1 đứa trẻ... Khóc rất nhiều....
(còn nữa)
 
(tiếp theo)

Một thời gian khá lâu sau đó, hè cuối năm cấp 2....

H đang ngủ ngon lành thỳ đt réo chuông. Số của T-đứa bạn thân của H.

Cậu nhấc máy hét vào phone

"Cái gì thế? nửa đêm rồi... đang ngủ ngon thì gọi đến phá" >"<
"Nửa đêm cái bố cháu ý :| quá trưa rồi bố trẻ ak. dậy đê =.="- giọng con bé eo éo trong đt

"aizzzzz dậy sớm làm jk cho mệt xác" =.="

rồi tắt máy.

Tuy nói thế nhưng H vẫn dậy. Vì cậu đã hẹn với con bạn zời đánh kia là sẽ đưa nó đi ăn kem( sao dại thế :-<)

Đạp xe qua từng con phố nhỏ hì hục đèo con bạn nặng 60kg đến tận Hồ Gươm ăn kem, cậu nhóc ngồi thở ko ra hơi nữa @_@"

vtc_267159_kem_hotay2.jpg


nhỏ bạn thấy thế bảo " mày vào mua nhanh rồi ăn cho đỡ mệt đi... tao mệt quá rồi"

"mày làm gì mà mệt...."

"tao ngồi kể chuyện cho mày về ny tao cũng tốn hơi chứ bộ :-""
H ko cãi nữa vì cậu biết ko thể cãi lại cái miệng của cô nhóc..... con bé cười toe nhìn thằng bạn thất thểu đi vào cửa hàng :-<

H đứng dõng dạc gọi "chị ơi cho em 2 cái kem chocolate ak"
"đây của em 6k nè"

H quay ra ném độp cái kem vào mặt con bạn rồi bảo " ăn thêm thỳ bảo nhé"

Trời hôm đó thật đẹp... trong ko một gợn mây

gió hồ thổi lên nhè nhẹ, xoa dịu cái nóng gay gắt của chiều hè Hà Nội
H nhấm nháp cái kem, nói chuyện với con bạn và ko quên để ý cô bé dễ thương ở bàn đối diện
(còn nữa)
 
(tiếp theo)
H nói với T:
- nhìn kìa
-đâu
-bàn đối diện, hướng 12h
-ờ ờ thấy rồi... sao?
-ổn nhỷ?
-bình thường
-tao qua nói chuyện làm quen đây
-mày tự tin từ bao giờ đấy?
-cũng một thời gian rồi
Nói là làm, H tiến sang phía cô bé:
-chào bạn
-um, chào bạn. bạn cần gì à?- Giọng cô bé thật trong trẻo
-ko, ko phải, mình chỉ muốn làm quen
-um... hóa ra người Hà Nội cũng thân thiện ha...
-ý bạn là sao?
-Mình quê Hà Tĩnh....
-oh vậy à? .....

cứ thế, 2 đứa tíu tít trò chuyện. Gần 1h sau H mới quay lại chỗ T.
-sao rồi? kết quả thu thập được gì?
-tên L, học lớp 10 trường LTV mày ạ...thế là hơn mình 1t :p có phone rồi. tối tao nt ^^
-ghê nhỷ ^^ hehe khao đê
-khao cái gì nữa =) vừa ăn cả đống kem còn gì
-mỗi 5 cái chứ cả đống đâu
-thôi về đi. muộn rồi ^^ hôm khác rảnh tao lại đưa đi
-sợ quên lắm cơ =.="
Tối hôm đó, H nhắn tin với L đến 11h đêm.... rồi mới ngủ. H biết thêm nhiều về L, nhất là mặt tình cảm... mặt mà cậu quan tâm nhất...
1 thời gian sau, tiết đông về, khá lạnh
L đang ngồi nghe nhạc. chợt nghĩ:
-ko biết H đang làm gì nhỉ...... hay nhắn tin cho cậu ấy xem...
vừa chạm vào cái máy thỳ tin nhắn đến. của H.
"Thiêng thật, vừa nhắc đến" và dở ra đọc:
"L ak, co ranh ko? minh di dau do choi duoc ko?
"duoc thoi ^^ L dang nghi den H thi tn den do... the H qua don L ak?"
"um"
"ok"
15' sau, chuông cửa reo liên hồi (- vẫn cái kiểu thiếu kiên nhẫn... cậu ngốc này ^^~- L nghĩ)
-Đây đây, xong rồi đây ^^
-Hi, sorry nha, tớ quen tay :P
-ko sao... đi đâu đây?
-GV. có quán kem ngon lắm
-Lạnh lắm, ko ăn kem đâu...
-thế trà sữa nha?
-um cũng được :)

(còn tiếp)
 
(tiếp)
food1.jpg

Quán trà sữa vắng vẻ... ko có mấy người
H và L tiến lên căn phòng trên gác 2... ko có ai ngồi. 2 đứa có thể riêng tư trò chuyện, đúng như kế hoạch H đã tính
cốc trà sữa nóng bốc hơi nghi ngút
H ngập ngừng:
-um... L à, mình quen nhau đã được bao lâu rồi nhỉ
-mình ko biết nữa... có lẽ là khoảng 3,4 tháng gì đó
-um... có lẽ tầm đó
-sao tự dưng lại hỏi thế
-um nothing... tự dưng hỏi thôi :P
-um =.=" ( đồ ngốc này-L nghĩ)
L đã có ý định sẽ nói hết cho H, rằng L thích H
H định sẽ nói hết cho L tình cảm của mình
Nhưng cả 2 cứ ấp úng mãi..........
H mở lời:
-um... L nè, H có chuyện này muốn nói....
L chuyển sang ngồi cạnh H, nói:
-um, L cũng có điều muốn nói nhưng H nói trước đi
L định sẽ nói thật với H tình cảm của mình sau khi H nói hết... rồi sẽ ôm H thật chặt.
-um... L biết đấy, chúng ta đã quen nhau được 1 thời gian rồi... tuy ko dài nhưng cũng ko phải là ngắn.... um... H muốn nói là.... um
-ko sao đâu, H cứ nói thẳng ra đi....
-umm.... H muốn nói.... um....
-???
-.... um.... H....
tiếng yêu nghẹn lại ở cổ họng H... H sợ L sẽ giống như Q....
-L ko hiểu.... H sao thế
filacs.jpg

H uống 1 hớp trà, thu hết can đảm nói:
-H muốn nói là... H yêu L
-gì cơ???
-H yêu L... thật đấy
-Đồ ngốc này
- :(
- sao ko nói luôn hả? làm L hồi hộp muốn đứng tim luôn :(
- H xin lỗi...
-L cũng yêu H mà ^^
-???? đừng đùa mà
-thật mà :(
rồi L ôm chầm lấy H... lần thứ 2 trong đời, H cảm thấy ấm áp.... H ôm lại L và mỉm cười hạnh phúc....
trong phút giây ấy, trong niềm hạnh phúc ấy, H nói nhẹ bên tai L:
-L à, anh yêu em...

một tia nắng rực rỡ hiếm hoi lọt qua cửa sổ, chiếu vào chỗ đôi tình nhân trẻ như hòa cùng niềm vui....

(còn tiếp)
 
(tiếp theo)
Năm học lớp 10 trôi qua êm ả. H và L bên nhau ko rời... thời gian trôi dần, đến một ngày mùa đông... 11h, L đi học về
tin nhắn đến máy L
"e ak, a day na. hom nay la ki niem 1 nam tu khi chung ta ben nhau :) a muon dua em den quan tra ki niem do va duoc ko"
"um, duoc :) ta di thoi nhi, qua don em :)"
15' sau
Vẫn cái cách bấm chuông ấy
L mở cửa, giả vờ trách:
- Cái anh này, lúc nào cũng thế
-Hi ^^ làm thế em mới nhanh mở cửa chứ :-"
-hi, thôi đi thôi
Những con phố quen thuộc
Vẫn hàng cây ấy
Cảnh vật ko thay đổi lắm....
L nhìn H... nhìn thật lâu
chợt L mỉm cười, một nụ cười ấm áp dường như có thể xua tan cái lạnh ngay lập tức
L ôm chầm lấy H và thì thầm vào tai cậu:
-H à, em yêu anh...
Câu nói ấy H đã nghe ko biết bao lần trong 1 năm qua, nhưng lúc ấy cậu lại cảm giác như đó là lần đầu tiên L nói thế... câu cũng mỉm cười, nắm bàn tay L đang ôm chặt mình và nói:
-Và anh cũng yêu em....
quán trà quen thuộc
2 người vào
vẫn 2 cốc trà sữa
vẫn cái ko gian vắng lặng ấy
họ ngồi đúng chỗ ngồi 1 năm trước
và họ nói chuyện, ôn lại những kỉ niệm trong 1 năm
biết bao lần hiểu lầm
nhưng tình yêu của họ thỳ ko hề thay đổi
một lúc, H bỗng im lặng
H định hôm nay sẽ hôn L... nụ hôn đầu đời của cả 2 đứa
L cũng định sẽ làm gì đó thật đặc biệt trong ngày kỉ niệm ấy, nhưng chưa biết nên làm gì.
H ngồi sát vào L, ôm L
L dựa đầu vào vai H
hơi ấm của H làm L quên cả cái lạnh.... cứ ngồi im như vậy
và lúc ấy cô đã nghĩ ra mình sẽ làm gì
cô ngẩng lên bảo H:
- Anh nhắm mắt vào đi
-? why?
-Hứ, bảo nhắm thỳ cứ nhắm vào đi, hỏi làm gì ^^ em có món quà tặng anh ^^
-Um....
H nhắm mắt.... và cậu cảm thấy như có thứ gì đó chạm vào môi cậu.... hương thơm từ đó lan tỏa trong không khí.... cậu dần mở mắt ra
Và cậu biết đó là gì...
Cậu tiếp tục nhắm mắt, ôm chặt lấy L......
coffee-shop-kiss-sm-797365.jpg

Lát sau, khi 2 người trên đường về, L hỏi
-Anh cảm thấy sao :">
- Sao là sao
-Cảm giác lúc ấy thế nào :(
-À... thỳ..... lát về anh nhắn tin cho
tin nhắn của H
"a ko biet dien ta cam giac luc ay nhu the nao nua :) rat la. Nhung anh van cam thay vi ngot tren moi, ca son moi cua em nua"
"a nay, treu em hoai :("
"that ma"
"um... thoi em nau com day"
"bye"
mọi việc cứ thế dần trôi. Tình yêu của 2 người ngày càng sâu đậm, và tưởng như sẽ mãi êm đềm.. cho đến 1 ngày đầu tháng 11
tin nhắn từ số T
"H ak, m biet tin chua, L no phai nhap vien roi. t dinh di tham no day, m di ko?"
"cai jk? may dung dua nhe. ko hay dau day"
"them ma dua. lay xe qua don t roi di tham no"
H lo lắng, phóng vội đi. đến nhà T nó gào ầm lên với con bạn:
-T ơi nhanh nhanh lên mày, làm gì lâu thế....!!!
-đây đây, đợi tý xuống ngay đây
-Nhanh lên!!!
T nhảy lên xe, H lao vút đi:
-Viện nào?
-BM
-oh... ukm
H chạy nhanh nhất có thể.... cũng may các chú CSGT ko rình bắt nó phát nào
Đến viện, nó gửi xe rồi mở hết tốc lực lôi con bạn phóng vào nơi y tá trực:
- Dì ơi, dì có ở đây ko?
-ơi cháu, sao?
-Bạn cháu... bạn ý.....
T ngắt lời:
- Bạn nó bị đau tim ạ
H nói tiếp:
- tên là N.P.L, 18t ạ, dì tìm xem bạn ấy ở phòng nào
-từ từ... N.P.L... à đây rồi... phòng 406.... lên mau đi
H chạy ầm ầm ra thang máy. T nhìn điệu bộ hớt hải của bạn thỳ thương lắm, bảo:
- Mày chạy chậm thôi, làm gì mà như ma đuổi thế
-Mày biết gì mà nói!
chờ thang máy lâu quá, H quyết định chạy thang bộ lên tầng 4. Báo hại T chạy theo mệt thở ko ra hơi
H vừa đi vừa lẩm bẩm:
-406...406.... đây rồi
H chạy vào. L đang nằm trên giường, nói chuyện vui vẻ với ng` thân. có thể đoán cơn nguy hiểm đã qua.
H thở phào nhẹ nhõm, chờ gia đình L về hết rồi lại gần L. H nắm tay L:
-Sao vậy? sao em ko nói với anh em bị bệnh???
-Em sợ
-???
- Sợ anh sẽ xa lánh em
-Vớ vẩn :) ko bao giờ đâu
đêm đó, H được ngủ lại viện trông L vì hôm sau được nghỉ. H ngồi ngắm nhìn L ngủ.
"Lúc ngủ L cũng thật đẹp"- H nghĩ
rồi H đến bên giường, hôn lên trán L, môi L
H cầm tay L, chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, cậu lẩm bẩm: "L à, anh sẽ ko rời xa em đâu"
L đã nghe thấy câu nói ấy. cô mỉm cười:
-Ngốc của em... nhưng em sắp phải rời xa anh rồi :(
L khóc... những giọt nước mắt lăn dài trên má...
vì L biết rằng số phận ko cho mình ở bên H nữa
(còn nữa)
 
hì hì, truyện hấp dẫn thiệt đó, tiếp đi katz...
Mà BNN thấy sao giống tình yêu tuổi người lớn quá...ko giống ty tuổi học trò:surrender::surrender:
Hì hì...đón đọc
 
Anh mèo anh làm em thấy cảm động và hơi một chút gì đó ghen tị à nha ^^, anh nếu đây là câu truyện anh viết về chính mình em sẽ chúc cho người anh yêu mãi sống khỏe mạnh nhé!^^
 
Huhu........
Mình sắp khóc rồi nè! Mình mong 2 nhân vật chính sẽ có kết quả tốt đẹp.
Please, please, please...............
 
xin lỗi mọi người hum qua nhà mất điện ko post típ đk :P
(tiếp tục)
khoảng 2 tuần sau đó, L được ra viện
H cầm 1 đóa hoa hồng chờ sẵn L ở cổng
L bước ra
H mỉm cười đón L
nhưng L thì ko
L nhìn H rất lâu.... như thể cô định nói điều gì đó.
H ko hiểu chuyện gì đang diễn ra. Cậu hoi
-Em sao thế
-ko sao ạ.... em có chuyện muốn nói với anh
-?
-em muốn....
-????
-em muốn chúng ta chia tay được không anh?-giọng L nghẹn lại
-sao cơ??? em đừng đùa anh như thế
-không, em nói thật đấy. chúng ta không hợp nhau. em xin lỗi
L bật khóc, cô chạy thật nhanh ra khỏi cổng viện. L không muốn nhìn thấy H nữa... cô sợ mình sẽ không chịu đựng được
H đứng đó, lặng....
tối hôm đó, L nhận được 1 tin nhắn của H:
"a cu nghi chung ta se ben nhau lau hon co. nhung thoi. e da khong muon ben a thi a cung khong dam ep e. a chi mong chung ta co the la ban...."
"e khong the. e xl. hay quen e di"
H ném cái máy xuống đất....
thời gian cứ thế trôi...
những ngày sau đó, H và L không còn liên lạc nữa

Hôm đó là 25/12, ngày Noel

sáng 25
H giật mình ... có tin nhắn


tin nhắn của T
"L no lai vao vien roi may biet chua? di tham no cung tao"
"tao va L khong con la gi cua nhau nua roi"
"di voi tao may se hieu. mau len"
"uk... chieu y' may day =.="
H vội vàng phóng xe qua đón T rồi vào viện. H ko hay biết gì cả, lòng thầm nghĩ tại sao mình làm thế này cơ chứ... người ta đâu còn là gì với mình
vào đến nơi H sững sờ khi thấy L nằm hôn mê trên giường bệnh... xung quanh là đủ thứ máy móc
T bảo
-nó muốn chia tay không phải vì nó không còn tình cảm với mày đâu thằng ngố ạ. Nó chỉ không muốn mày thấy nó như thế này
H chạy vội đến lay gọi L nhưng tất cả đều vô ích. Đôi mắt của L nhắm chặt ko hay biết gì cả...
cả ngày hôm đó H ngồi bên giường bệnh, nắm chặt tay L và cầu nguyện. cậu ước giá như có thể làm gì khác nhưng ko thể....
tối. H chợt nhớ ra trong 1 câu truyện cổ tích khi người con trai hôn cô gái....
hospitalkiss.jpg

cậu hôn lên môi L
phép màu đã xảy ra... L dần mở mắt:
-ư... anh đấy à
-um, anh đây
-anh.... em xin lỗi vì.....
-không sao đâu... anh xin lỗi... đáng lẽ anh phải hiểu em hơn
-anh... em có cái này tặng anh
Rồi L rút trong túi ra một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền hình trái tim
-anh mở ra đi
H làm theo. bên trong là ảnh của L
-như thế em sẽ luôn được ở bên anh :) hứa với em sẽ ko buồn nhé
-Đừng nói gở... em sẽ qua được
-Đừng an ủi em, em biết bệnh của em mà
-anh tin là em qua được mà
-....um.. .em sẽ cố :)
Rồi 2 người nói chuyện với nhau 1 lát
gần 12h... L bỗng lên cơn đau tim.. cơn đau dữ dội tới mức cô gục hẳn xuống
L cảm nhận được điều đó đang đến rất gần
H rất lo lắng khi thấy L gục xuống như vậy, luống cuống hỏi
-Em sao thế? có cần anh gọi y tá ko???
-um ko sao đâu. em chỉ cần anh ôm em là hết ngay mà ^^
-um

Và H ôm chặt lấy L
images

L mỉm cười hạnh phúc
Đôi mắt cô khép dần
nụ cười dần tắt trên đôi môi cô
đôi tay cô ko còn ôm chặt lấy H nữa mà cứ lỏng dần
và nhịp tim cô chậm dần... chậm dần... đến lúc dừng hẳn
tiếng tít dài trên máy đo nhịp tim như xé nát tim H
nước mắt H tuôn rơi
cậu khóc
gọi tên L
quá trễ... L đã ra đi
trong vòng tay của H
trong đêm noel
antique-diamond-engagement-ring_2032_detail.jpg

chiếc nhẫn H định tặng L... chưa bao giờ được đeo vào bàn tay của L
Hard_Rain_2.jpg704D8C8D-E033-4C0C-AE4D5E2983017FAC.jpgLarge.jpg

đêm hôm đó, trời mưa to, như thể khóc thương cho đôi tình nhân trẻ
(còn nữa)

p.s truyện này mình hư cấu ra thôi nha, ko phải truyện đời mình đâu nhé :P
 
(tiếp theo)
hôm ấy là một ngày thật ảm đạm
trời âm u
mây đen mịt mù khắp trời
cơn mưa trút xuống
từng hạt mưa nặng nề rớt lộp độp trên tấm mái tôn
trong nhà
1 cỗ quan tài
tấm ảnh cô bé 18 tuổi đang cười tươi rói đặt trên bàn thờ
khói hương nghi ngút
người mẹ ôm chặt quan tài khóc thương cô con gái vắn số, ngất lịm đi trước nỗi đau mất con
người cha đứng chết lặng nhìn vào ảnh con
1 cậu trai đứng thẫn thờ trước bàn thờ...... lẩm nhẩm gì đó... nước mắt lăn dài trên má
L đã mất
và H đã ở đó cùng L nhưng cậu lại ko thể làm gì giúp L
vẫn biết ai cũng phải chết 1 lần
nhưng tại sao lại là L
cô ấy còn quá trẻ
con đường tương lai vẫn còn rộng mở phía trước
vậy mà....
rồi họ đưa thi hài cô bé ra nghĩa trang
nơi cô hoàn toàn an nghỉ ngàn thu
đoàn viếng đã về hết
chỉ còn 3 người
bố mẹ cô bé
và một cậu con trai
sau khi chuẩn bị đầy đủ đồ cúng cho con
bố mẹ cô bé cũng lần lượt ra về
chỉ còn cậu bé
cậu chăm chăm nhìn vào mộ cô gái
nơi mà người cậu yêu đang nằm nghỉ ngơi
cậu mỉm cười
-L à.. ít nhất ở đó em sẽ ko buồn, ko phải đau đớn nữa....
và cậu lại khóc
(còn nữa)
 
hình như khi viết về truyện tình cảm thì nhân vật chính nam hay nữ ko bệnh này cũng bệnh kia
ko có câu chuyện nào mà nhân vật chính ko bị bệnh
------------------------------------------------------------
 
Sinh - lão - bệnh - tử, bất cứ ai cũng phải trải qua mà, quan trọng là mình để lại một cái gì đó trước khi rời khỏi thế giới này. Chẳng hạn như câu chuyện này, một chút tình đã được để lại....
 
(tiếp theo)
những ngày sau đó, mọi chuyện dần trở nên u ám với H
kết quả học tập đi xuống, tệ hại ko thể tệ hơn
con đường tương lai phái trước cậu cũng đóng lại
cứ thế
bạn bè trong lớp cũng cố khuyên can cậu
nhưng cậu ko nghe
rồi T biết chuyện
T gọi cho H:
-mày làm sao đấy
-mày biết rồi còn gì
-ko. tao chẳng biết
-sau khi cô ấy mất tao chả muốn làm gì nữa
-thằng hâm :|
-mày hâm ý. ko phải việc của mày đừng có nói vào >"<
-mày bị làm sao đấy. mày nghĩ L nó vui khi thấy mày thế này à. nó mất rồi, mày đừng làm nó buồn lòng vì mày nữa
- L mất rồi, làm sao tao làm cô ấy buồn được nữa
-chiều đi trà sữa.. tao nói chuyện với mày
-uk =.="
chiều hôm đó
H bước vào quá trà sữa quen thuộc
khung cảnh ko thay đổi
nhưng tâm trạng thỳ đã khác
H chợt thở dài
con bạn nó đang đợi trên tầng
-ê H... đến rồi à... muộn thế. tưởng mày quên tao rồi
-ờ ờ... muốn lắm =.="
-bạn bè mà thế à =.=" thế mày làm sao
-mày biết rồi còn gì
-thế mày định buồn mãi à. mày phải nghĩ đến tương lai chứ
-tao chẳng còn muốn là gì nữa
-mày phải cố gắng học đi.... à cái này L nó gửi mày- T đưa H 1 phong bì
-? sao bây giờ mày mới đưa
-làm gì có thời gian =.="
-ờ
-thôi về đi... hôm nay tao mời
-ối trời sắp bão à o_O"
-biến đê =.=" tao tốt bụng mà
(còn nữa)
 
Anh mèo ơi, còn bao nhiêu post hết đi, hồi hộp quá à. hihi
Mình thấy mối quan hệ giữa T và H này chắc sẽ có vấn đề gì đó. Hihi, Chỉ đoán thôi, chúng ta cùng chờ xem câu chuyện sẽ đi đến đâu nhé!
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top