black_justtry
New member
- Xu
- 0
Khoảnh khắc tuyệt vời đó sé mãi in đậm trong tâm trí tôi. Tôi viết những dòng này không phải là tôi sợ quên nó đâu, mà đây chỉ là dấu ấn, dấu ấn vào lúc này đây, lòng tôi đang rất hân hoan.^^!
Mọi người đến từ rất sớm. 6h luôn đó. Dường như những con "sâu ngái ngủ" của lớp mình cũng đã chuẩn bị sẵn sàng vào tối hôm trước rồi: ngủ thật sớm nè, quyết tâm sáng mai vỗ vào mặt mấy cái để "tỉnh giấc ngàn thu" nè.^^!. Hê hê, tôi biết vậy không phải là "bà zề" đâu nghe, tôi biết vì tôi cũng vậy mà, chuẩn bị cho một ngày đặc biệt phải không nào? ^^!
Đường lên Hòa Phú Cì ty~~~
Yeah, xe chạy rồi tụi bây, yeah!!!! – Chà chà mấy đứa này mới chạy kiểu này lần đầu tiên hay sao mà có vẻ phấn khích ghê! ^^!
- Mà sao ta thấy giống "chuyển trại" ghê bây, Hòa Khánh chuyển địa điểm phải không nhỉ?- Tiếp đó là những tràn cười giòn tan, nghiêng ngả…
- Đâu có, ta thấy một bầy heo đang vào lò mổ - Đứa nào đó chen vào, tỏ ra là mình có mắt quan sát lắm. ^^!
- Trong đó ta là con heo dễ thương nhất.~~~. Hic, bạn Yến lại không bỏ qua một cơ hội có thể "khoe mẽ" nữa rồi.
…
Chiếc xe trượt mình xuống dốc. Tóc đứa này phủ lên mặt đứa kia, một lát là thành một "bầy ma". Hic hic, giống như chơi ở "công viên cảm giác mạnh" ghê ^^
Thanh Tâm mặt xụi lơ, không còn một giọt hồng đào. Hic hic, chắc nó còn tiếc tô hủ tiếu hồi sáng mới ăn vô giờ lại rơi xuống mặt đường như những "dây mưa" đó mà. Qua vụ này mới biết nó ăn không nhai, hèn gì ốm tong teo…^^! Kinh hồn! =.=
Xe "không che" sau khi đổ xăng lại tiếp tục cuộc "hành trình". Nắng lên rồi bà con ơi. Người người đứng sát nhau. Mồ hôi đứa này nhỏ lên mặt đứa kia nghe "tỏn tỏn", hic, ai bảo lùn làm chi ^^!
Aaaaaaaa, xuống một cái dốc nữa, kaka, mát rượi. Mặt đứa nào đứa nấy nhìn nhau cười toe. Hi, cười là tôi đoán tụi chúng tôi đang cười thôi, tại đứa nào cũng trùm khẩu trang kín mít hết, đâu có đứa nào khát khao "làn da nâu" của Phi Thanh Vân đâu nhỉ, hì. Nhưng nhìn ánh mắt long lanh, háo hức của chúng bạn là tôi biết tụi nó đang nhe răng sau cái “màn che” đó rồi.^^!
…
Phanh cái kít. Dừng tại Bình’s House. Tại đây, gia nhập thêm 4 con khỉ núi nữa, gồm: Thanh Bình, Diệp "chân dài",Anh Thư, Song Sương. Nói 4 con khỉ vậy thôi chớ lộn 2 hay 3 con nào trong đó là đười ươi chưa biết chừng.^^! Nói chung là 2 loại này giống nhau, nói vậy cũng được, có gì nhầm lẫn cho xin lỗi nha (Song Sương).
Bưng bê Coca, Pepsi, thau, nồi lên xong, xe "không che" lại tiếp tục lăn bánh… "Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo" cuối cùng cũng đến "ngọn đồi ước mơ". Hehe.
Nhưng, "ngọn đồi ước mơ" lại ở dưới gầm cầu, hì hì. Ở đây, khung cảnh lãng mạn, một vài “thi sĩ ban trưa” lại xuất khẩu thành thơ: "Non nước ơi, hữu tình ; Trùng trùng điệp điệp" =)) Tụi nó lại thả hồn lên mây rồi, những thi sĩ đó là Yến, Thanh Trang, Phước Anh..Tụi nó ham hố, hứa sau này sẽ “ẩn dật” tại đây..hic,” ẩn dật” với ma núi hả trời???
Thả đồ đạc xong xuôi, tụi tôi ra lệnh cho mấy cái chân "hoạt động hết công suất" leo lên trên mấy tản đá ngổn ngang trên suối. Ui, thật là mát rượi….Bọn con gái ngâm chân dưới nước, gọi là mát xa đó mà =)). Nhưng "mát xa" xong về nhà bị lở loét, ăn nước hay không thì 2, 3 ngày sau khi viết mấy dòng này tôi mới biết được.^^!
Còn bọn con trai thi nhau leo lên đứa nào cao nhất, vẻ hí hửng lắm. Có đứa mệt quá, tìm chỗ mát mát nghỉ chút. Có đứa lại hăm hở leo tiếp, muốn trở thảnh người cao nhất. Đứa đó đi hoài, đi hoài, lên trên cao, thật cao. Ngoảnh lại, thấy mình nó đang đi. Nó đi xuống, đi xuống…Cuối cùng gặp được mấy đứa "bỏ cuộc" lúc nãy…
- Trên đó có gì vui không mi? – Đứa bỏ cuộc hỏi.
- Toàn nước với đá mi ơi! – Đứa cao nhất lúc nãy trả lời.
- Ở đây cũng có đá và nước mi à….- Đứa bỏ cuộc nói, giọng "thảnh thơi"
Nghe thế, thằng “cao nhất” mới vỡ lẽ nó là người "ngu nhất". Thằng này đành im lặng ngậm ngùi che đậy cái “ngu”. Chắc nó mỏi chân lắm nhưng không dám nói mỏi chân đâu.
…
Hình như tụi dưới đó kêu xuống ăn trưa kia tụi bây – Thế rồi bọn tui, lật đật mò theo những mỏm đá khô và “tiếp đất” (Nói tiếp đất cho oai, làm như hồi nãy mới được bay lên trời, nhẹ tênh, cho tụi dưới này ức chơi, chớ thật ra mỏi chân quá trời)
“Tiếp đất” xong rồi, tụi tôi trải bạt ra ăn trưa. Xôi Gà. Hehe, bây giờ nhắc lại món này vẫn còn “mong nhớ” ghê..Có mấy đứa ăn nhanh thiệt nhanh như là Phú Thương, Vĩnh, Hùng…để mong chờ có thêm phần thứ 2 nhưng ước mơ của tụi nó hơi hão huyền một chút. Làm tụi nó cụt hứng khỏi giấc mơ “ngọt ngào” đó là nụ cười hết sức duyên của “đầu bếp” Quỳnh Thư: “số lượng có hạn các bạn à”…hi. Tôi thì biết trước cảnh đó rồi khi lúc nãy liếc qua nồi sôi sạch sành sanh đó nên từ từ, chậm rãi nhấm nháp món ăn tuyệt vời này ^^!
Ăn xong, tụi tôi lại mò mẫm lên mấy hòn đá lúc nãy, tất nhiên là mấy hòn ở dưới thấp thôi, tại đâu có ai ngu cùng một cái ngu, ở cùng một nơi bao giờ, hi.
Tới đây, Song Sương lại hỏi một câu không biết là “khôn hay ngu” :
-“Mấy tảng đá này làm sao hắn lại ở đây vậy nhỉ?” – Hay, một câu hỏi quá hay…
- Sao tạo hóa lại tạo ra bé Sương để hỏi mấy câu vớ vẩn như vậy nhỉ? - Tôi đáp bừa, không suy nghĩ vậy mà làm cả bọn cười ồ, làm cho Song Sương phải im thin thít, hi. Dễ gì làm cho con này im. Công nhận mình tài ghê =))
Xong rồi, tụi tôi chia phe ra chơi trò “đố hát” ><!. Một trò chơi truyền thống hết sức!. Quản trò Quang ra mấy chữ dễ ợt như “em”,”tình”…Mấy từ ni bài nào không có ta, nhưng sao đụng vô là bí rị. hic hic. Vậy lại phe tôi phải diễn trò múa me trước mặt phe kia rồi. Trong khi tụi tui phải đóng vai ”ếch nghẹo cổ”, “vịt khuyết tật mõm”, “chim cụt cánh”, thì tụi kia lại nhe răng ra cười. Thật tức hết sức...><!. Nhưng sau đó tụi tui lại được Quang dễ thương ưu tiên nên tụi kia cũng phải múa me lại, làm khỉ cụt đuôi… Lí do Quang dễ thương bên phe tui cũng dễ hiểu thôi. Phe tui có “giọng họa mi” của cô Phương mà. Hehe ^^!
Chơi chán, chúng tôi chuyển địa điểm. Nhưng trước khi đi, tụi tôi phải rút cái gai găm vô chân bạn Trang khóc nhè trước , chứ không bạn ấy lại nhè tiếp, hic.
Lên xe, mấy đứa hay nôn lại nghĩ ra đủ thứ bài có thể hát trên đời. Bằng giọng ca “than trời”của tụi nó, tụi nó chuyển “nôn” sang tụi tui. Hic, nhưng nôn theo kiểu khác. Cái này có được gọi lại “ Định luật bảo toàn và chuyển vị nôn” không nhỉ, hì hì.
Địa điểm tiếp theo là một bãi cát, một nhánh sông, một cánh rừng…
Mấy đứa chia nhau mỗi người một “việc”: nhóm đánh bài, nhóm nướng thịt, "tắm tiên", nhóm chụp ảnh….Một lúc sau nhưng đứa tắm tiên lại muốn chụp ảnh, nướng thịt cũng muốn chụp ảnh, những đứa chụp ảnh (vô công rỗi nghề) lại không muốn nướng thịt nên cả hội thi nhau cười toe trước máy ảnh, rằng đứa nào miệng rộng nhất, nhiều răng nhất…hic, thảm họa ghê~~~
Cười mỏi miệng, cả bọn chơi trò “chim xổ lồng”. Thành Nhân bị phạt phải múa me đủ thư trông tội nghiệp. Tội cho lớp trưởng Quang nữa…, làm “siêu mẫu” chỉ dẫn cho “thường mẫu” Mạnh, phải làm dáng đến quẹo cả “chân dài” mà Mạnh vẫn đi như “thường mẫu”, tỏ ra khinh thường “siêu mẫu”.Thiệt là đáng ghét hết sức ^^! Xong trò chơi, bụng đứa nào cũng kêu nhau biểu tình. Vậy là đầu bếp Thư, Xuân, Anh lại bày biện "bàn tiệc" Hai đứa một "máng". Tiết mục này qua đi nhanh chóng tại đứa nào cũng tập trung vào chuyên môn, sợ đứa bên cạnh nhanh hơn.^^!
Ăn xong, trời đã nhá nhem tối. Bọn con gái “ngắm” bọn con trai chặt củi đốt lửa trại. Lúc này, trông tụi nó mới “chững chạc”, tháo vát quá chừng, hì.
Cô Phương mở màn cho tiết mục “đốt”. Lửa cháy bừng bừng, tung lên không trung những bụi đỏ trông thật đẹp mắt. Cả bọn nắm tay vòng quanh, chuẩn bị “zui”! Nhưng lửa lại cháy ghê quá, sợ nó ngốn vô rừng thì tụi tôi lại “hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi” nên Phước Anh tạt nước vô. Hic. Tắt ngúm. Thằng này bị chửi té tát. Ý của tụi tui là làm nhỏ lửa lại thôi mà, hic hic….
…
Lửa tắt rồi. Gió. Sông. Mây đen. Núi rừng hoang vu, uuuuuuuuuu. Hic hic
Dường như ban đêm, nơi đây lại mang một bộ mặt khác, đáng sợ…!!!! Lại thêm mấy câu chuyện ma của Tán Quang nữa....huhu. Cả bọn lo tìm cặp, mũ, áo chuẩn bị cho “tiết mục” điểm danh và “ra về”…
1, 2, 3,….,50,….Xong, khỏe quá, không thiếu cũng không dư đứa nào. Cái từ “dư” của lớp trưởng này như luồng điện xẹt qua gáy mỗi đứa. Lạnh toát sống lưng. Hic, thằng này chơi gì lạ…
Lên xe. "Thịt đè người"^^! Cũng vì vậy mà bớt đi cái “lạnh” hồi nãy. Xe lăn bánh, băng qua ngôi nhà hoang giữa rừng. Đứa nào cũng im lặng nghe tiếng trống ngực đập thình thịch.hic. Một màu đen tối.huhu.....
Xe chạy, cả bọn lại hát hò. Nào là “nắm tay nhau cùng bước bên nhau’’, “năm anh em trên 1 chiếc xe tăng" và đặc biệt là “rừng núi dang tay nối lại biển xa”. Bài này có đoạn “người chết nối linh thiêng vào đời”. Hic, tới chỗ này đứa nào cũng hát nhỏ lại, mong “người chết” đừng nối vào “tôi” vậy đó. =))
- Đầu mi đâu rồi Trang....?
- - Ở trên cổ mi đó Trung…!!!
- Ở đâu mọc ra 2 răng nanh kìa!!!
- – Đâu có, mọc lâu rồi mi.... )
- Ê, cái chân mi biến mất rồi kìa :-o
- - Hắn đi theo 2 giò của mi rồi, ta yên tâm lắm =))
Tiếng cười giòn tan trong đêm đen ^^!
…..
Xe chạy nhanh. Gió đêm mát rượi. Trên cao, ngàn sao tỏa sáng lung linh. ^^! Cuối cùng cũng về tới nhà.
Tự nhiên về rồi lại có một chút nuối tiếc, y như muốn “sợ ma” một lần nữa, muốn “hát hò” một lần nữa, muốn xuống dốc, thịt đứa này đắp mặt đứa kia lần nữa. ^^! Hình như tham lam quá,hì hì.Còn thời gian nhiều mà, gặp nhau dài dài á chứ. Chuyến đi thật tuyệt vời phải không các bạn ^^!
Trời tối rồi, tôi phải đi ngủ đây. Chúc các bạn ngủ ngon, mơ một giấc mơ đẹp nhé. ^^!
Mọi người đến từ rất sớm. 6h luôn đó. Dường như những con "sâu ngái ngủ" của lớp mình cũng đã chuẩn bị sẵn sàng vào tối hôm trước rồi: ngủ thật sớm nè, quyết tâm sáng mai vỗ vào mặt mấy cái để "tỉnh giấc ngàn thu" nè.^^!. Hê hê, tôi biết vậy không phải là "bà zề" đâu nghe, tôi biết vì tôi cũng vậy mà, chuẩn bị cho một ngày đặc biệt phải không nào? ^^!
Đường lên Hòa Phú Cì ty~~~
Yeah, xe chạy rồi tụi bây, yeah!!!! – Chà chà mấy đứa này mới chạy kiểu này lần đầu tiên hay sao mà có vẻ phấn khích ghê! ^^!
- Mà sao ta thấy giống "chuyển trại" ghê bây, Hòa Khánh chuyển địa điểm phải không nhỉ?- Tiếp đó là những tràn cười giòn tan, nghiêng ngả…
- Đâu có, ta thấy một bầy heo đang vào lò mổ - Đứa nào đó chen vào, tỏ ra là mình có mắt quan sát lắm. ^^!
- Trong đó ta là con heo dễ thương nhất.~~~. Hic, bạn Yến lại không bỏ qua một cơ hội có thể "khoe mẽ" nữa rồi.
…
Chiếc xe trượt mình xuống dốc. Tóc đứa này phủ lên mặt đứa kia, một lát là thành một "bầy ma". Hic hic, giống như chơi ở "công viên cảm giác mạnh" ghê ^^
Thanh Tâm mặt xụi lơ, không còn một giọt hồng đào. Hic hic, chắc nó còn tiếc tô hủ tiếu hồi sáng mới ăn vô giờ lại rơi xuống mặt đường như những "dây mưa" đó mà. Qua vụ này mới biết nó ăn không nhai, hèn gì ốm tong teo…^^! Kinh hồn! =.=
Xe "không che" sau khi đổ xăng lại tiếp tục cuộc "hành trình". Nắng lên rồi bà con ơi. Người người đứng sát nhau. Mồ hôi đứa này nhỏ lên mặt đứa kia nghe "tỏn tỏn", hic, ai bảo lùn làm chi ^^!
Aaaaaaaa, xuống một cái dốc nữa, kaka, mát rượi. Mặt đứa nào đứa nấy nhìn nhau cười toe. Hi, cười là tôi đoán tụi chúng tôi đang cười thôi, tại đứa nào cũng trùm khẩu trang kín mít hết, đâu có đứa nào khát khao "làn da nâu" của Phi Thanh Vân đâu nhỉ, hì. Nhưng nhìn ánh mắt long lanh, háo hức của chúng bạn là tôi biết tụi nó đang nhe răng sau cái “màn che” đó rồi.^^!
…
Phanh cái kít. Dừng tại Bình’s House. Tại đây, gia nhập thêm 4 con khỉ núi nữa, gồm: Thanh Bình, Diệp "chân dài",Anh Thư, Song Sương. Nói 4 con khỉ vậy thôi chớ lộn 2 hay 3 con nào trong đó là đười ươi chưa biết chừng.^^! Nói chung là 2 loại này giống nhau, nói vậy cũng được, có gì nhầm lẫn cho xin lỗi nha (Song Sương).
Bưng bê Coca, Pepsi, thau, nồi lên xong, xe "không che" lại tiếp tục lăn bánh… "Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo" cuối cùng cũng đến "ngọn đồi ước mơ". Hehe.
Nhưng, "ngọn đồi ước mơ" lại ở dưới gầm cầu, hì hì. Ở đây, khung cảnh lãng mạn, một vài “thi sĩ ban trưa” lại xuất khẩu thành thơ: "Non nước ơi, hữu tình ; Trùng trùng điệp điệp" =)) Tụi nó lại thả hồn lên mây rồi, những thi sĩ đó là Yến, Thanh Trang, Phước Anh..Tụi nó ham hố, hứa sau này sẽ “ẩn dật” tại đây..hic,” ẩn dật” với ma núi hả trời???
Thả đồ đạc xong xuôi, tụi tôi ra lệnh cho mấy cái chân "hoạt động hết công suất" leo lên trên mấy tản đá ngổn ngang trên suối. Ui, thật là mát rượi….Bọn con gái ngâm chân dưới nước, gọi là mát xa đó mà =)). Nhưng "mát xa" xong về nhà bị lở loét, ăn nước hay không thì 2, 3 ngày sau khi viết mấy dòng này tôi mới biết được.^^!
Còn bọn con trai thi nhau leo lên đứa nào cao nhất, vẻ hí hửng lắm. Có đứa mệt quá, tìm chỗ mát mát nghỉ chút. Có đứa lại hăm hở leo tiếp, muốn trở thảnh người cao nhất. Đứa đó đi hoài, đi hoài, lên trên cao, thật cao. Ngoảnh lại, thấy mình nó đang đi. Nó đi xuống, đi xuống…Cuối cùng gặp được mấy đứa "bỏ cuộc" lúc nãy…
- Trên đó có gì vui không mi? – Đứa bỏ cuộc hỏi.
- Toàn nước với đá mi ơi! – Đứa cao nhất lúc nãy trả lời.
- Ở đây cũng có đá và nước mi à….- Đứa bỏ cuộc nói, giọng "thảnh thơi"
Nghe thế, thằng “cao nhất” mới vỡ lẽ nó là người "ngu nhất". Thằng này đành im lặng ngậm ngùi che đậy cái “ngu”. Chắc nó mỏi chân lắm nhưng không dám nói mỏi chân đâu.
…
Hình như tụi dưới đó kêu xuống ăn trưa kia tụi bây – Thế rồi bọn tui, lật đật mò theo những mỏm đá khô và “tiếp đất” (Nói tiếp đất cho oai, làm như hồi nãy mới được bay lên trời, nhẹ tênh, cho tụi dưới này ức chơi, chớ thật ra mỏi chân quá trời)
“Tiếp đất” xong rồi, tụi tôi trải bạt ra ăn trưa. Xôi Gà. Hehe, bây giờ nhắc lại món này vẫn còn “mong nhớ” ghê..Có mấy đứa ăn nhanh thiệt nhanh như là Phú Thương, Vĩnh, Hùng…để mong chờ có thêm phần thứ 2 nhưng ước mơ của tụi nó hơi hão huyền một chút. Làm tụi nó cụt hứng khỏi giấc mơ “ngọt ngào” đó là nụ cười hết sức duyên của “đầu bếp” Quỳnh Thư: “số lượng có hạn các bạn à”…hi. Tôi thì biết trước cảnh đó rồi khi lúc nãy liếc qua nồi sôi sạch sành sanh đó nên từ từ, chậm rãi nhấm nháp món ăn tuyệt vời này ^^!
Ăn xong, tụi tôi lại mò mẫm lên mấy hòn đá lúc nãy, tất nhiên là mấy hòn ở dưới thấp thôi, tại đâu có ai ngu cùng một cái ngu, ở cùng một nơi bao giờ, hi.
Tới đây, Song Sương lại hỏi một câu không biết là “khôn hay ngu” :
-“Mấy tảng đá này làm sao hắn lại ở đây vậy nhỉ?” – Hay, một câu hỏi quá hay…
- Sao tạo hóa lại tạo ra bé Sương để hỏi mấy câu vớ vẩn như vậy nhỉ? - Tôi đáp bừa, không suy nghĩ vậy mà làm cả bọn cười ồ, làm cho Song Sương phải im thin thít, hi. Dễ gì làm cho con này im. Công nhận mình tài ghê =))
Xong rồi, tụi tôi chia phe ra chơi trò “đố hát” ><!. Một trò chơi truyền thống hết sức!. Quản trò Quang ra mấy chữ dễ ợt như “em”,”tình”…Mấy từ ni bài nào không có ta, nhưng sao đụng vô là bí rị. hic hic. Vậy lại phe tôi phải diễn trò múa me trước mặt phe kia rồi. Trong khi tụi tui phải đóng vai ”ếch nghẹo cổ”, “vịt khuyết tật mõm”, “chim cụt cánh”, thì tụi kia lại nhe răng ra cười. Thật tức hết sức...><!. Nhưng sau đó tụi tui lại được Quang dễ thương ưu tiên nên tụi kia cũng phải múa me lại, làm khỉ cụt đuôi… Lí do Quang dễ thương bên phe tui cũng dễ hiểu thôi. Phe tui có “giọng họa mi” của cô Phương mà. Hehe ^^!
Chơi chán, chúng tôi chuyển địa điểm. Nhưng trước khi đi, tụi tôi phải rút cái gai găm vô chân bạn Trang khóc nhè trước , chứ không bạn ấy lại nhè tiếp, hic.
Lên xe, mấy đứa hay nôn lại nghĩ ra đủ thứ bài có thể hát trên đời. Bằng giọng ca “than trời”của tụi nó, tụi nó chuyển “nôn” sang tụi tui. Hic, nhưng nôn theo kiểu khác. Cái này có được gọi lại “ Định luật bảo toàn và chuyển vị nôn” không nhỉ, hì hì.
Địa điểm tiếp theo là một bãi cát, một nhánh sông, một cánh rừng…
Mấy đứa chia nhau mỗi người một “việc”: nhóm đánh bài, nhóm nướng thịt, "tắm tiên", nhóm chụp ảnh….Một lúc sau nhưng đứa tắm tiên lại muốn chụp ảnh, nướng thịt cũng muốn chụp ảnh, những đứa chụp ảnh (vô công rỗi nghề) lại không muốn nướng thịt nên cả hội thi nhau cười toe trước máy ảnh, rằng đứa nào miệng rộng nhất, nhiều răng nhất…hic, thảm họa ghê~~~
Cười mỏi miệng, cả bọn chơi trò “chim xổ lồng”. Thành Nhân bị phạt phải múa me đủ thư trông tội nghiệp. Tội cho lớp trưởng Quang nữa…, làm “siêu mẫu” chỉ dẫn cho “thường mẫu” Mạnh, phải làm dáng đến quẹo cả “chân dài” mà Mạnh vẫn đi như “thường mẫu”, tỏ ra khinh thường “siêu mẫu”.Thiệt là đáng ghét hết sức ^^! Xong trò chơi, bụng đứa nào cũng kêu nhau biểu tình. Vậy là đầu bếp Thư, Xuân, Anh lại bày biện "bàn tiệc" Hai đứa một "máng". Tiết mục này qua đi nhanh chóng tại đứa nào cũng tập trung vào chuyên môn, sợ đứa bên cạnh nhanh hơn.^^!
Ăn xong, trời đã nhá nhem tối. Bọn con gái “ngắm” bọn con trai chặt củi đốt lửa trại. Lúc này, trông tụi nó mới “chững chạc”, tháo vát quá chừng, hì.
Cô Phương mở màn cho tiết mục “đốt”. Lửa cháy bừng bừng, tung lên không trung những bụi đỏ trông thật đẹp mắt. Cả bọn nắm tay vòng quanh, chuẩn bị “zui”! Nhưng lửa lại cháy ghê quá, sợ nó ngốn vô rừng thì tụi tôi lại “hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi” nên Phước Anh tạt nước vô. Hic. Tắt ngúm. Thằng này bị chửi té tát. Ý của tụi tui là làm nhỏ lửa lại thôi mà, hic hic….
…
Lửa tắt rồi. Gió. Sông. Mây đen. Núi rừng hoang vu, uuuuuuuuuu. Hic hic
Dường như ban đêm, nơi đây lại mang một bộ mặt khác, đáng sợ…!!!! Lại thêm mấy câu chuyện ma của Tán Quang nữa....huhu. Cả bọn lo tìm cặp, mũ, áo chuẩn bị cho “tiết mục” điểm danh và “ra về”…
1, 2, 3,….,50,….Xong, khỏe quá, không thiếu cũng không dư đứa nào. Cái từ “dư” của lớp trưởng này như luồng điện xẹt qua gáy mỗi đứa. Lạnh toát sống lưng. Hic, thằng này chơi gì lạ…
Lên xe. "Thịt đè người"^^! Cũng vì vậy mà bớt đi cái “lạnh” hồi nãy. Xe lăn bánh, băng qua ngôi nhà hoang giữa rừng. Đứa nào cũng im lặng nghe tiếng trống ngực đập thình thịch.hic. Một màu đen tối.huhu.....
Xe chạy, cả bọn lại hát hò. Nào là “nắm tay nhau cùng bước bên nhau’’, “năm anh em trên 1 chiếc xe tăng" và đặc biệt là “rừng núi dang tay nối lại biển xa”. Bài này có đoạn “người chết nối linh thiêng vào đời”. Hic, tới chỗ này đứa nào cũng hát nhỏ lại, mong “người chết” đừng nối vào “tôi” vậy đó. =))
- Đầu mi đâu rồi Trang....?
- - Ở trên cổ mi đó Trung…!!!
- Ở đâu mọc ra 2 răng nanh kìa!!!
- – Đâu có, mọc lâu rồi mi.... )
- Ê, cái chân mi biến mất rồi kìa :-o
- - Hắn đi theo 2 giò của mi rồi, ta yên tâm lắm =))
Tiếng cười giòn tan trong đêm đen ^^!
…..
Xe chạy nhanh. Gió đêm mát rượi. Trên cao, ngàn sao tỏa sáng lung linh. ^^! Cuối cùng cũng về tới nhà.
Tự nhiên về rồi lại có một chút nuối tiếc, y như muốn “sợ ma” một lần nữa, muốn “hát hò” một lần nữa, muốn xuống dốc, thịt đứa này đắp mặt đứa kia lần nữa. ^^! Hình như tham lam quá,hì hì.Còn thời gian nhiều mà, gặp nhau dài dài á chứ. Chuyến đi thật tuyệt vời phải không các bạn ^^!
Trời tối rồi, tôi phải đi ngủ đây. Chúc các bạn ngủ ngon, mơ một giấc mơ đẹp nhé. ^^!
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: