Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Chuyên đề Lịch sử Italia
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Trang Dimple" data-source="post: 179512" data-attributes="member: 288054"><p><strong><span style="font-size: 18px"><span style="color: rgb(0, 168, 133)">5.Italy thời hậu thống nhất và phát xit</span></span></strong></p><p></p><p><span style="font-size: 18px"><img src="https://nghiencuulichsudotcom.files.wordpress.com/2013/05/mussolini.jpg?w=374&h=250" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px"><em>Mussolini – người biến Italia thành một nước phát xít</em></span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Sau khi thống nhất, Italia vẫn còn rất rối ren. Mặc dù các vùng khác nhau giờ đây đã chịu sự cai quản của chính quyền trung ương, nhưng họ vẫn có ngôn ngữ và tập quán riêng. Roma trở thành thủ đô của đất nước.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Trong vòng 35 năm thống nhất đầu tiên, Italia trải qua 33 chính phủ cầm quyền. Nhiều người dân Italia mù chữ và rất nghèo khổ. Từ năm 1860 đến năm 1920, hàng triệu người Italia đã rời bỏ đất nước đi tìm cuộc sống tốt đẹp hơn ở nơi khác. Khi Thế chiến thứ Nhất bùng nổ, Italia thoạt đầu giữ địa vị trung lập, nhưng sau đó đã gia nhập phe Anh – Pháp, kết quả là 600 ngàn người đã bỏ mạng trong chiến tranh.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Sau Thế chiến thứ Nhất, Italia trải qua một thời kỳ bất ổn xã hội. Để tìm một người đủ sức vực dậy tinh thần dân tộc, đem lại sức sống mới cho nền kinh tế, ổn định tình hình chính trị và ngăn chặn chủ nghĩa cộng sản, người Italia đã quay sang ủng hộ Benito Mussolini – con trai một người thợ rèn theo chủ nghĩa xã hội – một giáo viên trung học, một nhà hùng biện có sức thuyết phục và là một chính trị gia nhiều tham vọng và có sức mê hoặc dân chúng.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Năm 1921, Mussolini thành lập Đảng Phát xít và giành được 35 ghế trong quốc hội. Ông ta còn được dân chúng ưa thích hơn nữa với những hứa hẹn không tăng thuế và kìm hãm lạm phát, kiểm soát các công đoàn và ngăn chặn bãi công, duy trì luật pháp và trật tự. Năm 1922, Vua Victor Emmanuel Đệ tam chỉ định Mussolini là thủ tướng. Năm 1925, “Il Duce” (Lãnh tụ), như cách ông ta tự xưng, trở thành nhà độc tài của Italia và bãi bỏ nền dân chủ. Ông ta đặt ra ngoài vòng pháp luật tất cả các đảng phái chính trị khác ngoài Đảng Phát xít, kiểm duyệt báo chí, bức hại các đối thủ, giải tán các nghiệp đoàn và lập ra lực lượng cảnh sát mật để đối phó với những người chống đối.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Với mưu toan làm sống lại kỷ nguyên vĩ đại của đế chế La Mã, Mussolini xâm chiếm Ethiopia vào năm 1936. Sự phản đối của Liên hiệp quốc đã đẩy Mussolini tiến gần hơn đến một liên mình với Adolf Hitler ở Đức. Năm 1940, Mussolini tuyên chiến với Anh và Pháp, nhưng quân đội của ông ta luôn bị đánh bại trong các trận giao phong tại Pháp, Phi châu, Hy Lạp và Albania trong Thế chiến thứ hai.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Nhận ra rằng dân chúng chống lại sự liên minh của Italia với nước Đức quốc xã, nhà vua cách chức Mussolini và ký hiệp định đình chiến với Đồng minh vào năm 1943. Mặc dù bực bội với những thất bại của quân đội Mussolini, quân Đức vẫn tràn vào miền bắc Italia và khôi phục địa vị cho ông ta. Năm 1944, người Italia tự tập hợp lại chống quân Đức. Đầu năm 1945, sau khi quân Đức thất thế ở châu Âu, các du kích Italia đã treo cổ Mussolini và người tình của ông ta.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px"><strong>Nền cộng hòa Italia</strong></span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Năm 1946, người dân Italia đã biểu quyết cho chính thể cộng hòa của Italia, và vị vua cuối cùng – Umberto Đệ nhị – đã thoái vị sau 34 ngày lên ngôi.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Với việc phụ nữ lần đầu tiên được đi bầu, người dân Italia đã dành 35% số ghế trong Quốc hội mới cho Đảng Dân chủ Thiên chua giáo, 20% cho Đảng Xã hội và 19% cho Đảng Cộng sản, những ghế còn lại dành cho các đảng nhỏ khác. Đảng Dân chủ Thiên chúa giáo chi phối sân khấu chính trị của Italia cho đến tận thập niên 70.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Năm 1947, Italia từ bỏ quyền kiểm soát Ethiopia. Hiến pháp mới có hiệu lực vào năm 1948 khôi phục lại mọi quyền tự do mà Mussolini đã hủy bỏ, và thành lập hệ thống chính quyền nghị viện. Trong những năm 50, kinh tế Italia đã hồi phục trở lại, một phần nhờ vào trợ giúp tài chính của chính quyền Mỹ thông qua Kế hoạch Marshall. Năm 1957, Italia trở thành thành viên của Cộng đồng Kinh tế châu Âu và bắt đầu một thời kỳ tăng trưởng kinh tế nhanh chóng.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Tuy nhiên, trong giai đoạn 1974 – 1982, các nhóm khủng bố cố gây ra sự thay đổi xã hội bằng việc giết hại hàng trăm người – các chính trị gia, nhà báo, cảnh sát và người vô tội. Một trong số những nạn nhân của chúng là thủ tướng của Đảng Dân chủ Thiên chúa giáo Aldo Moro, bị bắt cóc và giết hại năm 1978. Nhiều tên khủng bố đã bị tống giam.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Từ năm 1983 đến 1986, Bettino Craxi, thủ tướng đầu tiên thuộc Đảng Xã hội, đã lãnh đạo chính phủ trong một giai đoạn liên tục dài nhất kể từ sau Thế chiến mà không bị cắt ngang. Năm 1992, cả nước Italia rung chuyển bởi một vụ hối lộ dính líu tới các chính trị gia của hầu hết các đảng. Chính phủ liên hiệp của thủ tướng Giulio Andreotti từ chức, một chính phủ tạm quyền của những người không đảng phái được thành lập để lãnh đạo đất nước cho đến cuộc tổng tuyển cử.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Tháng tư năm 1994, liên minh các đảng cánh hữu được gọi là Forza Italia (Italia tiến lên) giành thắng lợi trong cuộc bầu cử và Silvio Belusconi nhậm chức thủ tướng.</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Trang Dimple, post: 179512, member: 288054"] [B][SIZE=5][COLOR=rgb(0, 168, 133)]5.Italy thời hậu thống nhất và phát xit[/COLOR][/SIZE][/B] [SIZE=5][IMG]https://nghiencuulichsudotcom.files.wordpress.com/2013/05/mussolini.jpg?w=374&h=250[/IMG][/SIZE] [SIZE=5][I]Mussolini – người biến Italia thành một nước phát xít[/I][/SIZE] [SIZE=5]Sau khi thống nhất, Italia vẫn còn rất rối ren. Mặc dù các vùng khác nhau giờ đây đã chịu sự cai quản của chính quyền trung ương, nhưng họ vẫn có ngôn ngữ và tập quán riêng. Roma trở thành thủ đô của đất nước.[/SIZE] [SIZE=5]Trong vòng 35 năm thống nhất đầu tiên, Italia trải qua 33 chính phủ cầm quyền. Nhiều người dân Italia mù chữ và rất nghèo khổ. Từ năm 1860 đến năm 1920, hàng triệu người Italia đã rời bỏ đất nước đi tìm cuộc sống tốt đẹp hơn ở nơi khác. Khi Thế chiến thứ Nhất bùng nổ, Italia thoạt đầu giữ địa vị trung lập, nhưng sau đó đã gia nhập phe Anh – Pháp, kết quả là 600 ngàn người đã bỏ mạng trong chiến tranh.[/SIZE] [SIZE=5]Sau Thế chiến thứ Nhất, Italia trải qua một thời kỳ bất ổn xã hội. Để tìm một người đủ sức vực dậy tinh thần dân tộc, đem lại sức sống mới cho nền kinh tế, ổn định tình hình chính trị và ngăn chặn chủ nghĩa cộng sản, người Italia đã quay sang ủng hộ Benito Mussolini – con trai một người thợ rèn theo chủ nghĩa xã hội – một giáo viên trung học, một nhà hùng biện có sức thuyết phục và là một chính trị gia nhiều tham vọng và có sức mê hoặc dân chúng.[/SIZE] [SIZE=5]Năm 1921, Mussolini thành lập Đảng Phát xít và giành được 35 ghế trong quốc hội. Ông ta còn được dân chúng ưa thích hơn nữa với những hứa hẹn không tăng thuế và kìm hãm lạm phát, kiểm soát các công đoàn và ngăn chặn bãi công, duy trì luật pháp và trật tự. Năm 1922, Vua Victor Emmanuel Đệ tam chỉ định Mussolini là thủ tướng. Năm 1925, “Il Duce” (Lãnh tụ), như cách ông ta tự xưng, trở thành nhà độc tài của Italia và bãi bỏ nền dân chủ. Ông ta đặt ra ngoài vòng pháp luật tất cả các đảng phái chính trị khác ngoài Đảng Phát xít, kiểm duyệt báo chí, bức hại các đối thủ, giải tán các nghiệp đoàn và lập ra lực lượng cảnh sát mật để đối phó với những người chống đối.[/SIZE] [SIZE=5]Với mưu toan làm sống lại kỷ nguyên vĩ đại của đế chế La Mã, Mussolini xâm chiếm Ethiopia vào năm 1936. Sự phản đối của Liên hiệp quốc đã đẩy Mussolini tiến gần hơn đến một liên mình với Adolf Hitler ở Đức. Năm 1940, Mussolini tuyên chiến với Anh và Pháp, nhưng quân đội của ông ta luôn bị đánh bại trong các trận giao phong tại Pháp, Phi châu, Hy Lạp và Albania trong Thế chiến thứ hai.[/SIZE] [SIZE=5]Nhận ra rằng dân chúng chống lại sự liên minh của Italia với nước Đức quốc xã, nhà vua cách chức Mussolini và ký hiệp định đình chiến với Đồng minh vào năm 1943. Mặc dù bực bội với những thất bại của quân đội Mussolini, quân Đức vẫn tràn vào miền bắc Italia và khôi phục địa vị cho ông ta. Năm 1944, người Italia tự tập hợp lại chống quân Đức. Đầu năm 1945, sau khi quân Đức thất thế ở châu Âu, các du kích Italia đã treo cổ Mussolini và người tình của ông ta.[/SIZE] [SIZE=5][B]Nền cộng hòa Italia[/B][/SIZE] [SIZE=5]Năm 1946, người dân Italia đã biểu quyết cho chính thể cộng hòa của Italia, và vị vua cuối cùng – Umberto Đệ nhị – đã thoái vị sau 34 ngày lên ngôi.[/SIZE] [SIZE=5]Với việc phụ nữ lần đầu tiên được đi bầu, người dân Italia đã dành 35% số ghế trong Quốc hội mới cho Đảng Dân chủ Thiên chua giáo, 20% cho Đảng Xã hội và 19% cho Đảng Cộng sản, những ghế còn lại dành cho các đảng nhỏ khác. Đảng Dân chủ Thiên chúa giáo chi phối sân khấu chính trị của Italia cho đến tận thập niên 70.[/SIZE] [SIZE=5]Năm 1947, Italia từ bỏ quyền kiểm soát Ethiopia. Hiến pháp mới có hiệu lực vào năm 1948 khôi phục lại mọi quyền tự do mà Mussolini đã hủy bỏ, và thành lập hệ thống chính quyền nghị viện. Trong những năm 50, kinh tế Italia đã hồi phục trở lại, một phần nhờ vào trợ giúp tài chính của chính quyền Mỹ thông qua Kế hoạch Marshall. Năm 1957, Italia trở thành thành viên của Cộng đồng Kinh tế châu Âu và bắt đầu một thời kỳ tăng trưởng kinh tế nhanh chóng.[/SIZE] [SIZE=5]Tuy nhiên, trong giai đoạn 1974 – 1982, các nhóm khủng bố cố gây ra sự thay đổi xã hội bằng việc giết hại hàng trăm người – các chính trị gia, nhà báo, cảnh sát và người vô tội. Một trong số những nạn nhân của chúng là thủ tướng của Đảng Dân chủ Thiên chúa giáo Aldo Moro, bị bắt cóc và giết hại năm 1978. Nhiều tên khủng bố đã bị tống giam.[/SIZE] [SIZE=5]Từ năm 1983 đến 1986, Bettino Craxi, thủ tướng đầu tiên thuộc Đảng Xã hội, đã lãnh đạo chính phủ trong một giai đoạn liên tục dài nhất kể từ sau Thế chiến mà không bị cắt ngang. Năm 1992, cả nước Italia rung chuyển bởi một vụ hối lộ dính líu tới các chính trị gia của hầu hết các đảng. Chính phủ liên hiệp của thủ tướng Giulio Andreotti từ chức, một chính phủ tạm quyền của những người không đảng phái được thành lập để lãnh đạo đất nước cho đến cuộc tổng tuyển cử.[/SIZE] [SIZE=5]Tháng tư năm 1994, liên minh các đảng cánh hữu được gọi là Forza Italia (Italia tiến lên) giành thắng lợi trong cuộc bầu cử và Silvio Belusconi nhậm chức thủ tướng.[/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Chuyên đề Lịch sử Italia
Top