tanbinh123
New member
- Xu
- 0
Chuyện cổ tích giành cho người lớn - Nguyễn Nhật Ánh
"Làm gì có một ông bố như thế"
Bạn hãy tưởng tượng có một buổi tối, vừa ăn cơm xong, trong khi chờ vợ dọn dẹp bát đũa, lau bàn ghế và quét sàn nhà, bạn trải tờ báo ra, chúi mũi đọc.
Bạn đang say sưa xem tiếp một đoạn tiểu thuyết đăng nhiều kỳ thì thằng con bạn xề lại. Nó lật tập ra, đẩy tới trước mặt bạn nài nỉ:
- Ba chỉ con làm tập bài văn nghen ba!
Bạn hơi bực mình vì bị phá đám, miệng hỏi mà mắt không rời báo:
- Đề gì?
- Tả cảnh buổi tối trong gia đình.
- Trời ơi - bạn la lên- dễ như vậy mà làm không được! Thì con cứ quan sát cảnh buổi tối trong nhà này mà tả.
Thằng con bạn nhăn nhó:
- Buổi tối ở nhà mình có gì đâu ba?
- Sao lại không có gì! Thằng này nói lạ! Bạn ngước mắt lên- buổi tối ba em ngồi đọc báo nè, mẹ em rửa chén và khâu vá nè, còn em thì học bài và làm gì đó, kể tuột hết ra!
- Kể y như thiệt hả ba:?
- Ừ. Có sao kể vậy không cần thêm bớt gì hết! Cứ làm đi. Lát nữa ba coi lại cho.
Nhưng nó chưa kịp cầm viết lên bạn đã gọi giật:
- Khoan đã! Con rót cho ba li nước rồi hãy làm bài.
Ra lệnh xong, bạn cúi xuống đọc tiếp câu chuyện còn giang giở và lập tức quên phắt thằng con đang ngồi cặm cụi làm bài bên cạnh.
Đọc xong mục tiểu thuyết đăng nhiều kỳ, bạn đọc tới trang văn hóa nghệ thuật, tò mò xem thử sân khấu cải lương hôm nay có gì lạ, rồi bạn nhảy qua mục rao vặt, dừng hơi lâu chỗ " xe bán", định tâm coi có ai bán chiếc mô bi lét nào cũ cũ không, mua được một chiếc như vậy để đi làm thay cho xe để đỡ khổ cặp giò. Cuối cùng, khi nào cũng vậy bạn giở sang trang thể thao và bạn chết chìm luôn ở đó.
Đến khi bạn đi vòng quanh thế giới thể thao trở về thì thằng con bạn đã làm bài được phân nữa.
Bạn lặng lẽ chồm người qua bên cạnh, dòm qua vai nó để quan sát bài làm.
Bạn hãy tưởng tượng, bạn đọc bài làm của nó, mắt bạn càng hoa lên. Những điều nó tả sao nghe chướng quá:
" Buổi tối trong gia đình em rất là êm ấm, ai làm việc nấy. Em là học sinh nên em học bài, làm bài chuẩn bị cho ngày mai. Má em thì làm việc không ngơi tay, hết rửa chén đến lau nhà, lau nhà xong má em đi giặt đồ. Sau đó má em đem củi ra chẻ. Đúng ra chẻ củi là việc của ba em, nhưng ba em bận đọc báo nên má em phải làm thay".
Bạn lắng tai nghe, đúng là vợ bạn đang chẻ củi sau bếp. Tiếng " Cạch, cạch" vang lên rõ mồn một.
" Trong nhà thì chỉ có ba em là nhàn nhã nhất. Ăn cơm xong, ba ngồi đọc báo, thỉnh thoảng sai em rót nước hoặc châm thuốc giùm ba. Em nài ba giảng cho em bài tập làm văn, ba cũng không để ý. Vì ba là ba của em, là chồng của má em, là chủ gia đình nên không ai nói gì ba cả. Em mà như vậy chắc là bị quỳ gối lâu rồi. Làm ba thật là sướng !".
....... ????
"Làm gì có một ông bố như thế"
Bạn hãy tưởng tượng có một buổi tối, vừa ăn cơm xong, trong khi chờ vợ dọn dẹp bát đũa, lau bàn ghế và quét sàn nhà, bạn trải tờ báo ra, chúi mũi đọc.
Bạn đang say sưa xem tiếp một đoạn tiểu thuyết đăng nhiều kỳ thì thằng con bạn xề lại. Nó lật tập ra, đẩy tới trước mặt bạn nài nỉ:
- Ba chỉ con làm tập bài văn nghen ba!
Bạn hơi bực mình vì bị phá đám, miệng hỏi mà mắt không rời báo:
- Đề gì?
- Tả cảnh buổi tối trong gia đình.
- Trời ơi - bạn la lên- dễ như vậy mà làm không được! Thì con cứ quan sát cảnh buổi tối trong nhà này mà tả.
Thằng con bạn nhăn nhó:
- Buổi tối ở nhà mình có gì đâu ba?
- Sao lại không có gì! Thằng này nói lạ! Bạn ngước mắt lên- buổi tối ba em ngồi đọc báo nè, mẹ em rửa chén và khâu vá nè, còn em thì học bài và làm gì đó, kể tuột hết ra!
- Kể y như thiệt hả ba:?
- Ừ. Có sao kể vậy không cần thêm bớt gì hết! Cứ làm đi. Lát nữa ba coi lại cho.
Nhưng nó chưa kịp cầm viết lên bạn đã gọi giật:
- Khoan đã! Con rót cho ba li nước rồi hãy làm bài.
Ra lệnh xong, bạn cúi xuống đọc tiếp câu chuyện còn giang giở và lập tức quên phắt thằng con đang ngồi cặm cụi làm bài bên cạnh.
Đọc xong mục tiểu thuyết đăng nhiều kỳ, bạn đọc tới trang văn hóa nghệ thuật, tò mò xem thử sân khấu cải lương hôm nay có gì lạ, rồi bạn nhảy qua mục rao vặt, dừng hơi lâu chỗ " xe bán", định tâm coi có ai bán chiếc mô bi lét nào cũ cũ không, mua được một chiếc như vậy để đi làm thay cho xe để đỡ khổ cặp giò. Cuối cùng, khi nào cũng vậy bạn giở sang trang thể thao và bạn chết chìm luôn ở đó.
Đến khi bạn đi vòng quanh thế giới thể thao trở về thì thằng con bạn đã làm bài được phân nữa.
Bạn lặng lẽ chồm người qua bên cạnh, dòm qua vai nó để quan sát bài làm.
Bạn hãy tưởng tượng, bạn đọc bài làm của nó, mắt bạn càng hoa lên. Những điều nó tả sao nghe chướng quá:
" Buổi tối trong gia đình em rất là êm ấm, ai làm việc nấy. Em là học sinh nên em học bài, làm bài chuẩn bị cho ngày mai. Má em thì làm việc không ngơi tay, hết rửa chén đến lau nhà, lau nhà xong má em đi giặt đồ. Sau đó má em đem củi ra chẻ. Đúng ra chẻ củi là việc của ba em, nhưng ba em bận đọc báo nên má em phải làm thay".
Bạn lắng tai nghe, đúng là vợ bạn đang chẻ củi sau bếp. Tiếng " Cạch, cạch" vang lên rõ mồn một.
" Trong nhà thì chỉ có ba em là nhàn nhã nhất. Ăn cơm xong, ba ngồi đọc báo, thỉnh thoảng sai em rót nước hoặc châm thuốc giùm ba. Em nài ba giảng cho em bài tập làm văn, ba cũng không để ý. Vì ba là ba của em, là chồng của má em, là chủ gia đình nên không ai nói gì ba cả. Em mà như vậy chắc là bị quỳ gối lâu rồi. Làm ba thật là sướng !".
....... ????