Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 7
Ngữ văn 7
Chứng minh rằng trong đoạn trích Nỗi Oan Hại Chồng nhân vật Thị kính phải chịu khổ vì bị oan mà còn
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 129463" data-attributes="member: 7"><p>"Cái con mặt sứa gan lim này! Mày định giết con bà à?" Tiếng Sùng bà rít lên qua từng kẽ răng khiến em thấy tim mình đau nhói, xót xa như chính mình là nhân vật Thị Kính trong vở diễn vậy. Vở chèo này em đã xem đi xem lại mấy lần nhưng lần nào cũng thấy tức giận, căm ghét lũ người bất nhân và thương xót cho cuộc đời Thị Kính nhiều đau khổ. Phải chăng nàng chính là hiện thân của những thân phận phụ nữ nghèo hèn đã chịu nhiều oan trái lại còn bị kẻ giàu có, độc ác khinh rẻ, ức hiếp!</p><p></p><p>Trong đêm hôm khuya khoắt, Thị Kính vẫn đang miệt mài ngồi khâu áo. Thị Sĩ, chồng nàng đã thiu thiu ngủ, trên tay còn dang dở quyển sách. Thấy chông có sợi râu mọc ngược, sợ có điều chẳng lành, nàng cầm dao định xén đi. Bất giác người chồng giật mình và hô hoán lên. Sùng ông Sùng bà hốt hoảng chạy ra, không cần xem thực hư thế nào, cứ thế họ cho Thị Kính âm mưu hại chồng. Sùng bà vừa quát tháo vừa chỉ vào mặt Thị Kính:</p><p></p><p><em>Này con kia! Mày có trót say hoa đắm nguyệt</em></p><p><em>Đã trên dâu dưới bộc hẹn hò...</em></p><p></p><p>Bà ta dùng mọi lời lẽ độc địa để mắng nhiếc, nhục mạ nàng. Thị Kính bị oan ức nên van xin, quỳ lạy cha mẹ chồng cho được thanh minh. Nhưng những người độc ác, nhẫn tâm kia nào có đoái hoài gì tới lời van xin của nàng. Họ cho Thị Kính lẳng lơ bên ngoài nên cố ý giết chồng. Tiếng Sùng bà như tru tréo:</p><p><em></em></p><p><em>Ôi chao ơi là mặt!</em></p><p><em>Chém bổ băm vằm xả xích mặt!</em></p><p><em>Gái say trai lập chí giết chồng?</em></p><p></p><p>Thị Kính bị oan ức nhưng chẳng nói được lời nào. Nàng chỉ biết quỳ lạy xin chồng và cha mẹ chồng thương tình xem xét. Nhưng Sùng bà chẳng những không cho giải thích mà còn luôn mồm bảo nàng là thứ "mèo mả gà đồng lẳng lơ". Mụ ỷ thế nhà giàu tự cho nhà mình là chốn "công hầu", là "giống phượng giống công". Dù Thị Kính đã là con dâu trong nhà, như họ luôn phân biệt đối xử. Mụ nghêu ngao rằng mình là dòng dõi vua quan, còn Thị kính chỉ là kẻ nghèo hèn, không xứng đáng với con bà:</p><p></p><p><em>Nhà ta đây cao môn lệnh tộc</em></p><p><em>Mày là con nhà cua ốc.</em></p><p></p><p>Có thể thấy rằng, mọi lời nói và hành động của Sùng bà đều tỏ rõ mụ là kẻ cậy thế giàu sang mà đối xử nhẫn tâm, độc ác. Thị Kính dù là người phụ nữ rất mực đoan trang, đức hạnh nhưng vẫn bị gia đình chồng khinh khi không tiếc lời chỉ vì nàng xuất thân trong một gia đình nghèo khó. Sự nhẫn nhục chịu đựng và những lời van xin của nàng chẳng thể làm động lòng những kẻ bất nhân ấy. Ngay cả Thiện Sĩ chồng nàng cũng làm ngơ bỏ mặc nàng cho mẹ chồng thỏa sức lăng mạ. Mặc cho Thị Kính van lơn, hắn vẫn lạnh lùng làm ngơ. Đây đúng là mẫu người đàn ông đa nghi, nhu nhược của những gia đình giàu có thời bấy giờ. Hắn ta hèn nhát làm theo mọi lời chỉ dẫn của Sùng bà mà không cần biết đúng sai, không chút vấn vương tình nghĩa vợ chồng.</p><p>Thị Kính thật lạc lõng và cô độc trong gia đình chồng. Nỗi oan của nàng không được ai cảm thông chia sẻ.</p><p></p><p>Điều làm nàng đau đớn nhất là lúc Sùng ông, Sùng bà dựng màn kịch để lừa Mãng ông "san ăn cữ cháu" mà thật ra là để dẫn con gái về. Họ trở mặt thẳng tay xô ngã cha nàng và hết lời nhiếc móc. Cảnh Thị Kính chạy lại đỡ cha rồi hai cha con ôm nhau khóc thật khiến cho ta xót xa, thương cảm. Có lẽ đây cũng là cảnh thường thấy ở những người nghèo khổ, thấp cổ bé họng. Họ luôn phải chịu nhiều oan trái, đồng thời những kẻ giàu có ý thế lăng mạ, chà đạp lên nhân phẩm họ. Những kẻ nghèo khó ấy dù đã sống trong sạch, luôn giữ gìn phẩm giá nhưng họ không thể thoát khỏi những nanh vuốt của một lớp người giàu có bất lương. Mang thân phận của kẻ nghèo hèn, họ bị cuộc đời xô đẩy, trôi dạt không biết tương lai sẽ đi đâu về đâu. Trong đoạn cuối, Thị Kính lạy cha rồi hướng về phía cuối chân trời trời để tìm sự giải thoát nơi của Phật thể hiện sự bế tắc và bất lực của nàng trước cuộc đời. Nàng không còn sự lựa chọn nào khác khi đã bị gia đình chồng làm nhục. Thậm chí nàng sẽ bị mang tiếng xấu cả đời với thiên hạ. Thị Kính "trá hình nam tử" theo kiếp tu hành nhằm lánh xa cuộc sống khổ đau nhiều oan trái của thế gian. Thế nhưng nàng có thể bình yên được không khi mà khắp nơi đâu đâu cũng có những lũ bất lương rình rập, kể cả nơi cửa chùa thanh tịnh.</p><p></p><p>Vở chèo Quan Âm Thị Kính với trích đoạn "Nỗi oan hại chồng" khép lại trong cảnh Thị Kính một thân một mình bước đi vô định, đơn độc giữa cuộc đời khiến cho ta liên tưởng đến số phận hẩm hiu, bèo bọt của những phụ nữ nói riêng và tầng lớp nông dân nghèo khổ, bần cùng thời bấy giờ. Cuộc sống của họ luôn phải chịu nhiều oan trái và bị bọn nhà giàu hiếp đáp, khinh rẻ. Càng thương xót họ bao nhiêu ta càng căm phẫn bọn nhà giàu quyền quý bấy nhiêu. Tiếc thay những người nông dân thấp cổ bé họng nghèo khó thời bấy giờ không đủ sức để đứng lên chống trả và đòi lại sự công bằng. Họ chỉ biết nhẫn nhục và cam chịu số phận của mình để rồi sống một kiếp người đau khổ mà tương lai không biết sẽ đi đâu về đâu.</p><p></p><p><em>Theo Những bài văn hay 7*</em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 129463, member: 7"] "Cái con mặt sứa gan lim này! Mày định giết con bà à?" Tiếng Sùng bà rít lên qua từng kẽ răng khiến em thấy tim mình đau nhói, xót xa như chính mình là nhân vật Thị Kính trong vở diễn vậy. Vở chèo này em đã xem đi xem lại mấy lần nhưng lần nào cũng thấy tức giận, căm ghét lũ người bất nhân và thương xót cho cuộc đời Thị Kính nhiều đau khổ. Phải chăng nàng chính là hiện thân của những thân phận phụ nữ nghèo hèn đã chịu nhiều oan trái lại còn bị kẻ giàu có, độc ác khinh rẻ, ức hiếp! Trong đêm hôm khuya khoắt, Thị Kính vẫn đang miệt mài ngồi khâu áo. Thị Sĩ, chồng nàng đã thiu thiu ngủ, trên tay còn dang dở quyển sách. Thấy chông có sợi râu mọc ngược, sợ có điều chẳng lành, nàng cầm dao định xén đi. Bất giác người chồng giật mình và hô hoán lên. Sùng ông Sùng bà hốt hoảng chạy ra, không cần xem thực hư thế nào, cứ thế họ cho Thị Kính âm mưu hại chồng. Sùng bà vừa quát tháo vừa chỉ vào mặt Thị Kính: [I]Này con kia! Mày có trót say hoa đắm nguyệt Đã trên dâu dưới bộc hẹn hò...[/I] Bà ta dùng mọi lời lẽ độc địa để mắng nhiếc, nhục mạ nàng. Thị Kính bị oan ức nên van xin, quỳ lạy cha mẹ chồng cho được thanh minh. Nhưng những người độc ác, nhẫn tâm kia nào có đoái hoài gì tới lời van xin của nàng. Họ cho Thị Kính lẳng lơ bên ngoài nên cố ý giết chồng. Tiếng Sùng bà như tru tréo: [I] Ôi chao ơi là mặt! Chém bổ băm vằm xả xích mặt! Gái say trai lập chí giết chồng?[/I] Thị Kính bị oan ức nhưng chẳng nói được lời nào. Nàng chỉ biết quỳ lạy xin chồng và cha mẹ chồng thương tình xem xét. Nhưng Sùng bà chẳng những không cho giải thích mà còn luôn mồm bảo nàng là thứ "mèo mả gà đồng lẳng lơ". Mụ ỷ thế nhà giàu tự cho nhà mình là chốn "công hầu", là "giống phượng giống công". Dù Thị Kính đã là con dâu trong nhà, như họ luôn phân biệt đối xử. Mụ nghêu ngao rằng mình là dòng dõi vua quan, còn Thị kính chỉ là kẻ nghèo hèn, không xứng đáng với con bà: [I]Nhà ta đây cao môn lệnh tộc Mày là con nhà cua ốc.[/I] Có thể thấy rằng, mọi lời nói và hành động của Sùng bà đều tỏ rõ mụ là kẻ cậy thế giàu sang mà đối xử nhẫn tâm, độc ác. Thị Kính dù là người phụ nữ rất mực đoan trang, đức hạnh nhưng vẫn bị gia đình chồng khinh khi không tiếc lời chỉ vì nàng xuất thân trong một gia đình nghèo khó. Sự nhẫn nhục chịu đựng và những lời van xin của nàng chẳng thể làm động lòng những kẻ bất nhân ấy. Ngay cả Thiện Sĩ chồng nàng cũng làm ngơ bỏ mặc nàng cho mẹ chồng thỏa sức lăng mạ. Mặc cho Thị Kính van lơn, hắn vẫn lạnh lùng làm ngơ. Đây đúng là mẫu người đàn ông đa nghi, nhu nhược của những gia đình giàu có thời bấy giờ. Hắn ta hèn nhát làm theo mọi lời chỉ dẫn của Sùng bà mà không cần biết đúng sai, không chút vấn vương tình nghĩa vợ chồng. Thị Kính thật lạc lõng và cô độc trong gia đình chồng. Nỗi oan của nàng không được ai cảm thông chia sẻ. Điều làm nàng đau đớn nhất là lúc Sùng ông, Sùng bà dựng màn kịch để lừa Mãng ông "san ăn cữ cháu" mà thật ra là để dẫn con gái về. Họ trở mặt thẳng tay xô ngã cha nàng và hết lời nhiếc móc. Cảnh Thị Kính chạy lại đỡ cha rồi hai cha con ôm nhau khóc thật khiến cho ta xót xa, thương cảm. Có lẽ đây cũng là cảnh thường thấy ở những người nghèo khổ, thấp cổ bé họng. Họ luôn phải chịu nhiều oan trái, đồng thời những kẻ giàu có ý thế lăng mạ, chà đạp lên nhân phẩm họ. Những kẻ nghèo khó ấy dù đã sống trong sạch, luôn giữ gìn phẩm giá nhưng họ không thể thoát khỏi những nanh vuốt của một lớp người giàu có bất lương. Mang thân phận của kẻ nghèo hèn, họ bị cuộc đời xô đẩy, trôi dạt không biết tương lai sẽ đi đâu về đâu. Trong đoạn cuối, Thị Kính lạy cha rồi hướng về phía cuối chân trời trời để tìm sự giải thoát nơi của Phật thể hiện sự bế tắc và bất lực của nàng trước cuộc đời. Nàng không còn sự lựa chọn nào khác khi đã bị gia đình chồng làm nhục. Thậm chí nàng sẽ bị mang tiếng xấu cả đời với thiên hạ. Thị Kính "trá hình nam tử" theo kiếp tu hành nhằm lánh xa cuộc sống khổ đau nhiều oan trái của thế gian. Thế nhưng nàng có thể bình yên được không khi mà khắp nơi đâu đâu cũng có những lũ bất lương rình rập, kể cả nơi cửa chùa thanh tịnh. Vở chèo Quan Âm Thị Kính với trích đoạn "Nỗi oan hại chồng" khép lại trong cảnh Thị Kính một thân một mình bước đi vô định, đơn độc giữa cuộc đời khiến cho ta liên tưởng đến số phận hẩm hiu, bèo bọt của những phụ nữ nói riêng và tầng lớp nông dân nghèo khổ, bần cùng thời bấy giờ. Cuộc sống của họ luôn phải chịu nhiều oan trái và bị bọn nhà giàu hiếp đáp, khinh rẻ. Càng thương xót họ bao nhiêu ta càng căm phẫn bọn nhà giàu quyền quý bấy nhiêu. Tiếc thay những người nông dân thấp cổ bé họng nghèo khó thời bấy giờ không đủ sức để đứng lên chống trả và đòi lại sự công bằng. Họ chỉ biết nhẫn nhục và cam chịu số phận của mình để rồi sống một kiếp người đau khổ mà tương lai không biết sẽ đi đâu về đâu. [I]Theo Những bài văn hay 7*[/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 7
Ngữ văn 7
Chứng minh rằng trong đoạn trích Nỗi Oan Hại Chồng nhân vật Thị kính phải chịu khổ vì bị oan mà còn
Top