Câu a. Để phân số tối giản thì tử số (n³ + 2n) và mẫu số (n⁴ + 3n² + 1) phải là các số nguyên tố cùng nhau.
Gọi (n³ + 2n, n⁴ + 3n² + 1) = d (d ∈ N).
Ta có:
n³ + 2n⋮d ⇔ n(n² + 2)⋮d. [1]
n⁴ + 3n² + 1⋮d. [2]
n(n³ + 2n) - (n⁴ + 3n² + 1)⋮d ⇔ -(n² + 1)⋮d, tức (n² + 1)⋮d.
Suy ra,
[1] ⇔ n(n² + 2) = n(n² + 1) + n⋮d ⇔ n⋮d.
[2] ⇔ n⁴ + 3n² + 1 = n²(n² + 3) + 1⋮d ⇔ 1⋮d.
Vậy, d = 1. Từ đây suy ra điều phải chứng minh.
Câu b. Để phân số tối giản thì tử số (2n + 1) và mẫu số (2n² - 1) phải là các số nguyên tố cùng nhau.
Gọi (2n + 1, 2n² - 1) = d (d ∈ N).
Ta có:
n(2n + 1) - (2n² - 1) = n + 1⋮d.
Xét, 2n + 1⋮d ⇔ (n + 1) + n⋮d ⇔ n⋮d.
Từ đây suy ra d ∈ ƯC(n, n + 1), mà n và n + 1 là hai số nguyên tố cùng nhau. Thật vậy, giả sử gọi (n, n + 1) = k (k ∈ N), ta có:
n - (n + 1)⋮k ⇔ -1⋮k ⇔ 1⋮k. Suy ra, k = 1.
Vậy, (n, n + 1) = d = 1. Từ đây suy ra điều phải chứng minh.