T
Tuyền Nguyễn
Guest
Bằng Giang
Khua sóng sông Bằng
Nghe gió bắc phong rung rinh ngọn thác
Từ nguồn sữa mẹ Cao Giang mộc mạc
Ngọt như em gái Tày
Nắn nót chữ ca Then
Ẩn khúc sông Bằng
Nhìn lão tiều phu vót cần đàn Tín
Thả lên sông quê tiếng đàn cảm hứng
Nuôi cá Việt trôi qua
Phương Bắc chập chùng
Cạn chén rượu ngô bản làng ngọt mật
Ta như rớt giọt nước mắt làm sạch cái nhìn
Núi đá bốn phương lắng qua cửa sổ
Ngỡ Bằng giang dậy sóng đa tình
Lên…
Xuống…
Vượt đèo…
Rồi cũng chia tay Bằng Giang
Gởi lại bạn bè những viên sỏi cứng
Nắng mưa…
Thác ghềnh…
Trường tồn bền vững
Giữa lòng nước xoáy Cao Giang!
9-2010
Trước bia tiến sĩ
Dấu thời gian
Lồ lộ trong bia
Nhìn ngắm mãi mới nghe tiếng vọng ngàn năm trong đó.
Rồng vàng, lá cây xanh như đi trên thảm đỏ
Dòng thơ ca xưa…
Đầu Hổ oai phong tạc lên bia tiến sĩ
Sừng sững uy nghi
Mặt trời cao hai Rồng đứng chụm
Kia đấng trượng phu cao đến vân mây
Bay khắp bốn phương tám hướng?
Bom Mỹ không thể nghiền nát bia đá
Tiến sĩ đỗ đạt không chết với thời gian
Như những đại thụ mãi mãi ngát hương
Tháp thơ lắng trong giếng Thiền Quang ngà ngọc
Những vị thần văn học xanh mãi vườn ươm…
Trước bia tiến sĩ
Tôi đứng cạnh hai linh hồn vệ sĩ
Nghe hơi thở ngàn năm sống cùng di sản loài người
Nét mặt thâm trầm sống mãi tuổi đôi mươi
Giữ lấy hồn dân tộc Việt Nam ngàn năm tuổi
Tôi đứng cạnh những chú Rùa vĩnh cửu
Gánh trên lưng hồn quốc túy nước nhà!
Im lặng
Ngắm nhìn
Hồn tiến sĩ vọng ra
Hương thơm của tâm hồn thơ ca đất Việt.
9-2010
Khua sóng sông Bằng
Nghe gió bắc phong rung rinh ngọn thác
Từ nguồn sữa mẹ Cao Giang mộc mạc
Ngọt như em gái Tày
Nắn nót chữ ca Then
Ẩn khúc sông Bằng
Nhìn lão tiều phu vót cần đàn Tín
Thả lên sông quê tiếng đàn cảm hứng
Nuôi cá Việt trôi qua
Phương Bắc chập chùng
Cạn chén rượu ngô bản làng ngọt mật
Ta như rớt giọt nước mắt làm sạch cái nhìn
Núi đá bốn phương lắng qua cửa sổ
Ngỡ Bằng giang dậy sóng đa tình
Lên…
Xuống…
Vượt đèo…
Rồi cũng chia tay Bằng Giang
Gởi lại bạn bè những viên sỏi cứng
Nắng mưa…
Thác ghềnh…
Trường tồn bền vững
Giữa lòng nước xoáy Cao Giang!
9-2010
Trước bia tiến sĩ
Dấu thời gian
Lồ lộ trong bia
Nhìn ngắm mãi mới nghe tiếng vọng ngàn năm trong đó.
Rồng vàng, lá cây xanh như đi trên thảm đỏ
Dòng thơ ca xưa…
Đầu Hổ oai phong tạc lên bia tiến sĩ
Sừng sững uy nghi
Mặt trời cao hai Rồng đứng chụm
Kia đấng trượng phu cao đến vân mây
Bay khắp bốn phương tám hướng?
Bom Mỹ không thể nghiền nát bia đá
Tiến sĩ đỗ đạt không chết với thời gian
Như những đại thụ mãi mãi ngát hương
Tháp thơ lắng trong giếng Thiền Quang ngà ngọc
Những vị thần văn học xanh mãi vườn ươm…
Trước bia tiến sĩ
Tôi đứng cạnh hai linh hồn vệ sĩ
Nghe hơi thở ngàn năm sống cùng di sản loài người
Nét mặt thâm trầm sống mãi tuổi đôi mươi
Giữ lấy hồn dân tộc Việt Nam ngàn năm tuổi
Tôi đứng cạnh những chú Rùa vĩnh cửu
Gánh trên lưng hồn quốc túy nước nhà!
Im lặng
Ngắm nhìn
Hồn tiến sĩ vọng ra
Hương thơm của tâm hồn thơ ca đất Việt.
9-2010