D
DOO DOO
Guest
1.Gửi sông Tiền
Dòng sông nao nao chân trời tiền duyên
Năm tháng bay vòng cánh chim vần vũ
Em còn giữ cây dầm qua xoáy lũ
Đêm hoả châu sóng lửa quét ngang người
Nghe rao rao gió chướng thổi sao trời
Bông điên điển thả sang mùa nước nổi
Rạch chớp loé vàm xa lắng dội
Chiều tím lục bình xa khuất hạt Nàng tiên
Chân đạp rào gai máu đỏ lòng thuyền
Chiếc bòng nhỏ ngút ngàn lau lách
Câu thơ chạm mạch nguồn trong mát
Nắng sông Tiền chuốt sáng ngọn tầm vông
Ai theo sông về rẫy ăn còng
Thong thả chín những miệt vườn bông trái
Thong thả vỗ nét bình nguyên mềm mại
Trở lại câu hò phía sau vầng trăng
Cây cải về trời con sáo sang sông
Đất nước ngát thơm cơi trầu của má
Người hướng rừng tràm, người trông biển cả
Hỡi bờ xa bãi khuất bạn ta nằm!
Ngược sông Tiền mong đợi bấy nhiêu năm
Mắt ta chạm dải Ngân Hà đồng vọng
Sông là bến của dòng chiều lồng lộng
Ở phương này mây trắng cũng vừa bay...
2. Nhà thơ và người đẹp
Người đẹp cao sang
biển Đen mắt xanh trời xa
những con sóng mạn tàu vồn vã
mà tình yêu
không tới được bao giờ!(*)
Nỗi đau trái tim nhà thơ
nỗi niềm sầu xứ
khi ông áp trán vào cửa sổ máy bay
tựa lan can tiếng còi tàu thét gọi
tấm khăn voan mềm mại
làn sóng mắt bên lâu đài cây
đung đưa hoàn diệp liễu
ở I-xtăm-bun hay Plô-đíp trữ tình(**)
nụ cười ấy bàn tay ngà ngọc vẫy
sắp gặp em rồi sóng lại đẩy xa thêm!
Nazim ơi, chiều hè êm
tôi mang nỗi niềm thơ ông
ở thành phố Ninh Bình
nơi người đẹp làm thinh
người đẹp phương Đông - Ngọc Mỹ Nhân
cao sang và đắc thắng
vồng ngực phì nhiêu
mái tóc chảy dài sóng sánh
sông Đáy nồng nàn gót ngọc duỗi bờ mây
Hoá núi để yêu
người gối đầu nằm ngủ
có trời biết ai trong giấc mơ của Nàng kia chứ
còn tôi... buồn khi chạm nỗi niềm Nazim từng mơ
người đẹp - nhà thơ xa khuất
trước dịu dàng sông xanh sóng mắt...
Dòng sông nao nao chân trời tiền duyên
Năm tháng bay vòng cánh chim vần vũ
Em còn giữ cây dầm qua xoáy lũ
Đêm hoả châu sóng lửa quét ngang người
Nghe rao rao gió chướng thổi sao trời
Bông điên điển thả sang mùa nước nổi
Rạch chớp loé vàm xa lắng dội
Chiều tím lục bình xa khuất hạt Nàng tiên
Chân đạp rào gai máu đỏ lòng thuyền
Chiếc bòng nhỏ ngút ngàn lau lách
Câu thơ chạm mạch nguồn trong mát
Nắng sông Tiền chuốt sáng ngọn tầm vông
Ai theo sông về rẫy ăn còng
Thong thả chín những miệt vườn bông trái
Thong thả vỗ nét bình nguyên mềm mại
Trở lại câu hò phía sau vầng trăng
Cây cải về trời con sáo sang sông
Đất nước ngát thơm cơi trầu của má
Người hướng rừng tràm, người trông biển cả
Hỡi bờ xa bãi khuất bạn ta nằm!
Ngược sông Tiền mong đợi bấy nhiêu năm
Mắt ta chạm dải Ngân Hà đồng vọng
Sông là bến của dòng chiều lồng lộng
Ở phương này mây trắng cũng vừa bay...
2. Nhà thơ và người đẹp
Người đẹp cao sang
biển Đen mắt xanh trời xa
những con sóng mạn tàu vồn vã
mà tình yêu
không tới được bao giờ!(*)
Nỗi đau trái tim nhà thơ
nỗi niềm sầu xứ
khi ông áp trán vào cửa sổ máy bay
tựa lan can tiếng còi tàu thét gọi
tấm khăn voan mềm mại
làn sóng mắt bên lâu đài cây
đung đưa hoàn diệp liễu
ở I-xtăm-bun hay Plô-đíp trữ tình(**)
nụ cười ấy bàn tay ngà ngọc vẫy
sắp gặp em rồi sóng lại đẩy xa thêm!
Nazim ơi, chiều hè êm
tôi mang nỗi niềm thơ ông
ở thành phố Ninh Bình
nơi người đẹp làm thinh
người đẹp phương Đông - Ngọc Mỹ Nhân
cao sang và đắc thắng
vồng ngực phì nhiêu
mái tóc chảy dài sóng sánh
sông Đáy nồng nàn gót ngọc duỗi bờ mây
Hoá núi để yêu
người gối đầu nằm ngủ
có trời biết ai trong giấc mơ của Nàng kia chứ
còn tôi... buồn khi chạm nỗi niềm Nazim từng mơ
người đẹp - nhà thơ xa khuất
trước dịu dàng sông xanh sóng mắt...