Chùm thơ 4 mùa.........

small star

Moderator
Xu
94
Mùa thu phẳng lặng

Cảm xúc mùa thu ...........

vuidtmuathuphanglang1.jpg


Hoàng Lan
 
Viết cho mùa đông

Lũ chuột nhắt rục rịch
cắn đêm vỡ vụn thành từng mảnh
thiếu chút yên bình với một lối nhỏ
để mơ thấy rõ khuôn mặt em

Chạm vào nỗi buồn
đem ánh mắt trả cho nhau.
Vội vã gột đi nỗi nhớ đã quánh lại
cơn gió vỗ vỗ vào vai
cứ để thời gian chờ đợi…
Chờ đợi

Uống đêm chát bứ cuống họng
Bỏ mặc mảnh trăng nằm lạnh dưới đất
Lũ dế không đàn ca rả rích nữa
Tiếng trống ngực thình thịch…
Thình thịch

Trần Thiện Khanh
 
Không đề với thu

Đêm trở dạ, những cơn tình thoát ngục
Hành tinh rung nghiêng ngả chiều quay
Bao chấn động trong lòng đất mẹ
Ào ạt xô nham thạch tuôn trào

Đang điên loạn trong cơn hồng thuỷ
Chợt bình yên lấp lánh trời sao
Hoa hé nụ khai sinh trần thế
Mở thái dương nhô ngọn đỉnh hồng

Thu đã đến hay em vừa đến
Mắt dịu nhìn trời đất mênh mông
Sao nỡ dở phun dòng nham bạc
Để môi kia chếnh choáng men nồng

Mây níu gió, gió đùa đụn gió
Xào xạc bay vàng úa sương mai
Thơ đắm đuối hay hồn đắm đuối
Bỗng rật rung ngàn vạn tiếng thu cười

Nguyễn Đình Vinh
 
Bốn mùa

Qua kẽ tay tháng ngày đi rất thật
Mới biết mình mang nợ trăng non
Em có hiểu trong lòng mưa có nắng
Nên hoang vu lau lách mọc tâm hồn?

Qua kẽ lá là mùa đi rất nhẹ
Có loài chim chợt cất tiếng thơ ngây
Em có hiểu giọt nước kia của đá
Nên vỡ mình làm muôn cánh hoa bay?

Qua kẽ mắt nắng đã lên rất ngọt
Mưa lang thang đi giữa phố và nhà
Em có hiểu một giọt sương cỏ lá
Là đại dương vô lượng ngân hà?

Ừ em a, bây chừ ta đã hiểu
Bốn mùa lạ trên từng ngón tay quen.

Đoàn Thị Cảnh
 
Hạ xanh

Mùa hạ xanh rất lạ
Xanh như là ngày xưa
Giấy vở run nét mực
Bài thơ viết giờ trưa

Ngập ngừng không dám tặng
Đôi bàn tay bỗng thừa

Sân trường ngời ngợi nắng
Phượng cháy đỏ trên cành
Tà áo ai nhè nhẹ
Tinh khôi và hiền lành
Em như là lá cỏ
Thơ ngây trong lòng anh

Mùa hạ vẫn rất xanh
Ve vẫn râm ran hát
Chỉ có em và anh
Mùa nay ta đã khác

Vũ Ngọc Hạnh Dung
 
Mưa nắng một thời

Có một thời buồn vui qua tán lá
Mưa nắng sấn trường đầy ắp ước mơ
Có nỗi nhớ nằm im trong nỗi nhớ
Tóc dài ơi ! Tóc dài của ngày xưa.

Ta lại về ... thăm mái trường xưa
Mùa thu vàng - nắng vàng - lá đổ
Có kỉ niệm in hoài trong trí nhớ
Hong khô một thời ước vọng chưa phai.

Ta lại về ... thăm mái trường xưa
Áo thư sinh giờ phủ nét phong trần
Dáng ai đó thướt tha qua lối nhỏ
Chợt trong lòng gợi chút bâng khuâng.

Mưa vẫn mưa của ngày xưa
Nắng vẫn nắng vàng ngày cũ
Bên khung cửa em vẫn yên ngồi trong lớp
Mà ai tài nào dám nhốt được hồn em
Mà ai cấm được mơ màng trong mắt ướt
Giăng giăng sương mờ - mưa nắng -mùa thu

Thu 2008- A. Ka Thủy
coffee.GIF
 
Bài thơ: Đầu thu - Tác giả: Phạm Sỹ Đại

Sáng nay thức dậy sững sờ
Se se gió lạnh, bất ngờ Thu sang
Trời Đông phơn phớt ánh vàng
Sương buông thấp thoáng, mơ màng tiếng chim.

Có tà áo tím hoa sim
Đi qua như thể nhìn lên ngắm trời
Sao đôi má đỏ lên rồi
Để tôi thoáng thấy bồi hồi không yên

Hè vui Thu vội tới liền
Phải chăng trời đất làm duyên với đời
Vô tình, cố ý người ơi
Đầu Thu, đâu chỉ mình tôi đợi chờ.

 
Bài thơ cho mùa thu

Anh viết cho em bài thơ tình mùa thu
Gom sắc lá mênh mông vàng làm mực
Ngâu chưa rơi mà nghe lòng thổn thức
Gói nụ cười trong đóa cúc anh trao

Anh viết cho em những dòng thơ khát khao
Như hoa sữa vẫn dạt dào các ngả
Lạc mùa thu sữa hằn từng phiến lá
Những dòng buồn đôi mắt hóa rêu phong

Anh viết cho em những dòng thơ nghiêng cong
Trong trời đêm phai sắc vàng trăng khuyết
Như màn sương vẫn giăng mải miết
Cây vặn mình trong khôn xiết trơ vơ

Anh viết cho em cho mùa thu bài thơ
Ôi ướt hết sắc vàng giờ đã bạc
Những dòng thơ ngập ánh nhìn dáo dác
Còn nụ cười theo thác nhớ đi rong...



SongDuy
 
Quét Lá Thu Vàng

3084702aabe9d241.jpg


Mưa Thu lành lạnh phố mòn
Có người lẳng lặng đi gom lá vàng
Bụi trần một gánh đa mang
Về trên dốc ngược dở dang cuộc đời

Mưa Thu lã chã buông rơi
Giọt nghiêng, giọt ngả rối bời tâm tư
Hàng cây ôm gió ngật ngừ
Cho người ướt đẫm cơn mưa phũ phàng

Đường rêu phủ ngập lá vàng
Gió ơi, hỡi gió, gío đừng rung cây
Quét sao hết lá Thu gầy
Áo không đủ ấm, bàn tay nhọc nhằn

Về ngang phố cũ băn khoăn
Đèn vàng không đủ soi thân lữ hành


bannhackhongloi_22
 
Tối Mùa Thu Nhớ Nhà

Lạnh lùng gió vượt bể thu,
Hồn quê theo gió như vù vù bay.
Chạy dài dãy núi liền mây,
Nước trôi trôi mãi, có ngày về chăng ?
Đám mây vút mắt xa chừng,
Đứt tươm khúc ruột dưới vừng trăng soi.

Cỏ thơm đẹp mướt thôi rồi,
Áo may mặc rét giục người móc sa !
Giấc mơ rơi giải ngân hà,
Sao thưa lác đác tỉnh ra khắp trời.
Đoái thương nước cũ ngậm ngùi
Khóc thương giọt lệ lau chùi đố ai ?

Tản Đà dịch
 
Xa lắc mùa thu

Em không đến trường mùa thu năm ấy nữa
Em không đến trường cả mùa thu năm sau
Chiếc lá rụng xuống hoàng hôn xẹt lửa
Theo mùa thu tiếc nuối chảy qua cầu

Tháng năm buồn ghềnh thác vực sâu
Câu thơ chở chòng chành tiếng khóc
Tôi uống cạn dòng sông trong vốc tay ký ức
Nghe mùa thu xa lắc ngấm vô lòng

Biết em còn đến lớp với tôi không
Lo phấp phổng tháng ngày trôi vội vã
Nắng ký thác đời mình trên sắc lá
Mới hiểu mùa thu đánh tráo tuổi xanh rồi

Tôi quá tuổi học trò từ đấy em ơi
Chiều nay trước cổng trường rươm rướm nước mắt
Chưa kịp nhặt mùa thu vừa chạm đất
Con gái tôi tan lớp giục tôi về.


Trương Nam Hương
 
Viên xúc xắc mùa thu

Tình yêu đến trong đời không báo động
Trái tim anh chưa lỗi hẹn bao giờ
Viên xúc xắc mùa thu ru trong cỏ
Mắt anh nhìn sáu mặt bão mưa giăng

Anh đi qua những thành phố bọc vàng
Những thị trấn mẹ ôm con tr6en cỏ
Qua ánh nắng bảy màu,qua ngọn đèn hạt đỗ
Qua bao cuộc đời tan vỡ lại hồi sinh

Anh đi qua những đôi mắt lặng thinh
Những đôi mắt nhìn anh như họng súng
Anh đi qua tổ chim non mới dựng
Qua tro tàn thành quách mấy triệu năm

Anh đi qua tất cả mối tình câm
Mối tình nói rồi mối tình bỏ dở
Đôi tay kẻ ăn xin, đôi môi hồng trẻ nhỏ
Đất nước đau buồn chưa hết Mỵ Châu ơi!

Lông ngỗng bay như số phận giữa trời
Trọng Thủy đứng suốt đời không hết lạ
Vệt lông ngỗng con đường tình trắng xóa
Có ai hay thăm thẳm giếng không cùng

Nhưng chính anh không hay số phận lại điệp trùng
Khi mở mắt Mỵ Châu em ngồi đó
Toa thứ ba ôm cặp ai nuc nở
Suốt đời anh mang tội với con tàu

Sẽ tan đi những thành phố bảy màu
Đôi trái cấm trong vườn đời em, anh làm vỡ
Nhưng giọt mực thứ ba em ơi không thể lỡ
Xin trải lòng ta đón chấm xanh rơi

Giọt mực em thong thả đến trong đời
Không giấu được trong lòng tay nhỏ bé
Viên xúc xắc xoay tròn trong gió xé
Sáu mặt đời lắc cắc tiếng thơ anh.


Hoàng Nhuận Cầm
__________________
 
Nói khẽ với mùa thu

Xin một lần nói khẽ với mùa thu
Rằng xốn xang, gió cũng đưa trăng về với biển
Con sóng cứ nhẹ nhàng tan biến
Lang thang một đời, về với cát ngẩn ngơ.

Mùa thu này em gom những vần thơ
Chép tặng tuổi học tro hồn nhiên bối rối
Phía sau học đường có điều chi vời vợi
Em cứ kiếm tìm - giờ lý - lá bàng rơi.

Chân trời nào cò sải cánh xa xôi
Đợi em đến - trăng dịu dàng thỏ thẻ
Tuổi thơ ơi, khoảng trời riêng của mẹ
Sao cứ muốn quay về như những kẻ được đi xa...

Doãn Trọng Tuấn
 
Bâng Khuâng Mùa Hạ

Giã từ một khung trời nhỏ
Phượng hồng bỗng nở vu vơ
Trưa hè chao nghiêng cánh võng
Tuổi thơ thoắt đã xa mờ ...

Chiều mưa có người nhung nhớ
Nhìn sông ngủ lặng trong chiều
Và lối đi về mỗi buổi
Ngày xưa ... xa tựa cánh diều .

Bỗng dưng xao lòng tiếng dế
Xao lòng một ánh trăng đêm
Có gì bâng khuâng đến thế
Tóc ai vương lại sợi mềm

Giã từ những ngày đi học
Trời mây cứ thế xanh hơn
Mà giữa đôi lần nhớ tới
Rưng rưng một chút vui buồn


Tác Giả: Hồ Hiếu Thảo
 
Chạm Thu

Chạm thu, lòng gợn heo may
Nghe thời gian đọng hai tay lá vàng
Se se gió gọi mùa sang
Trường ơi mỗi nhớ lỡ làng cúc xưa

Chạm thu, chao cánh chim thơ
Rót từng âm vọng xuống mùa buồn tênh
Ngờ tình đã ngủ vào quên
Đâu hay thu vẫn lênh đênh tóc người

Chạm thu, nắng úa hiên ngồi
Vàng phai ngọn lá ngang trời nhớ thương
Chiều nay áo trắng lạ thường
Cúc xưa giờ nở lạc vườn nhà ai?

Em xa, như tiếng thở dài
Đường tôi quạnh quẽ hai vai cỏ gầy
Xin mùa thôi bớt heo may
Vàng nguyên Cúc nhớ những ngày chạm thu.


Tác Giả: Nguyễn Liên Châu
 
Dưới Thu Mưa

Một mình đi dưới thu mưa
Quẩn quanh lạc lối đường xưa đâu rồi
Tôi đi tìm lại... chính tôi
Thuở hồn nhiên dưới khung trời tuổi hoa

Xòe tay hứng giọt mưa sa
Tuổi mong mưa đã nghìn xa không về
Dù nghiêng che mái tóc thề
Buồn se lạnh bước chân lề phố xưa

Một mình đi dưới thu mưa
Tôi đi tìm lại lời thơ tình đầu
Trách thời gian vội qua mau
Để câu lục vội quên câu bát chờ

Tôi đi tìm lại ước mơ
Thuở hờn giận rất vu vơ ngọt ngào
Tôi đi như thể chiêm bao
Bước ngu ngơ nhớ xiết bao một người

Đành thôi đã hết thật rồi
Phố xưa mưa trắng một trời lãng quên
Nhớ thương như sóng duềnh lên
Nghe thu mưa gọi thấm tên một người.

Tác Giả: Nguyễn Nhật Khánh
 
Chờ em vơi gánh thu tình

Trao em một gánh mùa thu
Vai em kĩu kịt mưa mù xanh xao
Quán xưa vắng nửa câu chào
Khẽ khàng nhỏ giọt ru vào lặng thinh

Chờ em vơi gánh thu tình
Hẹn hò trăng hạ đưa mình vào đêm
Trăng tròn,
Trăng khuyết,
Say mềm
Nhìn nhau mùa đã trôi lềnh bềnh trôi...

Lắc-xê một nửa hồn tôi
Đêm về tưởng niệm hai mươi tuổi hồng
Bặt tăm ngơ ngác tuổi buồn
Chúng mình cho hỏi ai mòn mỏi ai?

Còn đây một nhúm tàn phai
Chờ em mỏi gánh thu lài quên hương.

9/09


Hoa Nip
 
Thu qua

Ta ngồi nhìn hạt mưa rơi...
Chiếc lá lơ lửng giữa vời nước trôi
Mùa Thu cũng đã qua rồi
Sao ta vẫn mãi bồi hồi trong tim?

Con đường ngày đó thân quen.
Mắt ai xa vắng thoảng mềm ước mơ
Ngẩn ngơ, ta mãi ngẩn ngơ
Chờ ai, ta mãi đợi chờ tháng năm?

Một đời, nỗi nhớ xa xăm
Một ngày, tiếc nuối âm thầm nhiều thêm.
Dòng sông ơi hãy trôi êm
Mùa Thu hoa cúc vàng thềm rêu phong.

Ta nhìn mây trắng mênh mông
Cứ bay, bay mãi như không chổ dừng
Thu qua - Đông tới - vào Xuân
Bên thềm... ta lại bâng khuâng nhớ gì?​
Ước chi... Thu mãi đừng đi.


Tú Yên - Evan
 
Buổi Chớm Đông

snow6.jpg



Lạc lõng hiên trưa dạo phố người
Nhớ nhà thơ thẫn ngóng xa xôi
Sông dài bể rộng, giang sơn hỡi
Ruộng biếc đồng xanh, cố quận ơi
Dẫu có an cư không toại được
Dầu cho lạc nghiệp cũng buồn thôi
Chân mây nhạn lạc chao đôi cánh
Thấp thoáng đông về bụi tuyết rơi !

Bạch-Loan
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top