Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Tuyền Nguyễn" data-source="post: 164815"><p><strong>Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 13 - Nguyễn Nhật Ánh</strong></p><p></p><p style="text-align: center"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px"> Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 13</span></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sự lúng túng của Lọ Nồi làm hai đứa kia ngạc nhiên quá.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Mõm Ngắn tròn mắt:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Làm gì mà thầy cũng không biết hả thầy?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi khịt mũi:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Sao lại không biết!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế thầy làm gì ngoài đó?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Hình ảnh ba tên trộm chợt lóe lên trong óc Lọ Nồi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ta đi rình trộm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Trộm à?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Đuôi Xoăn xuýt xoa. Rồi sực nhớ bọn người khi nãy, nó khẽ kêu lên:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ra bọn kia là bọn trộm?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thì đấy!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mõm Ngắn tò mò:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bọn chúng định trộm gì trong nhà mình vậy thầy?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bọn chúng định trộm bò nhà hàng xóm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Khi báo tin đó với cậu chủ vào sáng hôm sau, Lọ Nồi không thể diễn tả đầy đủ ý tứ như lúc nói với Đuôi Xoăn và Mõm Ngắn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mặc dù thằng Cu đã dịch thứ ngôn ngữ quái chiêu của bọn nhóc ra tiếng người, cuốn “sổ tay đàm thoại” đó vẫn còn thiếu khá nhiều từ. Các từ cụ thể như “bà Tươi”, “nhỏ Hà”, các từ trừu tượng như “nhớ nhung”, “tuyệt vọng”, có gan trời nhà ngôn ngữ học tên Cu mới dám đưa vào từ điển khi mà không chỉ mẹ nó, bà Hai Nhành ông Sáu Thơm mà cả làng (có khi cả nước nữa) đang rộ lên phong trào học thứ ngôn ngữ này.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cho nên tin tức quan trọng kia, thằng Lọ Nồi chỉ có thể thông báo trong vỏn vẹn hai từ cậu chủ từng dạy nó: “bọn trộm” và “tối mai”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cái gì? - Thằng Cu giật mình - Tối mai bọn trộm đến viếng nhà mình à?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi ngúc ngoắc đầu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Không đúng à?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi gục gặc đầu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tao chẳng hiểu mày muốn nói gì cả!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cái đầu thằng Lọ Nồi đứng yên, trông nó có vẻ khổ sở và bất lực.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu đăm đăm nhìn con heo con, ngờ ngợ một hồi rồi ngồi thụp xuống, gãi tay lên lưng nó, giọng vỗ về:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Mày định nói gì nói lại tao nghe nào!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Gô ăng ăng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tao hiểu rồi. Bọn trộm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Gô chiếp chiếp.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ờ. Tối mai. Rồi sao nữa?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi nghe câu hỏi nhưng không thể trả lời. Nó không đủ từ ngữ để diễn đạt.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó cứ đứng trơ ra, giương mắt nhìn cậu chủ và bứt rứt cào chân lên mặt đất.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu biết Lọ Nồi đánh hơi được bí mật gì đó, nhưng thông báo cụt ngủn của con heo con khiến nó ù ù cạc cạc. Trong nhiều phút, nó nhìn thằng Lọ Nồi như nhìn một dấu chấm hỏi, cố đoán xem sự thật đang nằm ở đâu dưới cái bớt đen kia.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cứ thế, hai chủ tớ trân trối nhìn nhau, vẻ thăm dò như trong trò chơi giải câu đố: một bên cố đoán bên kia đố gì, một bên cố đoán bên kia sắp giải câu đố được chưa.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mười phút nữa trôi qua, và thằng Cu chấp nhận là người thua cuộc. Nó giơ hai tay lên trời, giọng đầu hàng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chịu. Mày cứ im im thế này có tài thánh tao cũng không thể biết được tối mai bọn trộm sẽ làm gì!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Vừa nói nó vừa uể oải đứng lên.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi thấy tim mình đột ngột thắt lại. Việc ý nghĩa đầu tiên nó có thể làm trong đời bỗng hóa thành công cốc. Nhà bà Tươi sắp gặp tai họa thế mà nó không có cách gì báo động cho mọi người biết. Ngôi nhà đó lại đặc biệt hơn bất cứ ngôi nhà nào khác: Nàng Đeo Nơ của nó ở đó, cô bé Hà của cậu chủ nó cũng ở đó. Bọn trộm xộc vào đó có khác nào xộc vào nhà chủ tớ nó. Ờ, có khác chút xíu nào đâu!</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chán chường, thất vọng, tức tối, Lọ Nồi ngẩng đầu lên trời, và từ mõm nó tuôn ra một tràn ấm ức:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Gố gồ… gồ un… ủn gô… ô… ô… ô…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi không hiểu tại sao mình lại buột ra câu đó. Đối với nó, đó chỉ là một tiếng rên, hoàn toàn vô thức, bật ra từ nỗi tuyệt vọng - như đã từng xảy ra bên bờ suối hôm nào.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Thế là… tình ta… vỡ tan…n… n… n…”, thằng Cu lẩm bẩm, vừa đứng lên đã vội ngồi xuống. Nó nhìn sững vào mặt con heo con, khẽ reo:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- À, tao biết rồi! Tối mai bọn trộm sẽ viếng nhà bà Tươi phải không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi không ngờ sự thể lại xoay ra như thế. Nó mừng quýnh, đầu gục gặc lia lịa.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó không chỉ gật đầu. Nó còn vẫy tai và ngoắt đuôi. Còn bốn cái chân nữa, nó cũng ráng hết sức để nhảy cỡn lên. Và nó nói:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chiếp chiếp gô!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Chiếp chiếp gô” là “cảm ơn”, nhưng ai cũng hiểu trong hoàn cảnh eo hẹp về từ ngữ, “chiếp chiếp gô”có lúc cũng được dùng như là “đúng rồi”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lúc đó chính là lúc này.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">36</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông động vật hoang dã, ông du lịch và bà kế hoạch đầu tư tin rằng mình là những người đến sớm nhất trong ngày khai trương.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhưng khi cả ba xuất hiện trước cổng nhà bà Đỏ vào lúc trời còn tù mù, họ đã thấy ông thuế vụ và bà y tế đang đứng trò chuyện trong sân.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Un un gô – gô un un! – Ông du lịch tiến về phía ông thuế vụ, gật đầu chào buổi sáng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông thuế vụ toét miệng ra cười:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Un un gô – gô un un!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà y tế thấy ông du lịch phớt lờ mình, cố nặn ra một câu để mọi người đừng quên bà ta đang đứng đó:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chiếp un un?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông du lịch chưa kịp trả lời mình khỏe hay không, bà kế hoạch đầu tư đã chen ngang:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Hai vị đến sớm quá ha!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Làm sao sớm bằng ông an ninh! – Bà y tế nhún vai, giọng nhuốm vẻ nhạo báng – Có cảm giác tối hôm qua ông ấy ngủ luôn tại đây hay sao ấy!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông động vật hoang dã ngoái đầu nhìn quanh:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ông ấy đâu?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chắc ông ta đang đi lòng vòng đâu đó.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trước đó ba mươi phút thì ông an ninh đang đi lòng vòng quanh khu vườn thật. Nhưng lúc này thì ông đang đứng đối diện với thằng Cu ở vạt đậu bắp. Chính xác là ông bị thằng Cu chặn lại.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chú ơi. – Thằng Cu dè dặt nói, mắt dán vào khẩu súng bên hông người đối diện, ước gì mình cũng có một khẩu như thế để canh trộm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Có chuyện gì thế cháu bé? – Ông an ninh hơi ngạc nhiên.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ánh mắt thằng Cu bò từ thắt lưng ông an ninh lên hàng ria mép đen nhánh:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tối mai bọn trộm sẽ vào nhà bà Tươi, chú à.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nhà bà Tươi á? – Ông an ninh kẽ nhướn mày.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu đoán ông an ninh không biết bà Tươi. Nó chỉ tay về phía đồng cỏ:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Căn nhà ở cuối cánh đồng đó chú.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông an ninh quay đầu nhìn theo hướng chỉ của thằng Cu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Làm sao cháu biết tin này? – Ông quay lại, nheo mắt nhìn chú nhóc trước mặt.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thằng Lọ Nồi báo cho cháu biết.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thằng bé đó có ở đây không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Có. Để cháu gọi nó.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu lập tức khum tay lên miệng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Lọ Nồi ơi! Lọ Nồi à!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông an ninh biết con heo con, cũng như tất thảy các vật nuôi khác trong vườn nhà bà Đỏ. Ông chỉ không biết tên nó là Lọ Nồi. Cho nên khi thằng Lọ Nồi chạy lại, ông trợn mắt lên:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Là con heo con này sao?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nó đó.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông an ninh không giấu vẻ nghi ngờ. Dĩ nhiên ông biết các vật nuôi trong khu vườn kỳ lạ này có thể trò chuyện với con người. Nhưng báo trộm là chuyện khác. Nó không đơn giản như “Chào buổi sáng” hay “Anh có khỏe không?”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế nó báo tin như thế nào?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Không đợi cậu chủ ra lệnh, thằng Lọ Nồi hăng hái ngoác mõm:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Gô ăng ăng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông an ninh nhìn thằng Cu:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ba từ đó có nghĩa là tối mai bọn trộm đột nhập vào nhà bà Tươi sao?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Không. “Gô ăng ăng” là “bọn trộm”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó vỗ tay lên đầu con heo con:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tiếp đi, mày!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Gô chiếp chiếp.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lần này không đợi ông an ninh hỏi, thăng Cu nhanh nhẩu phiên dịch:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nó muốn nói là “tối mai”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi đột nhiên thấy mình quan trọng hẳn. Đầy phấn khích, nó hào hứng ngân nga, không nghĩ có ngày mình lại thốt ra câu này một cách vui vẻ:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Gố gồ… gồ un… ủn gô… ô… ô… ô…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Con heo con làm ông an ninh ngẩn ngơ. Ông quay sang thằng Cu, ngơ ngác hỏi, có thể thấy mũi ông dường như dài ra thêm một tấc:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nó hát bài gì à?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu bối rối đáp, cố để đừng đỏ mặt:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Không… không… Câu luyến láy này có nghĩa… “đột nhập vào nhà bà Tươi”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">37</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Nái Sề, chị Mái Hoa và chị Vện rốt cuộc là những nhân vật nổi bật nhất trong buổi sáng hôm đó.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Khác với lũ nhóc, cả ba ý thức rất rõ những lợi ích mà thứ ngôn ngữ đặc biệt của chúng đem lại.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trong khi lũ heo con, gà con, chó con vẫn chơi đùa một cách hồn nhiên, tất nhiên không giấu vẻ khoái trí trẻ con trước sự săn đón của khách du lịch và giới truyền thông thì các bà mẹ huy động tất cả vốn từ một cách có chủ ý nhằm giới thiệu như một thực đơn hấp dẫn dành cho đám đông.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cả ba luôn cặp kè bên nhau, thoáng thấy bóng người đến gần là lập tức trổ tài đối đáp bằng những mẫu câu đã được âm thầm tập dượt từ trước đó nhiều ngày, không chỉ nội dung mà cả cách nhấn giọng, những quãng lặng, những đoạn ngân nga khiến cuộc trò chuyện bỗng véo von như phát ra từ một dàn nhạc giao hưởng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đèn flash chớp nháy, tiếng máy quay phim chạy rè rè được đệm bởi những tiếng “ồ”, “à”, “ối chao” của khán giả càng làm bà mẹ heo, bà mẹ chó, bà mẹ gà kích động, mỗi lúc một cao giọng, gây cảm giác dàn nhạc giao hưởng vừa bổ sung thêm nhiều nhạc cụ điện tử để chuyển qua trình diễn loại rock nặng vẫn được biết tới dưới tên heavy metal.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">So với chị Nái Sề, chị Vện và chị Mái Hoa, một nhân vật cũng lăng xăng không kém trong ngày hôm đó là bà Hai Nhành. Bà đi tới đi lui giữa các con vật để trò chuyện với chúng, chạy qua chạy lại giữa vật và người để làm phiên dịch, nhân tiện dạy cho du khách vài câu đối thoại thông dụng, để ngay sau đó những người này mon men lại gần các con vật nuôi, sung sướng thực tập thứ ngôn ngữ độc đáo, sung sướng hơn nữa khi được các con vật niềm nở đáp trả.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Một đám mây tháng tám trĩu nước bay ngang khu vườn, rắc vài hạt mưa lên đám người bên dưới nhưng không đủ làm ướt sự hứng khởi của họ.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cha con ông chủ tịch tỉnh cũng chen lấn trong đám đông, cứ mỗi lần con gà nói chuyện với con chó hay con chó nói chuyện với con heo, mặt thằng bé nở ra mười tám phân vuông, chân nhảy tưng tưng. Ông bố nhìn vẻ háo hức của thằng con, ông không nhảy nhót vì ông là người lớn, hơn nữa vì ông là chủ tịch của một tỉnh nhưng mặt ông rõ ràng nở ra gấp đôi thằng con, tức là ba mươi sáu phân vuông.</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Tuyền Nguyễn, post: 164815"] [b]Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 13 - Nguyễn Nhật Ánh[/b] [CENTER] [SIZE=4][FONT=arial][SIZE=4] Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 13 [/SIZE][/FONT][/SIZE][/CENTER] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Sự lúng túng của Lọ Nồi làm hai đứa kia ngạc nhiên quá.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Mõm Ngắn tròn mắt:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Làm gì mà thầy cũng không biết hả thầy?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi khịt mũi:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Sao lại không biết![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế thầy làm gì ngoài đó?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Hình ảnh ba tên trộm chợt lóe lên trong óc Lọ Nồi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ta đi rình trộm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Trộm à?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Đuôi Xoăn xuýt xoa. Rồi sực nhớ bọn người khi nãy, nó khẽ kêu lên:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ra bọn kia là bọn trộm?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thì đấy![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mõm Ngắn tò mò:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bọn chúng định trộm gì trong nhà mình vậy thầy?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bọn chúng định trộm bò nhà hàng xóm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Khi báo tin đó với cậu chủ vào sáng hôm sau, Lọ Nồi không thể diễn tả đầy đủ ý tứ như lúc nói với Đuôi Xoăn và Mõm Ngắn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mặc dù thằng Cu đã dịch thứ ngôn ngữ quái chiêu của bọn nhóc ra tiếng người, cuốn “sổ tay đàm thoại” đó vẫn còn thiếu khá nhiều từ. Các từ cụ thể như “bà Tươi”, “nhỏ Hà”, các từ trừu tượng như “nhớ nhung”, “tuyệt vọng”, có gan trời nhà ngôn ngữ học tên Cu mới dám đưa vào từ điển khi mà không chỉ mẹ nó, bà Hai Nhành ông Sáu Thơm mà cả làng (có khi cả nước nữa) đang rộ lên phong trào học thứ ngôn ngữ này.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cho nên tin tức quan trọng kia, thằng Lọ Nồi chỉ có thể thông báo trong vỏn vẹn hai từ cậu chủ từng dạy nó: “bọn trộm” và “tối mai”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cái gì? - Thằng Cu giật mình - Tối mai bọn trộm đến viếng nhà mình à?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi ngúc ngoắc đầu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Không đúng à?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi gục gặc đầu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tao chẳng hiểu mày muốn nói gì cả![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cái đầu thằng Lọ Nồi đứng yên, trông nó có vẻ khổ sở và bất lực.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu đăm đăm nhìn con heo con, ngờ ngợ một hồi rồi ngồi thụp xuống, gãi tay lên lưng nó, giọng vỗ về:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Mày định nói gì nói lại tao nghe nào![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Gô ăng ăng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tao hiểu rồi. Bọn trộm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Gô chiếp chiếp.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ờ. Tối mai. Rồi sao nữa?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi nghe câu hỏi nhưng không thể trả lời. Nó không đủ từ ngữ để diễn đạt.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó cứ đứng trơ ra, giương mắt nhìn cậu chủ và bứt rứt cào chân lên mặt đất.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu biết Lọ Nồi đánh hơi được bí mật gì đó, nhưng thông báo cụt ngủn của con heo con khiến nó ù ù cạc cạc. Trong nhiều phút, nó nhìn thằng Lọ Nồi như nhìn một dấu chấm hỏi, cố đoán xem sự thật đang nằm ở đâu dưới cái bớt đen kia.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cứ thế, hai chủ tớ trân trối nhìn nhau, vẻ thăm dò như trong trò chơi giải câu đố: một bên cố đoán bên kia đố gì, một bên cố đoán bên kia sắp giải câu đố được chưa.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mười phút nữa trôi qua, và thằng Cu chấp nhận là người thua cuộc. Nó giơ hai tay lên trời, giọng đầu hàng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chịu. Mày cứ im im thế này có tài thánh tao cũng không thể biết được tối mai bọn trộm sẽ làm gì![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Vừa nói nó vừa uể oải đứng lên.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi thấy tim mình đột ngột thắt lại. Việc ý nghĩa đầu tiên nó có thể làm trong đời bỗng hóa thành công cốc. Nhà bà Tươi sắp gặp tai họa thế mà nó không có cách gì báo động cho mọi người biết. Ngôi nhà đó lại đặc biệt hơn bất cứ ngôi nhà nào khác: Nàng Đeo Nơ của nó ở đó, cô bé Hà của cậu chủ nó cũng ở đó. Bọn trộm xộc vào đó có khác nào xộc vào nhà chủ tớ nó. Ờ, có khác chút xíu nào đâu![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chán chường, thất vọng, tức tối, Lọ Nồi ngẩng đầu lên trời, và từ mõm nó tuôn ra một tràn ấm ức:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Gố gồ… gồ un… ủn gô… ô… ô… ô…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi không hiểu tại sao mình lại buột ra câu đó. Đối với nó, đó chỉ là một tiếng rên, hoàn toàn vô thức, bật ra từ nỗi tuyệt vọng - như đã từng xảy ra bên bờ suối hôm nào.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]“Thế là… tình ta… vỡ tan…n… n… n…”, thằng Cu lẩm bẩm, vừa đứng lên đã vội ngồi xuống. Nó nhìn sững vào mặt con heo con, khẽ reo:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- À, tao biết rồi! Tối mai bọn trộm sẽ viếng nhà bà Tươi phải không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi không ngờ sự thể lại xoay ra như thế. Nó mừng quýnh, đầu gục gặc lia lịa.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó không chỉ gật đầu. Nó còn vẫy tai và ngoắt đuôi. Còn bốn cái chân nữa, nó cũng ráng hết sức để nhảy cỡn lên. Và nó nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chiếp chiếp gô![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]“Chiếp chiếp gô” là “cảm ơn”, nhưng ai cũng hiểu trong hoàn cảnh eo hẹp về từ ngữ, “chiếp chiếp gô”có lúc cũng được dùng như là “đúng rồi”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lúc đó chính là lúc này.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]36[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông động vật hoang dã, ông du lịch và bà kế hoạch đầu tư tin rằng mình là những người đến sớm nhất trong ngày khai trương.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nhưng khi cả ba xuất hiện trước cổng nhà bà Đỏ vào lúc trời còn tù mù, họ đã thấy ông thuế vụ và bà y tế đang đứng trò chuyện trong sân.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Un un gô – gô un un! – Ông du lịch tiến về phía ông thuế vụ, gật đầu chào buổi sáng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông thuế vụ toét miệng ra cười:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Un un gô – gô un un![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà y tế thấy ông du lịch phớt lờ mình, cố nặn ra một câu để mọi người đừng quên bà ta đang đứng đó:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chiếp un un?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông du lịch chưa kịp trả lời mình khỏe hay không, bà kế hoạch đầu tư đã chen ngang:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Hai vị đến sớm quá ha![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Làm sao sớm bằng ông an ninh! – Bà y tế nhún vai, giọng nhuốm vẻ nhạo báng – Có cảm giác tối hôm qua ông ấy ngủ luôn tại đây hay sao ấy![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông động vật hoang dã ngoái đầu nhìn quanh:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ông ấy đâu?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chắc ông ta đang đi lòng vòng đâu đó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trước đó ba mươi phút thì ông an ninh đang đi lòng vòng quanh khu vườn thật. Nhưng lúc này thì ông đang đứng đối diện với thằng Cu ở vạt đậu bắp. Chính xác là ông bị thằng Cu chặn lại.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chú ơi. – Thằng Cu dè dặt nói, mắt dán vào khẩu súng bên hông người đối diện, ước gì mình cũng có một khẩu như thế để canh trộm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Có chuyện gì thế cháu bé? – Ông an ninh hơi ngạc nhiên.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ánh mắt thằng Cu bò từ thắt lưng ông an ninh lên hàng ria mép đen nhánh:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tối mai bọn trộm sẽ vào nhà bà Tươi, chú à.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nhà bà Tươi á? – Ông an ninh kẽ nhướn mày.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu đoán ông an ninh không biết bà Tươi. Nó chỉ tay về phía đồng cỏ:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Căn nhà ở cuối cánh đồng đó chú.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông an ninh quay đầu nhìn theo hướng chỉ của thằng Cu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Làm sao cháu biết tin này? – Ông quay lại, nheo mắt nhìn chú nhóc trước mặt.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thằng Lọ Nồi báo cho cháu biết.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thằng bé đó có ở đây không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Có. Để cháu gọi nó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu lập tức khum tay lên miệng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Lọ Nồi ơi! Lọ Nồi à![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông an ninh biết con heo con, cũng như tất thảy các vật nuôi khác trong vườn nhà bà Đỏ. Ông chỉ không biết tên nó là Lọ Nồi. Cho nên khi thằng Lọ Nồi chạy lại, ông trợn mắt lên:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Là con heo con này sao?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nó đó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông an ninh không giấu vẻ nghi ngờ. Dĩ nhiên ông biết các vật nuôi trong khu vườn kỳ lạ này có thể trò chuyện với con người. Nhưng báo trộm là chuyện khác. Nó không đơn giản như “Chào buổi sáng” hay “Anh có khỏe không?”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế nó báo tin như thế nào?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Không đợi cậu chủ ra lệnh, thằng Lọ Nồi hăng hái ngoác mõm:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Gô ăng ăng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông an ninh nhìn thằng Cu:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ba từ đó có nghĩa là tối mai bọn trộm đột nhập vào nhà bà Tươi sao?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Không. “Gô ăng ăng” là “bọn trộm”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó vỗ tay lên đầu con heo con:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tiếp đi, mày![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Gô chiếp chiếp.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lần này không đợi ông an ninh hỏi, thăng Cu nhanh nhẩu phiên dịch:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nó muốn nói là “tối mai”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi đột nhiên thấy mình quan trọng hẳn. Đầy phấn khích, nó hào hứng ngân nga, không nghĩ có ngày mình lại thốt ra câu này một cách vui vẻ:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Gố gồ… gồ un… ủn gô… ô… ô… ô…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Con heo con làm ông an ninh ngẩn ngơ. Ông quay sang thằng Cu, ngơ ngác hỏi, có thể thấy mũi ông dường như dài ra thêm một tấc:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nó hát bài gì à?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu bối rối đáp, cố để đừng đỏ mặt:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Không… không… Câu luyến láy này có nghĩa… “đột nhập vào nhà bà Tươi”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]37[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Nái Sề, chị Mái Hoa và chị Vện rốt cuộc là những nhân vật nổi bật nhất trong buổi sáng hôm đó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Khác với lũ nhóc, cả ba ý thức rất rõ những lợi ích mà thứ ngôn ngữ đặc biệt của chúng đem lại.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trong khi lũ heo con, gà con, chó con vẫn chơi đùa một cách hồn nhiên, tất nhiên không giấu vẻ khoái trí trẻ con trước sự săn đón của khách du lịch và giới truyền thông thì các bà mẹ huy động tất cả vốn từ một cách có chủ ý nhằm giới thiệu như một thực đơn hấp dẫn dành cho đám đông.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cả ba luôn cặp kè bên nhau, thoáng thấy bóng người đến gần là lập tức trổ tài đối đáp bằng những mẫu câu đã được âm thầm tập dượt từ trước đó nhiều ngày, không chỉ nội dung mà cả cách nhấn giọng, những quãng lặng, những đoạn ngân nga khiến cuộc trò chuyện bỗng véo von như phát ra từ một dàn nhạc giao hưởng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đèn flash chớp nháy, tiếng máy quay phim chạy rè rè được đệm bởi những tiếng “ồ”, “à”, “ối chao” của khán giả càng làm bà mẹ heo, bà mẹ chó, bà mẹ gà kích động, mỗi lúc một cao giọng, gây cảm giác dàn nhạc giao hưởng vừa bổ sung thêm nhiều nhạc cụ điện tử để chuyển qua trình diễn loại rock nặng vẫn được biết tới dưới tên heavy metal.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]So với chị Nái Sề, chị Vện và chị Mái Hoa, một nhân vật cũng lăng xăng không kém trong ngày hôm đó là bà Hai Nhành. Bà đi tới đi lui giữa các con vật để trò chuyện với chúng, chạy qua chạy lại giữa vật và người để làm phiên dịch, nhân tiện dạy cho du khách vài câu đối thoại thông dụng, để ngay sau đó những người này mon men lại gần các con vật nuôi, sung sướng thực tập thứ ngôn ngữ độc đáo, sung sướng hơn nữa khi được các con vật niềm nở đáp trả.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Một đám mây tháng tám trĩu nước bay ngang khu vườn, rắc vài hạt mưa lên đám người bên dưới nhưng không đủ làm ướt sự hứng khởi của họ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cha con ông chủ tịch tỉnh cũng chen lấn trong đám đông, cứ mỗi lần con gà nói chuyện với con chó hay con chó nói chuyện với con heo, mặt thằng bé nở ra mười tám phân vuông, chân nhảy tưng tưng. Ông bố nhìn vẻ háo hức của thằng con, ông không nhảy nhót vì ông là người lớn, hơn nữa vì ông là chủ tịch của một tỉnh nhưng mặt ông rõ ràng nở ra gấp đôi thằng con, tức là ba mươi sáu phân vuông.[/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
Top