Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Tuyền Nguyễn" data-source="post: 164809"><p><strong>Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 7 - Nguyễn Nhật Ánh</strong></p><p></p><p style="text-align: center">[ATTACH]15587[/ATTACH]</p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà chào con heo con như thể bà đang thử bay lên mặt trăng, không trông mong điều kỳ diệu sẽ xảy ra.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhưng khi thằng Lọ Nồi ngước nhìn bà, phập phồng chiếc mũi ướt và ứng tiếng đáp “Un un gô - gô un un” thì bà phải chống tay vào gốc mít cho khỏi ngã.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà ngẩn ngơ nhìn bộ mặt ngẩn ngơ của mình phản chiếu trong mắt con heo con, thấy ruột gan bỗng chốc trôi tuột đi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sau khi choàng tỉnh, bà thận trọng đảo mắt ra chung quanh và khi biết chắc không có ai lảng vảng gần đó, bà quay lại nhìn con heo con, hồi hộp mấp máy môi:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chiếp un un?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trông bộ tịch của bà, có cảm tưởng bà đang đọc thần chú, người giàu tưởng tượng hoàn toàn có thể liên tưởng đến vẻ thấp thỏm của Ali Baba khi lầm rầm “Vừng ơi, mở ra” trước cửa hang bí mật.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Và mặc dù đã chuẩn bị tinh thần, bà vẫn phải áp tay vào ngực khi nghe con heo con thản nhiên đáp:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Un un - chiếp un un?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà ngây ngô đáp lại, như người mộng du:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Un... un...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">19</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ chạy vụt vào nhà.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Không thấy thằng con đâu, bà lại phóng ngược ra vườn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">So với tuổi của bà, không ai nghĩ bà có thể chạy nhanh đến vậy. Chân gần như không chạm đất, bà bay quanh vạt đậu bắp bốn vòng, lượn ngang vườn cải sáu vòng, cuối cùng chiếc hỏa tiễn trong hình dáng bà Đỏ đáp xuống chỗ gốc mít, nơi thằng con bà đang ngồi chơi với đám gà con.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Con... con... nè... - Bà Đỏ nói, như hụt hơi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu giương mắt nhìn mẹ thay cho câu hỏi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ lay vai thằng con, mặt vẫn còn tái mét:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Con... con biết gì không? Mẹ vừa... vừa... nói chuyện với thằng Lọ Nồi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà đưa tay vuốt ngực, vẫn còn phập phồng dưới lớp áo:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Mẹ hỏi, và nó trả lời. Rồi nó hỏi, và mẹ trả lời...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sau khi chắp nối câu chuyện đứt khúc của mẹ nó (vì những tiếng thở hổn hển xen ngang bất tận), thằng Cu toét miệng cười:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Mẹ ơi! Con đã trò chuyện với tụi nó mấy hôm nay rồi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trước vẻ mặt ngẩn ra của mẹ nó, thằng Cu quay về phía lũ chíp hôi, vui vẻ “Ăng gô gô”:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chúc một ngày tốt lành!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cả chục con gà con đồng loạt ngước mỏ lên ríu rít“Chiếp chiếp gô”:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cảm ơn!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trong một phút, bà Đỏ cảm giác đầu óc mình biến thành một món thịt băm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ngay lúc đó bà Đỏ không biết bà sẽ còn thấy đầu mình kêu ong ong thêm nhiều lần nữa khi thằng Cu và lũ nhóc trong vườn tiếp tục cộng tác với nhau sáng chế thêm nhiều mẫu câu mới, đa dạng, phong phú, hoàn toàn có thể dùng để biên soạn một cuốn cẩm nang ngoại ngữ kiểu như Sổ tay hội thoại hằng ngàyhay 500 câu thường dùng khi đi du lịch.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ không ở trong số những người phụ nữ dễ xao lòng nhưng kể từ ngày bọn nhóc trong vườn bày những trò quỷ quái, bà đành phải cầu viện đến đức tin như một đồn lũy tinh thần để nương náu và để giúp bà không lăn ra xỉu khi thực tiễn cuộc sống đột ngột có những điều vượt xa những trải nghiệm thông thường.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cho dù như vậy, khi thằng Cu đổ cám vào máng, nhìn lũ heo ngốn ngấu quét sạch thức ăn bằng những cú táp quá khích rồi hỏi “Ăn nữa không?” để nghe lũ heo con ngước mõm trả lời “Nữa”, tất nhiên bằng thứ ngôn ngữ pha trộn giữa “ăng ẳng”, “chiêm chiếp”, “gâu gâu” và “ủn ỉn”, bà vẫn kinh ngạc đến mức quên cả mình là ai, đang ở đâu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tất nhiên, từng ngày một, bà cũng học được cách làm quen với thực tiễn đó, thậm chí thấy thích thú khi trò chuyện được với đám vật nuôi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nếu trình bày theo sách hướng dẫn thực hành giao tiếp thì các cuộc trò chuyện đó diễn ra như thế này.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">* Bài 1:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ và thằng Mõm Ngắn:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Con khỏe không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cảm ơn bà. Con khỏe. Bà khỏe không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cảm ơn con. Bà khỏe.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">* Bài 2:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ và lũ gà con:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tụi con đói không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cảm ơn bà. Tụi con no rồi. Bà đói không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cảm ơn. Bà cũng no rồi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">* Bài 3:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ và lũ heo con:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chúc tụi con ngủ ngon.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cảm ơn bà. Chúc bà ngủ ngon.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">20</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cuốn sổ tay hội thoại do thằng Cu và thằng Lọ Nồi hợp tác biên soạn ngày càng dày lên thì hũ gạo trong nhà bà Đỏ ngày càng xẹp xuống.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mỗi lần đong gạo thổi cơm, bà Đỏ thường gặp nỗi băn khoăn trong lòng mình nhưng vì dạo này niềm vui được trò chuyện với các vật nuôi đang đứng cao hơn nỗi lo lắng về kinh tế nên bà vẫn chưa đặt mình vào tình trạng báo động.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Có đôi lúc bà nghĩ đến ông động vật hoang dã, ông du lịch và bà kế hoạch đầu tư - những người đã ủng hộ bà ngay từ những ngày đầu đặt chân đến khu vườn trại nhưng ngay lập tức bà kịp nghĩ đến ông an ninh, người có vẻ không thiện cảm lắm với các con vật của bà, thế là ý định loan báo câu chuyện mới mẻ đến mọi người liền tắt ngóm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bằng trực giác, bà cảm thấy câu chuyện lần này khác xa câu chuyện lần trước. Hiển nhiên với hai mẹ con bà thì đây là một câu chuyện thần tiên, nhưng với cách suy nghĩ của ông an ninh thì việc con người con vật có thể chuyện trò, lại bằng thứ ngôn ngữ bí hiểm, điều đó có thể gây khó khăn cho mạng lưới kiểm soát, thậm chí nó còn làm rối bời cuộc đời ông.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ cố giấu nhẹm mọi thứ, hằng ngày lén lút thưởng thức niềm vui được quây chặt giữa bốn hàng giậu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bí mật của bà chỉ bị phát hiện vào cái ngày bà đang trò chuyện với thằng Đuôi Xoăn ở dưới giàn su su bỗng nghe tiếng gọi khẽ từ bên ngoài hàng rào:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chị… chị…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ giật bắn người, nhớn nhác quay mặt về phía tiếng gọi. Bà không giấu được vẻ hoảng hốt khi trông thấy bà Hai Nhành, không hiểu tại sao lại thò đầu ra giữa các đám lá vào đúng lúc này.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><a href="https://www.luv-ebook.com/" target="_blank">©S.T.E.N.T</a></span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tất nhiên bà Hai Nhành không đủ bình tĩnh để nhận ra sự biến sắc của bà chủ nhà vì mặt bà trông còn khó coi hơn. Mắt trợn lên, gò má giần giật, miệng bà há to đến nỗi bà Đỏ có thể nhìn thấy rõ lưỡi gà trong cuống họng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chị... chị... - bà hai Nhành tiếp tục cà lăm khi bà Đỏ tiến về phía hàng rào.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ tất nhiên cũng cà lăm, mặc dù bà cố tin người hàng xóm chưa trông thấy gì:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chị... đi... đâu đây?</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Hai Nhành không nhìn vào bà Đỏ, đôi mắt thất thần tiếp tục dán chặt vào thằng Đuôi Xoăn đang sục sạo vạt đất chỗ giàn su su, lắp bắp:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chị vừa... vừa... trò chuyện với con heo kia à?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Không, không! Làm gì có! - Bà Đỏ hấp tấp chối biến. Bà lắc đầu mạnh đến mức có cảm giác cái đầu sắp văng ra khỏi cổ.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Có mà! - Bà Hai Nhành khăng khăng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tôi đã bảo là không có.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ bất ngờ lớn tiếng, giọng quyết liệt như thể bà đang cực lực phủ nhận đã lừa bán cho bà Hai Nhành một món hàng second - hand quá tệ.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Hai Nhành không cãi nữa. Bà kéo tay bà Đỏ để hai bà có thể nhìn thẳng vào mắt nhau ở khoảng cách gần và từ bên kia hàng giậu, bà hạ giọng thì thào:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chị đừng lo. Tôi không nói với ai đâu. Chị nói thật với tôi đi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Hai Nhành nói như dỗ dành. Nhưng bà Đỏ nhất quyết không để mình bị mê hoặc.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nói thật chuyện gì? - Bà tiếp tục giả ngây, rất gần với cách bà đã dùng để đối phó với ba mẹ cách đây ba mươi năm khi bà cố giấu chuyện bà đã làm vỡ chiếc lọ hoa đặt trên đầu tủ.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chị đừng có dối tôi. - Giọng bà Hai Nhành vẫn du dương nhưng đã phảng phất đe dọa - Tôi đứng đây khá lâu, đã thấy chị và con heo con nói qua nói lại hàng buổi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ đánh hơi được nguy hiểm, nhưng lời phân bua vụng về của bà chi chít những lỗ hổng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chỉ là nói chơi thôi mà.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trông bà như người cố giấu một con bò đằng sau lưng nhưng sừng và đuôi bò lòi cả ra ngoài.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chỉ đợi có vậy, bà Hai Nhành chồm sát hàng rào, giọng sung sướng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nói chơi, tức là vẫn có nói, đúng không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">21</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Hôm đó, bà Hai Nhành trở thành người thứ ba sau mẹ con bà Đỏ có khả năng trò chuyện với các vật nuôi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà say sưa thực hành các bài tập ngôn ngữ bên vườn cà đến mức quên cả giờ giấc.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nếu dạ dày không đột ngột bị đánh thức, bà sẵn sàng bỏ hết công chuyện để ở lì trong vườn nhà bà Đỏ đến tối mịt để trải nghiệm điều mà bà tin là thú vị nhất trong cuộc đời bà.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trước khi ra về, bà một lần nữa trấn an bà Đỏ rằng không ai trên đời có khả năng giữ bí mật giỏi bằng mình và ngay ngày hôm sau, bà dắt ông Sáu Thơm đến bên ngoài hàng rào thập thò lén lút nhìn vô.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ tất nhiên tin bà Hai Nhành, nhưng thằng con bà dù chỉ là thằng nhóc mười ba tuổi đã tỏ vẻ rất hiểu thế nào là phụ nữ. Nó không tin một người đàn bà có thể nhốt bí mật trong lòng mà không làm cho bí mật đó cựa quậy và cuối cùng mặc cho nó sổng ra.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ngay khi bà Hai Nhành ra về, nó đã cùng thằng Lọ Nồi bổ sung vào từ điển một loạt từ mới:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Có người rình.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ai thế?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bọn trộm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Các nhà báo.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bà Hai Nhành.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ông Sáu Thơm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ông an ninh.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- ...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- ...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đó là lý do bà Hai Nhành và ông Sáu Thơm suýt chút nữa ngã lăn ra đất khi cả hai vừa mon men đến bên hàng giậu đã nghe thằng Cu bất thần lên tiếng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Mời cô Hai và bác Sáu vào nhà chơi!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cũng như bà Hai Nhành hôm qua, ông Sáu Thơm được thằng Cu chỉ vẽ tận tình thứ ngôn ngữ mới. Người nông dân chân lấm tay bùn này không phải được sinh ra để học ngoại ngữ: chắc chắn ông không thể nhét vào đầu bất cứ một từ tiếng Anh hay tiếng Ý nào và cũng không đủ dạn dĩ và tự tin để giao tiếp với người ngoại quốc. Nhưng trò chuyện với chó heo gà thì lại khác. Cũng như ông, những vật nuôi được sinh ra từ ruộng vườn và cho ruộng vườn nên khi trò chuyện với chúng, ông có cảm giác đang chào hỏi những người bạn thân.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cho đến khi ra về thì ông Sáu Thơm đã nhớ được rất nhiều mẫu câu và ông nảy ra ý định ôn luyện thứ ngôn ngữ lạ lẫm nhưng vô cùng lý thú này bằng cách quay sang người bạn đồng hành, bập bẹ:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chiếp... un... un?</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Tuyền Nguyễn, post: 164809"] [b]Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 7 - Nguyễn Nhật Ánh[/b] [CENTER][ATTACH=CONFIG]15587[/ATTACH] [/CENTER] [SIZE=4][FONT=arial]Bà chào con heo con như thể bà đang thử bay lên mặt trăng, không trông mong điều kỳ diệu sẽ xảy ra.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nhưng khi thằng Lọ Nồi ngước nhìn bà, phập phồng chiếc mũi ướt và ứng tiếng đáp “Un un gô - gô un un” thì bà phải chống tay vào gốc mít cho khỏi ngã.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà ngẩn ngơ nhìn bộ mặt ngẩn ngơ của mình phản chiếu trong mắt con heo con, thấy ruột gan bỗng chốc trôi tuột đi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Sau khi choàng tỉnh, bà thận trọng đảo mắt ra chung quanh và khi biết chắc không có ai lảng vảng gần đó, bà quay lại nhìn con heo con, hồi hộp mấp máy môi:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chiếp un un?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trông bộ tịch của bà, có cảm tưởng bà đang đọc thần chú, người giàu tưởng tượng hoàn toàn có thể liên tưởng đến vẻ thấp thỏm của Ali Baba khi lầm rầm “Vừng ơi, mở ra” trước cửa hang bí mật.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Và mặc dù đã chuẩn bị tinh thần, bà vẫn phải áp tay vào ngực khi nghe con heo con thản nhiên đáp:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Un un - chiếp un un?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà ngây ngô đáp lại, như người mộng du:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Un... un...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]19[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ chạy vụt vào nhà.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Không thấy thằng con đâu, bà lại phóng ngược ra vườn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]So với tuổi của bà, không ai nghĩ bà có thể chạy nhanh đến vậy. Chân gần như không chạm đất, bà bay quanh vạt đậu bắp bốn vòng, lượn ngang vườn cải sáu vòng, cuối cùng chiếc hỏa tiễn trong hình dáng bà Đỏ đáp xuống chỗ gốc mít, nơi thằng con bà đang ngồi chơi với đám gà con.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Con... con... nè... - Bà Đỏ nói, như hụt hơi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu giương mắt nhìn mẹ thay cho câu hỏi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ lay vai thằng con, mặt vẫn còn tái mét:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Con... con biết gì không? Mẹ vừa... vừa... nói chuyện với thằng Lọ Nồi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà đưa tay vuốt ngực, vẫn còn phập phồng dưới lớp áo:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Mẹ hỏi, và nó trả lời. Rồi nó hỏi, và mẹ trả lời...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Sau khi chắp nối câu chuyện đứt khúc của mẹ nó (vì những tiếng thở hổn hển xen ngang bất tận), thằng Cu toét miệng cười:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Mẹ ơi! Con đã trò chuyện với tụi nó mấy hôm nay rồi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trước vẻ mặt ngẩn ra của mẹ nó, thằng Cu quay về phía lũ chíp hôi, vui vẻ “Ăng gô gô”:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chúc một ngày tốt lành![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cả chục con gà con đồng loạt ngước mỏ lên ríu rít“Chiếp chiếp gô”:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cảm ơn![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trong một phút, bà Đỏ cảm giác đầu óc mình biến thành một món thịt băm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ngay lúc đó bà Đỏ không biết bà sẽ còn thấy đầu mình kêu ong ong thêm nhiều lần nữa khi thằng Cu và lũ nhóc trong vườn tiếp tục cộng tác với nhau sáng chế thêm nhiều mẫu câu mới, đa dạng, phong phú, hoàn toàn có thể dùng để biên soạn một cuốn cẩm nang ngoại ngữ kiểu như Sổ tay hội thoại hằng ngàyhay 500 câu thường dùng khi đi du lịch.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ không ở trong số những người phụ nữ dễ xao lòng nhưng kể từ ngày bọn nhóc trong vườn bày những trò quỷ quái, bà đành phải cầu viện đến đức tin như một đồn lũy tinh thần để nương náu và để giúp bà không lăn ra xỉu khi thực tiễn cuộc sống đột ngột có những điều vượt xa những trải nghiệm thông thường.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cho dù như vậy, khi thằng Cu đổ cám vào máng, nhìn lũ heo ngốn ngấu quét sạch thức ăn bằng những cú táp quá khích rồi hỏi “Ăn nữa không?” để nghe lũ heo con ngước mõm trả lời “Nữa”, tất nhiên bằng thứ ngôn ngữ pha trộn giữa “ăng ẳng”, “chiêm chiếp”, “gâu gâu” và “ủn ỉn”, bà vẫn kinh ngạc đến mức quên cả mình là ai, đang ở đâu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Tất nhiên, từng ngày một, bà cũng học được cách làm quen với thực tiễn đó, thậm chí thấy thích thú khi trò chuyện được với đám vật nuôi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nếu trình bày theo sách hướng dẫn thực hành giao tiếp thì các cuộc trò chuyện đó diễn ra như thế này.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]* Bài 1:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ và thằng Mõm Ngắn:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Con khỏe không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cảm ơn bà. Con khỏe. Bà khỏe không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cảm ơn con. Bà khỏe.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]* Bài 2:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ và lũ gà con:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tụi con đói không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cảm ơn bà. Tụi con no rồi. Bà đói không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cảm ơn. Bà cũng no rồi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]* Bài 3:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ và lũ heo con:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chúc tụi con ngủ ngon.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cảm ơn bà. Chúc bà ngủ ngon.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]20[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cuốn sổ tay hội thoại do thằng Cu và thằng Lọ Nồi hợp tác biên soạn ngày càng dày lên thì hũ gạo trong nhà bà Đỏ ngày càng xẹp xuống.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mỗi lần đong gạo thổi cơm, bà Đỏ thường gặp nỗi băn khoăn trong lòng mình nhưng vì dạo này niềm vui được trò chuyện với các vật nuôi đang đứng cao hơn nỗi lo lắng về kinh tế nên bà vẫn chưa đặt mình vào tình trạng báo động.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Có đôi lúc bà nghĩ đến ông động vật hoang dã, ông du lịch và bà kế hoạch đầu tư - những người đã ủng hộ bà ngay từ những ngày đầu đặt chân đến khu vườn trại nhưng ngay lập tức bà kịp nghĩ đến ông an ninh, người có vẻ không thiện cảm lắm với các con vật của bà, thế là ý định loan báo câu chuyện mới mẻ đến mọi người liền tắt ngóm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bằng trực giác, bà cảm thấy câu chuyện lần này khác xa câu chuyện lần trước. Hiển nhiên với hai mẹ con bà thì đây là một câu chuyện thần tiên, nhưng với cách suy nghĩ của ông an ninh thì việc con người con vật có thể chuyện trò, lại bằng thứ ngôn ngữ bí hiểm, điều đó có thể gây khó khăn cho mạng lưới kiểm soát, thậm chí nó còn làm rối bời cuộc đời ông.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ cố giấu nhẹm mọi thứ, hằng ngày lén lút thưởng thức niềm vui được quây chặt giữa bốn hàng giậu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bí mật của bà chỉ bị phát hiện vào cái ngày bà đang trò chuyện với thằng Đuôi Xoăn ở dưới giàn su su bỗng nghe tiếng gọi khẽ từ bên ngoài hàng rào:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chị… chị…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ giật bắn người, nhớn nhác quay mặt về phía tiếng gọi. Bà không giấu được vẻ hoảng hốt khi trông thấy bà Hai Nhành, không hiểu tại sao lại thò đầu ra giữa các đám lá vào đúng lúc này.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial][URL="https://www.luv-ebook.com/"]©S.T.E.N.T[/URL][/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Tất nhiên bà Hai Nhành không đủ bình tĩnh để nhận ra sự biến sắc của bà chủ nhà vì mặt bà trông còn khó coi hơn. Mắt trợn lên, gò má giần giật, miệng bà há to đến nỗi bà Đỏ có thể nhìn thấy rõ lưỡi gà trong cuống họng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chị... chị... - bà hai Nhành tiếp tục cà lăm khi bà Đỏ tiến về phía hàng rào.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ tất nhiên cũng cà lăm, mặc dù bà cố tin người hàng xóm chưa trông thấy gì:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chị... đi... đâu đây?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Hai Nhành không nhìn vào bà Đỏ, đôi mắt thất thần tiếp tục dán chặt vào thằng Đuôi Xoăn đang sục sạo vạt đất chỗ giàn su su, lắp bắp:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chị vừa... vừa... trò chuyện với con heo kia à?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Không, không! Làm gì có! - Bà Đỏ hấp tấp chối biến. Bà lắc đầu mạnh đến mức có cảm giác cái đầu sắp văng ra khỏi cổ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Có mà! - Bà Hai Nhành khăng khăng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tôi đã bảo là không có.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ bất ngờ lớn tiếng, giọng quyết liệt như thể bà đang cực lực phủ nhận đã lừa bán cho bà Hai Nhành một món hàng second - hand quá tệ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Hai Nhành không cãi nữa. Bà kéo tay bà Đỏ để hai bà có thể nhìn thẳng vào mắt nhau ở khoảng cách gần và từ bên kia hàng giậu, bà hạ giọng thì thào:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chị đừng lo. Tôi không nói với ai đâu. Chị nói thật với tôi đi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Hai Nhành nói như dỗ dành. Nhưng bà Đỏ nhất quyết không để mình bị mê hoặc.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nói thật chuyện gì? - Bà tiếp tục giả ngây, rất gần với cách bà đã dùng để đối phó với ba mẹ cách đây ba mươi năm khi bà cố giấu chuyện bà đã làm vỡ chiếc lọ hoa đặt trên đầu tủ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chị đừng có dối tôi. - Giọng bà Hai Nhành vẫn du dương nhưng đã phảng phất đe dọa - Tôi đứng đây khá lâu, đã thấy chị và con heo con nói qua nói lại hàng buổi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ đánh hơi được nguy hiểm, nhưng lời phân bua vụng về của bà chi chít những lỗ hổng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chỉ là nói chơi thôi mà.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trông bà như người cố giấu một con bò đằng sau lưng nhưng sừng và đuôi bò lòi cả ra ngoài.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chỉ đợi có vậy, bà Hai Nhành chồm sát hàng rào, giọng sung sướng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nói chơi, tức là vẫn có nói, đúng không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]21[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Hôm đó, bà Hai Nhành trở thành người thứ ba sau mẹ con bà Đỏ có khả năng trò chuyện với các vật nuôi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà say sưa thực hành các bài tập ngôn ngữ bên vườn cà đến mức quên cả giờ giấc.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nếu dạ dày không đột ngột bị đánh thức, bà sẵn sàng bỏ hết công chuyện để ở lì trong vườn nhà bà Đỏ đến tối mịt để trải nghiệm điều mà bà tin là thú vị nhất trong cuộc đời bà.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trước khi ra về, bà một lần nữa trấn an bà Đỏ rằng không ai trên đời có khả năng giữ bí mật giỏi bằng mình và ngay ngày hôm sau, bà dắt ông Sáu Thơm đến bên ngoài hàng rào thập thò lén lút nhìn vô.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ tất nhiên tin bà Hai Nhành, nhưng thằng con bà dù chỉ là thằng nhóc mười ba tuổi đã tỏ vẻ rất hiểu thế nào là phụ nữ. Nó không tin một người đàn bà có thể nhốt bí mật trong lòng mà không làm cho bí mật đó cựa quậy và cuối cùng mặc cho nó sổng ra.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ngay khi bà Hai Nhành ra về, nó đã cùng thằng Lọ Nồi bổ sung vào từ điển một loạt từ mới:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Có người rình.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ai thế?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bọn trộm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Các nhà báo.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bà Hai Nhành.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ông Sáu Thơm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ông an ninh.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- ...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- ...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đó là lý do bà Hai Nhành và ông Sáu Thơm suýt chút nữa ngã lăn ra đất khi cả hai vừa mon men đến bên hàng giậu đã nghe thằng Cu bất thần lên tiếng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Mời cô Hai và bác Sáu vào nhà chơi![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cũng như bà Hai Nhành hôm qua, ông Sáu Thơm được thằng Cu chỉ vẽ tận tình thứ ngôn ngữ mới. Người nông dân chân lấm tay bùn này không phải được sinh ra để học ngoại ngữ: chắc chắn ông không thể nhét vào đầu bất cứ một từ tiếng Anh hay tiếng Ý nào và cũng không đủ dạn dĩ và tự tin để giao tiếp với người ngoại quốc. Nhưng trò chuyện với chó heo gà thì lại khác. Cũng như ông, những vật nuôi được sinh ra từ ruộng vườn và cho ruộng vườn nên khi trò chuyện với chúng, ông có cảm giác đang chào hỏi những người bạn thân.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cho đến khi ra về thì ông Sáu Thơm đã nhớ được rất nhiều mẫu câu và ông nảy ra ý định ôn luyện thứ ngôn ngữ lạ lẫm nhưng vô cùng lý thú này bằng cách quay sang người bạn đồng hành, bập bẹ:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chiếp... un... un?[/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
Top