Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Tuyền Nguyễn" data-source="post: 164804"><p><strong>Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 3 - Nguyễn Nhật Ánh</strong></p><p></p><p>[ATTACH]15413[/ATTACH] <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Lọ Nồi rất muốn vỗ tay như cách bà Đỏ và thằng Cu hay làm nhưng nó biết nếu cố bắt chước kiểu cách đó nó sẽ té chổng gọng. Nó đành chọn cách loài heo thường làm là nhảy tưng tưng trên bốn cẳng chân, nhảy như thế vài lần, vừa nhảy vừa bốc thằng em lên mây:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tuyệt lắm, Đuôi Xoăn! Mày giỏi gần bằng tao rồi đấy!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mặt thằng Đuôi Xoăn nóng ran, sung sướng và ngượng nghịu, không chú tâm đến giọng điệu huênh hoang của thằng anh.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó lúng túng cào chân xuống mặt đất, bẽn lẽn:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Được rồỉ hả anh?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ừ, tốt lắm rồi! Bây giờ tao và mày cùng làm cô Mái Hoa nhé!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn chưa kịp đáp đã thấy Lọ Nồi thò đầu vào giữa luống cải, hướng mõm về phía bờ rào:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cục cục...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn khoái quá. Nó cũng chui đầu vào đám lá xanh, cũng “cục cục” ầm ĩ.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đúng như thằng Lọ Nồi phỏng đoán, lũ gà con trốn chuồng đi chơi, tưởng mẹ gọi, líu ríu xô nhau chạy lại. Trông chúng như những nắm bông màu vàng bị gió thổi dạt từ bờ rào tới vườn cải.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mười chú gà con đã men tới luống cải ngoài cùng, mười chiếc mỏ xinh xinh nhỏ xíu quay ngang quay dọc, dáo dác tìm kiếm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi huých vai vào thằng Đuôi Xoăn, và lần này thì Đuôi Xoăn hiểu ngay. Cả hai đứa lập tức đồng thanh:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cục cục...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lũ gà con luồn trong đám cải, cuống quýt ùa lại chỗ phát ra tiếng kêu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ơ, anh Lọ Nồi, anh Đuôi Xoăn. - Cánh Cụt, con gà liến thoắng và dạn dĩ nhất trong bầy, giương đôi mắt đen láy như hai hạt nhãn nhìn hai chú heo - Hai anh thấy mẹ em đâu không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi làm bộ ngơ ngác:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Không... không thấy! Có thấy gì đâu!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Em vừa nghe tiếng mẹ em ở chỗ này mà.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nén cười một cách vất vả, thằng Đuôi Xoăn khụt khịt mũi:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Có phải mẹ em kêu như thế này không?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nói xong, nó khoái trá làm một tràng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cục cục cục...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Lọ Nồi hào hứng phụ họa một tràng “cục cục” khác, cả hai giống như đang trình diễn một bản hòa tấu tiếng gà.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lũ gà con không tin vào cả mắt lẫn tai mình. Một vài con ngã lăn ra đất. Một vài con khác giơ đôi cánh ngắn ngủn bụm lấy tai. Những con còn lại lảo đảo trên hai chân. Cứ như hai chú heo vừa liệng ra một quả mìn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Con gà Cánh Cụt tròn xoe đôi mắt vốn đã rất tròn, há chiếc mỏ nhọn và mềm, lắp bắp:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ơ… ơ…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó bàng hoàng đến mức có vẻ nó sẽ không bao gỉờ khép mỏ lại được nữa.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Hai chú heo con lúc này đã lăn ra trên đất cười lăn lộn, cười khản cả giọng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn bây giờ mới thấy phục anh mình. Từ khi lọt lòng đến giờ, chưa lần nào nó được cười thỏa thích đến thế.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">7</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lũ gà yếu bóng vía lúc này đã đứng được trên đôi chân bé như que tăm của mình. Nhưng nhìn những cái mỏ há ra như đang chờ mẹ đút mồi kia có thể tin cả bọn vẫn chưa ra được ngoài rìa của sự sửng sốt.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế... thế...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Vẫn con Cánh Cụt lên tiếng. Đầu nó nãy giờ rơi vào một chỗ nào đó rất tối tăm và nó muốn đánh lên một que diêm bằng cách đặt câu hỏi cho hai chú heo con, nhưng nó khổ sở nhận ra mình vẫn đang cà lăm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tất nhiên Lọ Nồi biết tỏng con gà con muốn hỏi gì. Nó gật gù, không giấu vẻ đắc ý:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Trò chơi thôi mà! Mai mốt tụi anh sẽ học kêu tiếng chó, tiếng vịt, tiếng bồ câu...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Các anh làm được á? - Một con gà khác, đã trấn tĩnh, đập khẽ đôi cánh ngắn dè dặt hỏi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Được tất! - Lọ Nồi nheo mắt, rung rung hàng lông mi trắng như tơ. - Tụi em cũng có thể kêu tiếng heo nếu tụi em biết cách.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế anh dạy tụi em đi!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lũ gà con lập tức nhao nhao. Chúng chen nhau dồn tới trước, nếu chúng có thể thò tay ra xin được bắt tay với hai chú heo như con người ta thường làm thì y hệt cảnh đám đông hâm mộ đang quây lấy ca sĩ ngôi sao.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Đuôi Xoăn nhìn lũ nhóc lao xao, ruột nở từng khúc. Nó ngứa mõm quá, ngẩng đầu lên giàn lá xanh, ra vẻ hiểu biết:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Dồn sức vào cái lưỡi, giữ cho nó thật cứng...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn ba hoa chưa hết câu đã ngừng bặt. Vì thằng Lọ Nồi vừa lấy mông huých nó một cú như trời giáng làm nó suýt té.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn cố giữ thăng bằng, vừa quay sang thằng anh. Nhưng chưa kịp gây gổ, nó chợt nhận ra sai lầm của mình.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tụi em phải giữ cái lưỡi thật mềm. - Lọ Nồi giảng giải cho lũ nhóc, cố tình đệm những cái vẫy tai điệu đàng khi ngừng lại lấy hơi, như kiểu các diễn giả vẫn khoa tay khi diễn thuyết - Thả lỏng cái lưỡi ra khi kêu “ụt ịt”!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thoạt đầu lũ gà con có gặp đôi chút khó khăn và thằng Lọ Nồi không kềm được câu mắng thầm trong bụng “Đúng là ngu như gà!”. Nhưng rồi lũ trẻ nhanh chóng vượt qua được những trục trặc ban đầu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chẳng mấy chốc, dưới cặp mắt tán thưởng của Lọ Nồi và Đuôi Xoăn, lũ gà con vừa túa ra khắp nẻo vừa ủn ỉn ầm ĩ. Có cảm giác cả một binh đoàn heo đang chuẩn bị cày nát khu vườn.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đó là lý do khiến chị Nái Sề đang nằm bên chiếc máng mơ màng ôn lại thời thiếu nữ kiêu sa giật mình choàng tỉnh, bật khỏi chỗ và nặng nề lê chiếc bụng to quá khổ qua các vồng rau, lệt bà lệt bệt, vừa đi vừa thở.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Vừa đi vừa thở tức là đã quá mệt, nhưng đến khi phát hiện những tiếng ủn ỉn kia phát ra không phải từ hai thằng bé nhà chị mà từ bọn chíp hôi con chị Mái Hoa thì chị gần như không nhớ cách thở nữa.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị định chạy lại dạy cho lũ nhãi ranh kia một bài học nhưng cơn giận xông lên đầu ngùn ngụt khiến chị giụi xuống cạnh gốc chuối, đầu váng mắt hoa, phổi và phèo dường như liên tục đổi chỗ cho nhau.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị nằm đó, khò khè hàng buổi, cảm thấy nếu trên đời có thứ gì đáng ghét nhất thì đó chính là... bọn con nít.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">8</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đám heo con và gà con đã làm những chuyện trái khoáy thì không có lý gì chú chó con lại cam tâm đứng ngoài cuộc.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Một hôm, thằng nhóc Mõm Ngắn đứng nghiêm bốn chân trước mặt Lọ Nồi và Đuôi Xoăn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Hai anh ơi... - Mõm Ngắn cất giọng tha thiết.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Gì? - Thằng Đuôi Xoăn giành là đứa lên tiếng trước. Nó hất hàm hỏi cụt ngủn, nhưng vì hàm của nó gần như liền với cổ nên động tác của nó gọi là hất đầu thì chính xác hơn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mõm Ngắn rụt rè:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bọn nhóc nhà cô Mái Hoa khoe với em…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lần này tới lượt Lọ Nồi cắt ngang lời thằng cún:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tụi tao hiểu rồi. Mày muốn học ngoại ngữ chứ gì?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Dạ.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi đã định “Ừ”, chợt một ý tưởng vỗ cánh trong đầu khiến nó nghiêm mặt lại:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Muốn theo học, mày phải kêu hai đứa tao bằng “thầy”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mõm Ngắn nhanh nhẩu:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Dạ, thưa thầy.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ở bên cạnh, thằng Đuôi Xoăn thích chí quá. Nó đưa chân trước vỗ nhẹ lên trán thằng cún trước mặt, cười híp mắt:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Trò ngoan quá!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó quay sang Lọ Nồi, hào phóng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Dạy cho nó đi anh!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bữa đó, chú cún học tiếng heo rồi tiếng gà, lưỡi thè ra ngoài gần cả tấc vì nóng và vì phải uốn lưỡi nhiều quá. Nhưng mặt mày thằng nhóc vô cùng rạng rỡ khi cuối cùng tuy vẫn còn ngọng nghịu, những tiếng chiêm chiếp của nó đã dụ được cô Mái Hoa cuống cuồng chạy tới.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Kể từ giây phút đó, thế giới bắt đầu hỗn loạn: Các bà mẹ bất hạnh - bà mẹ heo, bà mẹ chó và bà mẹ gà - ngày nào cũng đắm mình trong tâm trạng tuyệt vọng ít nhất một tiếng đồng hồ khi hổn hển truy lùng lũ con.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Và không nói thì ai cũng biết, sau những cuộc trường chinh thất bại cả ba tụ lại môt chỗ thi nhau kể khổ, tất nhiên là chị Nái Sề xét về mặt thái độ, là kẻ khổ nhất vì luôn luôn tự coi mình là nạn nhân của sự dạy con không đến nơi đến chốn của các bà hàng xóm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thực ra so với bà Đỏ, các bà mẹ này còn sung sướng chán. Bà Đỏ cũng hoài công truy lùng thằng Cu dấu yêu của bà gần như hai mươi bốn giờ một ngày để không bao giờ tóm được nó, thậm chí không thấy nó đâu dù chỉ là một mẩu tóc.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Và tất nhiên bà cũng chẳng khi nào biết được lũ heo con, gà con chơi đùa ở đâu và tệ nhất là nền kinh tế gia đình bị ảnh hưởng nghiêm trọng khi bà muốn bán gà thì khách chỉ tìm được heo và khi bà muốn bán heo thì khách chỉ toàn trông thấy chó.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đã vậy, nỗi khổ tâm đang làm tổ trong lòng kia bà chẳng chia sẻ được với ai. Người duy nhất bà có thể tâm sự là thằng Cu thì mỗi lần như vậy thằng con bà lại tán mỏng mối quan tâm của bà bằng cách tỉnh bơ bấm đốt ngón tay, miệng ra rả hết Song Tử đến Kim Ngưu, hết Bảo Bình đến Xử Nữ...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bị sự lo lắng cầm tù (và chắc là có cả tra tấn), có nằm mơ bà Đỏ cũng không nghĩ đến một ngày tảng đá nghìn cân mà số phận vô cớ gieo lên cuộc đời bà được dỡ đi, cũng bất ngờ như khi nó rơi xuống...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">9</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đó là ngày bà Đỏ phát hiện một số người lạ mặt lảng vảng quanh khu vườn của bà. Trông hình dong thì nửa giống trộm nửa giống cướp. Vài người trong số đó mặc áo hai lớp, mũ kêpi sụp xuống trán, có người đeo lỉnh kỉnh máy móc quanh người.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà nấp sau cửa sổ, thì thào với thằng Cu:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bọn người nào thậm thụt quanh nhà mình thế con?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Để con ra hỏi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu nói và trong khi mẹ nó còn đang loay hoay nhấc lên đặt xuống các khả năng, nó đã ở bên ngoài hàng rào.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Năm phút sau, nó đứng trước mặt bà, với một đám người lao xao sau lưng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Họ là nhà báo mẹ à.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Cu giải thích bằng giọng hãnh diện, ngực phồng lên sau lớp áo.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nhà báo à? - Bà Đỏ chột dạ, cố giữ giọng đừng run - Thế họ đến đây để điều tra...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tụi tôi nghe đồn bầy gia súc nhà bác có khả năng đặc biệt...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Một nhà báo trẻ, ria mép lún phún và có vẻ mặt rất tươi đứng ngay sau lưng thằng Cu vọt miệng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ờ... ờ... không... không... - Bà Đỏ luống cuống, cứ như đang có một khẩu súng chĩa vào người bà - Ờ... mà có...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Các nhà báo khác nhao nhao:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Có phải heo nhà bác kêu được tiếng gà?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Có đúng là chó nhà bác kêu ủn ỉn?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế còn gà nhà bác kêu như thế nào?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bác còn nuôi những con gì nữa?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ có cảm giác cả đống gạch đang trút xuống người mình. Bà hít vào một hơi và đưa tay rờ rẫm sau gáy, cố nhớ nếu bầy heo không chịu kêu tiếng heo thì người chủ sẽ bị kết tội bởi điều khoản nào của luật pháp.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà ấp úng, nói bằng giọng của người đứng trước tòa:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tôi không biết gì hết... Một sáng ngủ dậy... đã là như thế rồi...</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Tuyền Nguyễn, post: 164804"] [b]Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 3 - Nguyễn Nhật Ánh[/b] [ATTACH=CONFIG]15413[/ATTACH] [SIZE=4][FONT=arial] Thằng Lọ Nồi rất muốn vỗ tay như cách bà Đỏ và thằng Cu hay làm nhưng nó biết nếu cố bắt chước kiểu cách đó nó sẽ té chổng gọng. Nó đành chọn cách loài heo thường làm là nhảy tưng tưng trên bốn cẳng chân, nhảy như thế vài lần, vừa nhảy vừa bốc thằng em lên mây:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tuyệt lắm, Đuôi Xoăn! Mày giỏi gần bằng tao rồi đấy![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mặt thằng Đuôi Xoăn nóng ran, sung sướng và ngượng nghịu, không chú tâm đến giọng điệu huênh hoang của thằng anh.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó lúng túng cào chân xuống mặt đất, bẽn lẽn:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Được rồỉ hả anh?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ừ, tốt lắm rồi! Bây giờ tao và mày cùng làm cô Mái Hoa nhé![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn chưa kịp đáp đã thấy Lọ Nồi thò đầu vào giữa luống cải, hướng mõm về phía bờ rào:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cục cục...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn khoái quá. Nó cũng chui đầu vào đám lá xanh, cũng “cục cục” ầm ĩ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đúng như thằng Lọ Nồi phỏng đoán, lũ gà con trốn chuồng đi chơi, tưởng mẹ gọi, líu ríu xô nhau chạy lại. Trông chúng như những nắm bông màu vàng bị gió thổi dạt từ bờ rào tới vườn cải.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mười chú gà con đã men tới luống cải ngoài cùng, mười chiếc mỏ xinh xinh nhỏ xíu quay ngang quay dọc, dáo dác tìm kiếm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi huých vai vào thằng Đuôi Xoăn, và lần này thì Đuôi Xoăn hiểu ngay. Cả hai đứa lập tức đồng thanh:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cục cục...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lũ gà con luồn trong đám cải, cuống quýt ùa lại chỗ phát ra tiếng kêu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ơ, anh Lọ Nồi, anh Đuôi Xoăn. - Cánh Cụt, con gà liến thoắng và dạn dĩ nhất trong bầy, giương đôi mắt đen láy như hai hạt nhãn nhìn hai chú heo - Hai anh thấy mẹ em đâu không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi làm bộ ngơ ngác:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Không... không thấy! Có thấy gì đâu![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Em vừa nghe tiếng mẹ em ở chỗ này mà.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nén cười một cách vất vả, thằng Đuôi Xoăn khụt khịt mũi:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Có phải mẹ em kêu như thế này không?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nói xong, nó khoái trá làm một tràng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cục cục cục...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Lọ Nồi hào hứng phụ họa một tràng “cục cục” khác, cả hai giống như đang trình diễn một bản hòa tấu tiếng gà.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lũ gà con không tin vào cả mắt lẫn tai mình. Một vài con ngã lăn ra đất. Một vài con khác giơ đôi cánh ngắn ngủn bụm lấy tai. Những con còn lại lảo đảo trên hai chân. Cứ như hai chú heo vừa liệng ra một quả mìn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Con gà Cánh Cụt tròn xoe đôi mắt vốn đã rất tròn, há chiếc mỏ nhọn và mềm, lắp bắp:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ơ… ơ…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó bàng hoàng đến mức có vẻ nó sẽ không bao gỉờ khép mỏ lại được nữa.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Hai chú heo con lúc này đã lăn ra trên đất cười lăn lộn, cười khản cả giọng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn bây giờ mới thấy phục anh mình. Từ khi lọt lòng đến giờ, chưa lần nào nó được cười thỏa thích đến thế.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]7[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lũ gà yếu bóng vía lúc này đã đứng được trên đôi chân bé như que tăm của mình. Nhưng nhìn những cái mỏ há ra như đang chờ mẹ đút mồi kia có thể tin cả bọn vẫn chưa ra được ngoài rìa của sự sửng sốt.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế... thế...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Vẫn con Cánh Cụt lên tiếng. Đầu nó nãy giờ rơi vào một chỗ nào đó rất tối tăm và nó muốn đánh lên một que diêm bằng cách đặt câu hỏi cho hai chú heo con, nhưng nó khổ sở nhận ra mình vẫn đang cà lăm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Tất nhiên Lọ Nồi biết tỏng con gà con muốn hỏi gì. Nó gật gù, không giấu vẻ đắc ý:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Trò chơi thôi mà! Mai mốt tụi anh sẽ học kêu tiếng chó, tiếng vịt, tiếng bồ câu...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Các anh làm được á? - Một con gà khác, đã trấn tĩnh, đập khẽ đôi cánh ngắn dè dặt hỏi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Được tất! - Lọ Nồi nheo mắt, rung rung hàng lông mi trắng như tơ. - Tụi em cũng có thể kêu tiếng heo nếu tụi em biết cách.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế anh dạy tụi em đi![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lũ gà con lập tức nhao nhao. Chúng chen nhau dồn tới trước, nếu chúng có thể thò tay ra xin được bắt tay với hai chú heo như con người ta thường làm thì y hệt cảnh đám đông hâm mộ đang quây lấy ca sĩ ngôi sao.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Đuôi Xoăn nhìn lũ nhóc lao xao, ruột nở từng khúc. Nó ngứa mõm quá, ngẩng đầu lên giàn lá xanh, ra vẻ hiểu biết:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Dồn sức vào cái lưỡi, giữ cho nó thật cứng...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn ba hoa chưa hết câu đã ngừng bặt. Vì thằng Lọ Nồi vừa lấy mông huých nó một cú như trời giáng làm nó suýt té.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn cố giữ thăng bằng, vừa quay sang thằng anh. Nhưng chưa kịp gây gổ, nó chợt nhận ra sai lầm của mình.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tụi em phải giữ cái lưỡi thật mềm. - Lọ Nồi giảng giải cho lũ nhóc, cố tình đệm những cái vẫy tai điệu đàng khi ngừng lại lấy hơi, như kiểu các diễn giả vẫn khoa tay khi diễn thuyết - Thả lỏng cái lưỡi ra khi kêu “ụt ịt”![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thoạt đầu lũ gà con có gặp đôi chút khó khăn và thằng Lọ Nồi không kềm được câu mắng thầm trong bụng “Đúng là ngu như gà!”. Nhưng rồi lũ trẻ nhanh chóng vượt qua được những trục trặc ban đầu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chẳng mấy chốc, dưới cặp mắt tán thưởng của Lọ Nồi và Đuôi Xoăn, lũ gà con vừa túa ra khắp nẻo vừa ủn ỉn ầm ĩ. Có cảm giác cả một binh đoàn heo đang chuẩn bị cày nát khu vườn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đó là lý do khiến chị Nái Sề đang nằm bên chiếc máng mơ màng ôn lại thời thiếu nữ kiêu sa giật mình choàng tỉnh, bật khỏi chỗ và nặng nề lê chiếc bụng to quá khổ qua các vồng rau, lệt bà lệt bệt, vừa đi vừa thở.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Vừa đi vừa thở tức là đã quá mệt, nhưng đến khi phát hiện những tiếng ủn ỉn kia phát ra không phải từ hai thằng bé nhà chị mà từ bọn chíp hôi con chị Mái Hoa thì chị gần như không nhớ cách thở nữa.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị định chạy lại dạy cho lũ nhãi ranh kia một bài học nhưng cơn giận xông lên đầu ngùn ngụt khiến chị giụi xuống cạnh gốc chuối, đầu váng mắt hoa, phổi và phèo dường như liên tục đổi chỗ cho nhau.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị nằm đó, khò khè hàng buổi, cảm thấy nếu trên đời có thứ gì đáng ghét nhất thì đó chính là... bọn con nít.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]8[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đám heo con và gà con đã làm những chuyện trái khoáy thì không có lý gì chú chó con lại cam tâm đứng ngoài cuộc.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Một hôm, thằng nhóc Mõm Ngắn đứng nghiêm bốn chân trước mặt Lọ Nồi và Đuôi Xoăn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Hai anh ơi... - Mõm Ngắn cất giọng tha thiết.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Gì? - Thằng Đuôi Xoăn giành là đứa lên tiếng trước. Nó hất hàm hỏi cụt ngủn, nhưng vì hàm của nó gần như liền với cổ nên động tác của nó gọi là hất đầu thì chính xác hơn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mõm Ngắn rụt rè:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bọn nhóc nhà cô Mái Hoa khoe với em…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lần này tới lượt Lọ Nồi cắt ngang lời thằng cún:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tụi tao hiểu rồi. Mày muốn học ngoại ngữ chứ gì?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Dạ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi đã định “Ừ”, chợt một ý tưởng vỗ cánh trong đầu khiến nó nghiêm mặt lại:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Muốn theo học, mày phải kêu hai đứa tao bằng “thầy”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Mõm Ngắn nhanh nhẩu:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Dạ, thưa thầy.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ở bên cạnh, thằng Đuôi Xoăn thích chí quá. Nó đưa chân trước vỗ nhẹ lên trán thằng cún trước mặt, cười híp mắt:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Trò ngoan quá![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó quay sang Lọ Nồi, hào phóng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Dạy cho nó đi anh![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bữa đó, chú cún học tiếng heo rồi tiếng gà, lưỡi thè ra ngoài gần cả tấc vì nóng và vì phải uốn lưỡi nhiều quá. Nhưng mặt mày thằng nhóc vô cùng rạng rỡ khi cuối cùng tuy vẫn còn ngọng nghịu, những tiếng chiêm chiếp của nó đã dụ được cô Mái Hoa cuống cuồng chạy tới.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Kể từ giây phút đó, thế giới bắt đầu hỗn loạn: Các bà mẹ bất hạnh - bà mẹ heo, bà mẹ chó và bà mẹ gà - ngày nào cũng đắm mình trong tâm trạng tuyệt vọng ít nhất một tiếng đồng hồ khi hổn hển truy lùng lũ con.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Và không nói thì ai cũng biết, sau những cuộc trường chinh thất bại cả ba tụ lại môt chỗ thi nhau kể khổ, tất nhiên là chị Nái Sề xét về mặt thái độ, là kẻ khổ nhất vì luôn luôn tự coi mình là nạn nhân của sự dạy con không đến nơi đến chốn của các bà hàng xóm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thực ra so với bà Đỏ, các bà mẹ này còn sung sướng chán. Bà Đỏ cũng hoài công truy lùng thằng Cu dấu yêu của bà gần như hai mươi bốn giờ một ngày để không bao giờ tóm được nó, thậm chí không thấy nó đâu dù chỉ là một mẩu tóc.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Và tất nhiên bà cũng chẳng khi nào biết được lũ heo con, gà con chơi đùa ở đâu và tệ nhất là nền kinh tế gia đình bị ảnh hưởng nghiêm trọng khi bà muốn bán gà thì khách chỉ tìm được heo và khi bà muốn bán heo thì khách chỉ toàn trông thấy chó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đã vậy, nỗi khổ tâm đang làm tổ trong lòng kia bà chẳng chia sẻ được với ai. Người duy nhất bà có thể tâm sự là thằng Cu thì mỗi lần như vậy thằng con bà lại tán mỏng mối quan tâm của bà bằng cách tỉnh bơ bấm đốt ngón tay, miệng ra rả hết Song Tử đến Kim Ngưu, hết Bảo Bình đến Xử Nữ...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bị sự lo lắng cầm tù (và chắc là có cả tra tấn), có nằm mơ bà Đỏ cũng không nghĩ đến một ngày tảng đá nghìn cân mà số phận vô cớ gieo lên cuộc đời bà được dỡ đi, cũng bất ngờ như khi nó rơi xuống...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]9[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đó là ngày bà Đỏ phát hiện một số người lạ mặt lảng vảng quanh khu vườn của bà. Trông hình dong thì nửa giống trộm nửa giống cướp. Vài người trong số đó mặc áo hai lớp, mũ kêpi sụp xuống trán, có người đeo lỉnh kỉnh máy móc quanh người.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà nấp sau cửa sổ, thì thào với thằng Cu:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bọn người nào thậm thụt quanh nhà mình thế con?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Để con ra hỏi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu nói và trong khi mẹ nó còn đang loay hoay nhấc lên đặt xuống các khả năng, nó đã ở bên ngoài hàng rào.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Năm phút sau, nó đứng trước mặt bà, với một đám người lao xao sau lưng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Họ là nhà báo mẹ à.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Cu giải thích bằng giọng hãnh diện, ngực phồng lên sau lớp áo.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nhà báo à? - Bà Đỏ chột dạ, cố giữ giọng đừng run - Thế họ đến đây để điều tra...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tụi tôi nghe đồn bầy gia súc nhà bác có khả năng đặc biệt...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Một nhà báo trẻ, ria mép lún phún và có vẻ mặt rất tươi đứng ngay sau lưng thằng Cu vọt miệng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ờ... ờ... không... không... - Bà Đỏ luống cuống, cứ như đang có một khẩu súng chĩa vào người bà - Ờ... mà có...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Các nhà báo khác nhao nhao:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Có phải heo nhà bác kêu được tiếng gà?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Có đúng là chó nhà bác kêu ủn ỉn?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế còn gà nhà bác kêu như thế nào?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bác còn nuôi những con gì nữa?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ có cảm giác cả đống gạch đang trút xuống người mình. Bà hít vào một hơi và đưa tay rờ rẫm sau gáy, cố nhớ nếu bầy heo không chịu kêu tiếng heo thì người chủ sẽ bị kết tội bởi điều khoản nào của luật pháp.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà ấp úng, nói bằng giọng của người đứng trước tòa:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tôi không biết gì hết... Một sáng ngủ dậy... đã là như thế rồi...[/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
Top