Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Tuyền Nguyễn" data-source="post: 164803"><p><strong>Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 2 - Nguyễn Nhật Ánh</strong></p><p></p><p>[ATTACH]15330[/ATTACH] <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ dắt ông Sáu Thơm đi loanh quanh trong vườn, lại lội qua vườn cải, vườn cà, chui dưới giàn su su và giàn đậu que. Nhưng lần này cả hai lò dò tới vồng đậu bắp rồi mà chẳng thấy hai chú heo con đâu. Cũng chẳng nghe tiếng gà nào.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông Sáu Thơm bắt đầu thấy mỏi chân. Ông ngồi bệt xuống đất, tựa lưng vào gốc mít, vứt chiếc rọ lăn lóc một bên, tặc lưỡi:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chắc heo nhà chị có phép tàng hình!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ quẹt mồ hôi trán, đánh mắt về phía hàng rào:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chắc tụi nó chui qua vườn nhà hàng xóm. Để tui kêu thằng Cu nhà tôi đi kiếm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhưng đến cả thằng Cu cũng chẳng thấy đâu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trong khi bà Đỏ quay đầu nhìn bốn phía để tìm trong vô vọng bóng dáng thằng con lêu lổng của bà, thỉnh thoảng lại gân cổ gào to “Cu ơi, Cu!” để nghe tiếng gọi lan đi trong gió như một câu hỏi không lời đáp thì ông Sáu Thơm thình lình bật dậy khỏi chỗ ngồi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Đằng kia kìa! - Ông reo lên bằng giọng cố nén, như sợ hét lớn hai chú heo sẽ chạy mất, quên phắt rằng không âm thanh nào có thể sánh với tiếng bà Đỏ vừa gọi thằng Cu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Hai con heo của chị ở đằng kia. Chỗ mấy bụi chuối! - Ông Sáu Thơm nhắc lại lần nữa, lần này ông chỉ đích danh địa điểm khi thấy bà Đỏ đang ngoảnh đầu nhìn dáo dác.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bây giờ bà Đỏ mới nghe thấy tiếng ủn ỉn. Lạy trời! Bà thở phào, nhủ bụng. Hóa ra chúng vẫn còn ở trong vườn, lại kêu tiếng heo! Chúng mà cứ “cục cục” với “chiêm chiếp” có khi ông Sáu Thơm bỏ chạy mất dép!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Hai người rón rén đi luồn giữa những hàng đậu bắp, trông bộ tịch cứ tưởng họ đang rình bắt trộm chứ không phải bắt heo.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Những tiếng ủn ỉn vẫn còn quấn quít quanh bụi chuối.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhưng khi bà Đỏ và ông Sáu Thơm đến nơi thì chẳng thấy heo đâu. Chỉ có chú cún đang chơi đùa một mình. Chú lăn vào đánh nhau hùng hục với gốc chuối, chồm trên hai chân như đô vật vào xới, mõm hăng hái ngoạm lấy bẹ chuối day qua vặc lại, vừa ngúc ngoắc đầu vừa kêu ủn ỉn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cũng như bà Hai Nhành ba ngày trước, ông Sáu Thơm dựng mắt lên, lắp ba lắp bắp:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ơ… ơ… con cún nhà chị… nó…</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Dù gắng hết sức, ông cũng không nói được hết câu, cứ thấy cái gì đó chèn ngang cổ.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà Đỏ xanh mặt, đã thấy thất bại của thương vụ ở rất gần. Cho nên bà lập tức lây tật cà lăm của người khách:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- À… ừ…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế… thế… những con heo nhà chị… chúng cũng kêu thứ tiếng gì… gì… gì… gì… à?</span></span></p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông Sáu Thơm vẫn chưa ra khỏi chứng nói lắp. Ông nói tới bốn tiếng “gì” khiến bà Đỏ lại hiểu ông cố ý nhấn mạnh sự kỳ quái đó để trách móc bà.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- À… ừ… - Bà Đỏ khổ sở chống chế bằng những từ vô nghĩa và khi sực nhớ những gì thằng nhóc nhà bà nói với bà hôm nọ thì miệng bà trở nên trơn tru - Anh biết không, các con vật nhà tôi sinh cuối tháng năm, thuộc cung Song Tử. Ai thuộc cung này đều thích làm mới mình, thích tạo ra những âm thanh khiến người khác giật mình và xem đó là trò vui.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bà lim dim mắt, cố tránh ánh mắt ông Sáu Thơm đang nhìn chòng chọc vào bà:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cho nên thỉnh thoảng con này có kêu tiếng con kia cũng là chuyện bình thường.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ông Sáu Thơm không nhìn bà Đỏ nữa. Ông hất chiếc rọ lên vai, quảy quả đi ra cổng sau khi buông thõng một câu:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chỉ có chị thấy bình thường thôi. Tôi thì tôi không dám nuôi những con quái này trong nhà.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">4</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nói cho đúng ra, không chỉ có bà Đỏ nhức đầu với sự giở chứng của bọn nhóc trong vườn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Con heo mẹ, giống Yorkshire, được thằng Cu đặt tên là Nái Sề vì thân hình béo núc của nó và vì nó đã đẻ đến lứa thứ tư, than thở với chị gà Mái Hoa đậu trên thanh chắn chỗ cửa chuồng vào một buổi trưa đứng gió:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế giới đảo lộn hết rồi, chị à.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Giọng chị Nái Sề ra chiều ngán ngẩm. Chị nằm nghiêng một bên trên nền xi măng, đệm một tiếng thở dài sau câu ta thán làm dãy vú rung rinh như những trái đào trong mưa.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế giới đảo lộn?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Mái Hoa uể oải hỏi lại, giương đôi mắt nhỏ và tròn, trông chị có vẻ chưa ra khỏi cơn buồn ngủ dưới cái nóng hầm hập.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Bọn trẻ hóa rồ hết cả lũ rồi!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Mái Hoa vẫn chưa hiểu chị Nái Sề nói gì cho đến khi nghe câu tiếp theo:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Loài này kêu tiếng của loài kia! Đó là cái quái gì chứ!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Á… à… - Chị Mái Hoa tỉnh hẳn cơn ngái ngủ, cứ như có một vật nhọn vừa đâm vào chị. Chị vỗ cánh một cách phấn khích làm bay một mớ rơm trên đống rơm kế đó và thú nhận bằng giọng rầu rĩ:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tôi cũng đang bối rối về chuyện này.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Không phải bối rối, mà là “hết sức bối rối”! - Chị Nái Sề thở phì phì, kêu ụt ịt, rồi lại thở phì phì, trông rất tức giận - Ai đời tôi đi kiếm thằng Đuôi Xoăn và thằng Lọ Nồi cả buổi, rốt cuộc lại bắt gặp thằng Mõm Ngắn con nhà chị Vện.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ờ, cái thằng cún ranh ấy, thỉnh thoảng lại “ụt ụt” với “ịt ịt”, tôi đã chán ngấy rồi!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Nái Sề lúc lắc hai chiếc tai to ra chiều chán chường:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thì lũ nhóc nhà chị cũng thế thôi. Cũng “ủn ỉn”, hứng lên thì “gâu gâu”, chẳng biết đường nào mà lần!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Quả thực là không chỉ bà Đỏ mà các bậc phụ huynh của đám heo con, chó con, gà con cũng phát khổ với lũ nhóc.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chắc tại thời tiết dạo này nóng bức quá! - Chị Vện, mẹ của chú cún Mõm Ngắn nằm bên ngoài cửa chuồng ngếch đầu nói vọng vào. Nói xong, như sợ chị Nái Sề và chị Mai Hoa không tin, chị thè chiếc lưỡi đỏ thở hồng hộc như để minh họa cho lý lẽ của mình.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Nái Sề cựa quậy cái bụng to bè, động tác nếu không vì ngứa ngáy thì chắc chắn chỉ là vì bức xúc, và kéo dài giọng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chẳng lẽ trời nóng bức là cả thế giới ấm đầu hết sao!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Giọng chị Nái Sề nhấm nhẳng, căn cứ vào ý tứ và ngữ điệu của chị từ đầu đến giờ có vẻ như chị đang trút hết trách nhiệm lên đầu các bà mẹ khác, ý là chị Mái Hoa và chị Vện không biết dạy con, mặc dù hai thằng nhóc của chị cũng chẳng buồn giữ gìn sự trong sáng của tiếng heo một chút xíu nào.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Vện đứng hẳn lên bốn chân, đã bực bội lắm, nhưng chị chưa kịp gân cổ, chị Mái Hoa đã vỗ cánh phành phạch theo cái kiểu người ta xua tay, cất giọng giảng hòa:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thôi đi nào!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị chép chép mỏ:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chuyện này chắc cũng không kéo dài lắm đâu! Đua đòi “mốt miếc” ấy mà, rồi cũng qua nhanh thôi!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">5</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Nái Sề hẳn nhiên là rất bực lũ nhóc trong vườn. Từ khi đẻ đến lứa con thứ tư, người chị xồ xề hẳn ra, nặng nề và chóng mệt. Thân hình ngày càng đồ sộ, lưng và bụng không còn săn chắc như thời con gái, mỡ đùn dưới lớp da hàng lớp, trong khi chân cẳng thì chẳng béo lên được mấy.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Gánh cả quả núi trên bốn cẳng chân đó trong khi di chuyển quả không phải chuyện nhẹ nhàng. Chị đi đứng ục ịch, ngốn từng mét vườn một cách nặng nhọc, trong khi thằng Lọ Nồi và thằng Đuôi Xoăn hở ra là phóng như gió, đã thế lại mê chơi, chẳng lúc nào có mặt tại chuồng vào đúng giờ ăn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bao giờ đi tìm hai thằng nhóc chị cũng phải dừng lại nhiều lần, chui vào một bụi cây đứng thở hổn hển rồi mới chậm chạp bước tiếp. Nhưng khi lần theo tiếng ủn ỉn, lúc thì chị vớ phải thằng cún nhà chị Vện lúc lại bắt gặp lũ chíp hôi nhà chị Mái Hoa, thật là tức muốn chết.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thời trẻ, gặp những tình huống đó, chị chỉ cười xòa, coi như trò nghịch tinh của con nít. Bây giờ đã có tuổi, sức khỏe kém, chị hay bẳn gắt, gặp chuyện nghịch mắt nghịch tai là chị cảm thấy khó chịu.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị bực thằng nhãi ranh nhà chị Vện, cáu đám nhóc nhà chị Mái Hoa, rồi giận lây mẹ chúng. Giận ơi là giận!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Và vì giận quá, chị quên rằng hai thằng con của chị cũng y như thế thôi, cũng khiến chị Vện và chị Mái Hoa nhầm lẫn hết ngày này sang ngày khác.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Giả như không quên thì chị lại cho rằng hai thằng Lọ Nồi và Đuôi Xoăn ngoan ngoãn đáng yêu của chị sở dĩ khoái cái trò phát ra tiếng chó, tiếng gà là do nhiễm phải thói hư tật xấu của lũ nhóc đổ đốn nhà hàng xóm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị Nái Sề nhớ tới câu nói bà Đỏ hay dùng để mắng con và cảm thấy đem câu đó áp dụng vào mối quan hệ bạn bè của hai thằng cu nhà chị là trúng phóc.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chị lằm bằm: “Con người ta nói cấm có sai! Đúng là gần mực thì đen!”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cũng may đứa con chị Vện không phải tên Mực - như hàng đống cún trên cõi đời vẫn mang tên đó. Nếu không chị Nái Sề lại có dịp hả hê, và chắc chắn sẽ tự thưởng cho mình điểm mười vì đã nhớ được câu tục ngữ tuyệt vời đó.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nói tóm lại là chị Nái Sề buồn bực, giận dữ, trách móc, oán thán. Và khi trải qua tất cả những cung bậc không vui đó, chị không biết mọi thứ rắc rối đều do thằng Lọ Nồi bảo bối của chị đầu têu ra.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">6</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nếu chị Nái Sề có mặt ở giàn đậu que cuối vườn cách đây nửa tháng, trong một buổi sáng đẹp và oi bức, chị sẽ thấy hai đứa con của chị bày những trò gì.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thằng Lọ Nồi và thằng Đuôi Xoăn lúc đó đang nằm dán bụng trên nền đất ẩm dưới bóng lá, đưa mắt sầu não nhìn nhau, cảm thấy rảnh rỗi là một gánh nặng quá sức đối với tuổi trẻ của loài heo.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chúng đã nghịch chán, đã tranh nhau dũi mõm vào vồng cải, làm bật tung mọi thứ, nhai qua quít vài chiếc lá, nuốt thờ ơ vị ngọt của rễ cây, rồi thi nhau lăn trên đất xem đứa nào lăn được nhiều vòng hơn, tiếp theo giúi toàn thân vào đất cát để được là đứa lấm lem nhất trong buổi sáng đầy nắng đó. Nói chung, những màn siêu quậy nào có thể nghĩ ra chúng đã nghĩ cả rồi, những trò phá phách nào có thể làm được chúng cũng đã làm tất tần tật rồi.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cuối cùng, hai đứa nằm thở dốc và nhìn đời bằng ánh mắt phiền muộn, đau khổ nhận ra cuộc đời của hai con heo con cũng có những lúc trống trải lạ lùng.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đúng lúc đó thì chúng nghe có tiếng chiêm chiếp của lũ con chị Mái Hoa đang đi rong chỗ bờ rào.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Tao nghĩ ra rồi! - Thằng Lọ Nồi bật dậy khỏi chỗ nằm.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nghĩ gì thế anh? - Thằng Đuôi Xoăn, là em, cũng đứng lên theo, đưa mắt ngơ ngác nhìn anh nó.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi giơ chân trước lên gãi tai, vẻ phấn khích:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Trò này tuyệt lắm! Mình sẽ giả tiếng cô Mái Hoa...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Giả tiếng á? - Đuôi Xoăn cũng gãi tai, nhưng là vì bối rối - Để làm gì hả anh?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Để đánh lừa lũ chíp hôi! Chúng sẽ tưởng mẹ chúng gọi, thế là chúng đổ xô lại đây.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Thế thì mình được gì?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Mày ngốc quá! - Lọ Nồi khụt khịt chiếc mũi màu hồng, nom rất giống một chiếc mũi bằng nhựa dẻo - Mình sẽ được một trận cười!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn nghệt mặt, cố nhớ hằng ngày cô Mái Hoa vẫn kêu như thế nào. Nó chưa kịp nhớ được điều gì, Lọ Nồi đã nghếch mõm lên trời.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ục... ục... - Nó gân cổ rặn, vừa rặn vừa ém giọng để cho giống tiếng gà mái.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Chả giống tí nào anh à. - Thằng Đuôi Xoăn nhìn anh nó đang phồng má trợn mắt rụt rè nhận xét.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi phớt lờ, lại đỏ mặt tía tai:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ục... ục...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn ngúc ngoắc đầu và chớp chớp hàng mi ngắn:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cũng chưa giống! Vẫn là “ụt ịt” như heo thôi!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tới đây thì thằng Lọ Nồi nổi cáu. Nó không thèm “ục ục” nữa mà quay phắt sang thằng Đuôi Xoăn, gầm ghè:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Nói gì nói lắm thế! Mày lo giả tiếng gà đi, cứ đứng đó mà phán với chả xét!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn biết anh giận. Nó lập tức nhắm tịt mắt, dài mõm ra, lấy hơi rống thật to:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ục... ục... ịt... ịt...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó càng giả tiếng gà thì càng nghe ra tiếng heo. Tóm lại là chả giống tí ti ông cụ nào.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trên đầu nó, những chiếc lá lấp lánh sáng đang che nắng cho những trái đậu thuôn dài không ngừng đong đưa trong gió mai và dưới chân nó đất đang nóng dần lên.</span></span></p><p> </p><p> </p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trong khi thằng Đuôi Xoăn đang ụt ịt một cách tuyệt vọng, ở bên cạnh thằng Lọ Nồi đã phát ra được những tiếng “cục cục” đầu tiên.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn quay phắt sang anh nó, vẻ ngưỡng mộ:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ôi, anh làm sao hay thế?</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Dồn sức vào cái lưỡi, giữ cho nó thật cứng thì mày sẽ phát ra được âm “cờ”.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lọ Nồi chỉ dẫn cho em, giọng uyên bác, mặc dù nó cũng chỉ mới phát hiện ra bí quyết đó không tới một phút trước.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đuôi Xoăn nghe lời giáo sư ngôn ngữ Lọ Nồi, lại ngoác mõm:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ục... ục...</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cố lên! - Lọ Nồi động viên em.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Ục… ục…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Đừng lười biếng với cái lưỡi!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cờ... cờ... ục…</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Sắp được rồi đấy! Nữa đi nào!</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Lần này Lọ Nồi vừa cổ vũ vừa chạy vòng quanh thằng Đuôi Xoăn khiến thằng nhóc phấn khích tợn.</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nó lại căng cổ họng:</span></span></p><p> </p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">- Cục... cục...</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Tuyền Nguyễn, post: 164803"] [b]Chúc Một Ngày Tốt Lành - Chương 2 - Nguyễn Nhật Ánh[/b] [ATTACH=CONFIG]15330[/ATTACH] [SIZE=4][FONT=arial] Bà Đỏ dắt ông Sáu Thơm đi loanh quanh trong vườn, lại lội qua vườn cải, vườn cà, chui dưới giàn su su và giàn đậu que. Nhưng lần này cả hai lò dò tới vồng đậu bắp rồi mà chẳng thấy hai chú heo con đâu. Cũng chẳng nghe tiếng gà nào.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông Sáu Thơm bắt đầu thấy mỏi chân. Ông ngồi bệt xuống đất, tựa lưng vào gốc mít, vứt chiếc rọ lăn lóc một bên, tặc lưỡi:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chắc heo nhà chị có phép tàng hình![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ quẹt mồ hôi trán, đánh mắt về phía hàng rào:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chắc tụi nó chui qua vườn nhà hàng xóm. Để tui kêu thằng Cu nhà tôi đi kiếm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nhưng đến cả thằng Cu cũng chẳng thấy đâu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trong khi bà Đỏ quay đầu nhìn bốn phía để tìm trong vô vọng bóng dáng thằng con lêu lổng của bà, thỉnh thoảng lại gân cổ gào to “Cu ơi, Cu!” để nghe tiếng gọi lan đi trong gió như một câu hỏi không lời đáp thì ông Sáu Thơm thình lình bật dậy khỏi chỗ ngồi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Đằng kia kìa! - Ông reo lên bằng giọng cố nén, như sợ hét lớn hai chú heo sẽ chạy mất, quên phắt rằng không âm thanh nào có thể sánh với tiếng bà Đỏ vừa gọi thằng Cu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Hai con heo của chị ở đằng kia. Chỗ mấy bụi chuối! - Ông Sáu Thơm nhắc lại lần nữa, lần này ông chỉ đích danh địa điểm khi thấy bà Đỏ đang ngoảnh đầu nhìn dáo dác.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bây giờ bà Đỏ mới nghe thấy tiếng ủn ỉn. Lạy trời! Bà thở phào, nhủ bụng. Hóa ra chúng vẫn còn ở trong vườn, lại kêu tiếng heo! Chúng mà cứ “cục cục” với “chiêm chiếp” có khi ông Sáu Thơm bỏ chạy mất dép![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Hai người rón rén đi luồn giữa những hàng đậu bắp, trông bộ tịch cứ tưởng họ đang rình bắt trộm chứ không phải bắt heo.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Những tiếng ủn ỉn vẫn còn quấn quít quanh bụi chuối.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nhưng khi bà Đỏ và ông Sáu Thơm đến nơi thì chẳng thấy heo đâu. Chỉ có chú cún đang chơi đùa một mình. Chú lăn vào đánh nhau hùng hục với gốc chuối, chồm trên hai chân như đô vật vào xới, mõm hăng hái ngoạm lấy bẹ chuối day qua vặc lại, vừa ngúc ngoắc đầu vừa kêu ủn ỉn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cũng như bà Hai Nhành ba ngày trước, ông Sáu Thơm dựng mắt lên, lắp ba lắp bắp:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ơ… ơ… con cún nhà chị… nó…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Dù gắng hết sức, ông cũng không nói được hết câu, cứ thấy cái gì đó chèn ngang cổ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà Đỏ xanh mặt, đã thấy thất bại của thương vụ ở rất gần. Cho nên bà lập tức lây tật cà lăm của người khách:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- À… ừ…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế… thế… những con heo nhà chị… chúng cũng kêu thứ tiếng gì… gì… gì… gì… à?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [FONT=arial] [/FONT] [SIZE=4][FONT=arial]Ông Sáu Thơm vẫn chưa ra khỏi chứng nói lắp. Ông nói tới bốn tiếng “gì” khiến bà Đỏ lại hiểu ông cố ý nhấn mạnh sự kỳ quái đó để trách móc bà.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- À… ừ… - Bà Đỏ khổ sở chống chế bằng những từ vô nghĩa và khi sực nhớ những gì thằng nhóc nhà bà nói với bà hôm nọ thì miệng bà trở nên trơn tru - Anh biết không, các con vật nhà tôi sinh cuối tháng năm, thuộc cung Song Tử. Ai thuộc cung này đều thích làm mới mình, thích tạo ra những âm thanh khiến người khác giật mình và xem đó là trò vui.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bà lim dim mắt, cố tránh ánh mắt ông Sáu Thơm đang nhìn chòng chọc vào bà:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cho nên thỉnh thoảng con này có kêu tiếng con kia cũng là chuyện bình thường.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Ông Sáu Thơm không nhìn bà Đỏ nữa. Ông hất chiếc rọ lên vai, quảy quả đi ra cổng sau khi buông thõng một câu:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chỉ có chị thấy bình thường thôi. Tôi thì tôi không dám nuôi những con quái này trong nhà.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]4[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nói cho đúng ra, không chỉ có bà Đỏ nhức đầu với sự giở chứng của bọn nhóc trong vườn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Con heo mẹ, giống Yorkshire, được thằng Cu đặt tên là Nái Sề vì thân hình béo núc của nó và vì nó đã đẻ đến lứa thứ tư, than thở với chị gà Mái Hoa đậu trên thanh chắn chỗ cửa chuồng vào một buổi trưa đứng gió:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế giới đảo lộn hết rồi, chị à.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Giọng chị Nái Sề ra chiều ngán ngẩm. Chị nằm nghiêng một bên trên nền xi măng, đệm một tiếng thở dài sau câu ta thán làm dãy vú rung rinh như những trái đào trong mưa.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế giới đảo lộn?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Mái Hoa uể oải hỏi lại, giương đôi mắt nhỏ và tròn, trông chị có vẻ chưa ra khỏi cơn buồn ngủ dưới cái nóng hầm hập.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Bọn trẻ hóa rồ hết cả lũ rồi![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Mái Hoa vẫn chưa hiểu chị Nái Sề nói gì cho đến khi nghe câu tiếp theo:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Loài này kêu tiếng của loài kia! Đó là cái quái gì chứ![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Á… à… - Chị Mái Hoa tỉnh hẳn cơn ngái ngủ, cứ như có một vật nhọn vừa đâm vào chị. Chị vỗ cánh một cách phấn khích làm bay một mớ rơm trên đống rơm kế đó và thú nhận bằng giọng rầu rĩ:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tôi cũng đang bối rối về chuyện này.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Không phải bối rối, mà là “hết sức bối rối”! - Chị Nái Sề thở phì phì, kêu ụt ịt, rồi lại thở phì phì, trông rất tức giận - Ai đời tôi đi kiếm thằng Đuôi Xoăn và thằng Lọ Nồi cả buổi, rốt cuộc lại bắt gặp thằng Mõm Ngắn con nhà chị Vện.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ờ, cái thằng cún ranh ấy, thỉnh thoảng lại “ụt ụt” với “ịt ịt”, tôi đã chán ngấy rồi![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Nái Sề lúc lắc hai chiếc tai to ra chiều chán chường:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thì lũ nhóc nhà chị cũng thế thôi. Cũng “ủn ỉn”, hứng lên thì “gâu gâu”, chẳng biết đường nào mà lần![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Quả thực là không chỉ bà Đỏ mà các bậc phụ huynh của đám heo con, chó con, gà con cũng phát khổ với lũ nhóc.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chắc tại thời tiết dạo này nóng bức quá! - Chị Vện, mẹ của chú cún Mõm Ngắn nằm bên ngoài cửa chuồng ngếch đầu nói vọng vào. Nói xong, như sợ chị Nái Sề và chị Mai Hoa không tin, chị thè chiếc lưỡi đỏ thở hồng hộc như để minh họa cho lý lẽ của mình.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Nái Sề cựa quậy cái bụng to bè, động tác nếu không vì ngứa ngáy thì chắc chắn chỉ là vì bức xúc, và kéo dài giọng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chẳng lẽ trời nóng bức là cả thế giới ấm đầu hết sao![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Giọng chị Nái Sề nhấm nhẳng, căn cứ vào ý tứ và ngữ điệu của chị từ đầu đến giờ có vẻ như chị đang trút hết trách nhiệm lên đầu các bà mẹ khác, ý là chị Mái Hoa và chị Vện không biết dạy con, mặc dù hai thằng nhóc của chị cũng chẳng buồn giữ gìn sự trong sáng của tiếng heo một chút xíu nào.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Vện đứng hẳn lên bốn chân, đã bực bội lắm, nhưng chị chưa kịp gân cổ, chị Mái Hoa đã vỗ cánh phành phạch theo cái kiểu người ta xua tay, cất giọng giảng hòa:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thôi đi nào![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị chép chép mỏ:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chuyện này chắc cũng không kéo dài lắm đâu! Đua đòi “mốt miếc” ấy mà, rồi cũng qua nhanh thôi![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]5[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Nái Sề hẳn nhiên là rất bực lũ nhóc trong vườn. Từ khi đẻ đến lứa con thứ tư, người chị xồ xề hẳn ra, nặng nề và chóng mệt. Thân hình ngày càng đồ sộ, lưng và bụng không còn săn chắc như thời con gái, mỡ đùn dưới lớp da hàng lớp, trong khi chân cẳng thì chẳng béo lên được mấy.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Gánh cả quả núi trên bốn cẳng chân đó trong khi di chuyển quả không phải chuyện nhẹ nhàng. Chị đi đứng ục ịch, ngốn từng mét vườn một cách nặng nhọc, trong khi thằng Lọ Nồi và thằng Đuôi Xoăn hở ra là phóng như gió, đã thế lại mê chơi, chẳng lúc nào có mặt tại chuồng vào đúng giờ ăn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Bao giờ đi tìm hai thằng nhóc chị cũng phải dừng lại nhiều lần, chui vào một bụi cây đứng thở hổn hển rồi mới chậm chạp bước tiếp. Nhưng khi lần theo tiếng ủn ỉn, lúc thì chị vớ phải thằng cún nhà chị Vện lúc lại bắt gặp lũ chíp hôi nhà chị Mái Hoa, thật là tức muốn chết.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thời trẻ, gặp những tình huống đó, chị chỉ cười xòa, coi như trò nghịch tinh của con nít. Bây giờ đã có tuổi, sức khỏe kém, chị hay bẳn gắt, gặp chuyện nghịch mắt nghịch tai là chị cảm thấy khó chịu.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị bực thằng nhãi ranh nhà chị Vện, cáu đám nhóc nhà chị Mái Hoa, rồi giận lây mẹ chúng. Giận ơi là giận![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Và vì giận quá, chị quên rằng hai thằng con của chị cũng y như thế thôi, cũng khiến chị Vện và chị Mái Hoa nhầm lẫn hết ngày này sang ngày khác.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Giả như không quên thì chị lại cho rằng hai thằng Lọ Nồi và Đuôi Xoăn ngoan ngoãn đáng yêu của chị sở dĩ khoái cái trò phát ra tiếng chó, tiếng gà là do nhiễm phải thói hư tật xấu của lũ nhóc đổ đốn nhà hàng xóm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị Nái Sề nhớ tới câu nói bà Đỏ hay dùng để mắng con và cảm thấy đem câu đó áp dụng vào mối quan hệ bạn bè của hai thằng cu nhà chị là trúng phóc.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chị lằm bằm: “Con người ta nói cấm có sai! Đúng là gần mực thì đen!”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cũng may đứa con chị Vện không phải tên Mực - như hàng đống cún trên cõi đời vẫn mang tên đó. Nếu không chị Nái Sề lại có dịp hả hê, và chắc chắn sẽ tự thưởng cho mình điểm mười vì đã nhớ được câu tục ngữ tuyệt vời đó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nói tóm lại là chị Nái Sề buồn bực, giận dữ, trách móc, oán thán. Và khi trải qua tất cả những cung bậc không vui đó, chị không biết mọi thứ rắc rối đều do thằng Lọ Nồi bảo bối của chị đầu têu ra.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]6[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nếu chị Nái Sề có mặt ở giàn đậu que cuối vườn cách đây nửa tháng, trong một buổi sáng đẹp và oi bức, chị sẽ thấy hai đứa con của chị bày những trò gì.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Thằng Lọ Nồi và thằng Đuôi Xoăn lúc đó đang nằm dán bụng trên nền đất ẩm dưới bóng lá, đưa mắt sầu não nhìn nhau, cảm thấy rảnh rỗi là một gánh nặng quá sức đối với tuổi trẻ của loài heo.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Chúng đã nghịch chán, đã tranh nhau dũi mõm vào vồng cải, làm bật tung mọi thứ, nhai qua quít vài chiếc lá, nuốt thờ ơ vị ngọt của rễ cây, rồi thi nhau lăn trên đất xem đứa nào lăn được nhiều vòng hơn, tiếp theo giúi toàn thân vào đất cát để được là đứa lấm lem nhất trong buổi sáng đầy nắng đó. Nói chung, những màn siêu quậy nào có thể nghĩ ra chúng đã nghĩ cả rồi, những trò phá phách nào có thể làm được chúng cũng đã làm tất tần tật rồi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Cuối cùng, hai đứa nằm thở dốc và nhìn đời bằng ánh mắt phiền muộn, đau khổ nhận ra cuộc đời của hai con heo con cũng có những lúc trống trải lạ lùng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đúng lúc đó thì chúng nghe có tiếng chiêm chiếp của lũ con chị Mái Hoa đang đi rong chỗ bờ rào.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Tao nghĩ ra rồi! - Thằng Lọ Nồi bật dậy khỏi chỗ nằm.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nghĩ gì thế anh? - Thằng Đuôi Xoăn, là em, cũng đứng lên theo, đưa mắt ngơ ngác nhìn anh nó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi giơ chân trước lên gãi tai, vẻ phấn khích:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Trò này tuyệt lắm! Mình sẽ giả tiếng cô Mái Hoa...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Giả tiếng á? - Đuôi Xoăn cũng gãi tai, nhưng là vì bối rối - Để làm gì hả anh?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Để đánh lừa lũ chíp hôi! Chúng sẽ tưởng mẹ chúng gọi, thế là chúng đổ xô lại đây.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Thế thì mình được gì?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Mày ngốc quá! - Lọ Nồi khụt khịt chiếc mũi màu hồng, nom rất giống một chiếc mũi bằng nhựa dẻo - Mình sẽ được một trận cười![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn nghệt mặt, cố nhớ hằng ngày cô Mái Hoa vẫn kêu như thế nào. Nó chưa kịp nhớ được điều gì, Lọ Nồi đã nghếch mõm lên trời.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ục... ục... - Nó gân cổ rặn, vừa rặn vừa ém giọng để cho giống tiếng gà mái.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Chả giống tí nào anh à. - Thằng Đuôi Xoăn nhìn anh nó đang phồng má trợn mắt rụt rè nhận xét.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi phớt lờ, lại đỏ mặt tía tai:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ục... ục...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn ngúc ngoắc đầu và chớp chớp hàng mi ngắn:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cũng chưa giống! Vẫn là “ụt ịt” như heo thôi![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Tới đây thì thằng Lọ Nồi nổi cáu. Nó không thèm “ục ục” nữa mà quay phắt sang thằng Đuôi Xoăn, gầm ghè:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Nói gì nói lắm thế! Mày lo giả tiếng gà đi, cứ đứng đó mà phán với chả xét![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn biết anh giận. Nó lập tức nhắm tịt mắt, dài mõm ra, lấy hơi rống thật to:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ục... ục... ịt... ịt...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó càng giả tiếng gà thì càng nghe ra tiếng heo. Tóm lại là chả giống tí ti ông cụ nào.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trên đầu nó, những chiếc lá lấp lánh sáng đang che nắng cho những trái đậu thuôn dài không ngừng đong đưa trong gió mai và dưới chân nó đất đang nóng dần lên.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Trong khi thằng Đuôi Xoăn đang ụt ịt một cách tuyệt vọng, ở bên cạnh thằng Lọ Nồi đã phát ra được những tiếng “cục cục” đầu tiên.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn quay phắt sang anh nó, vẻ ngưỡng mộ:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ôi, anh làm sao hay thế?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Dồn sức vào cái lưỡi, giữ cho nó thật cứng thì mày sẽ phát ra được âm “cờ”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lọ Nồi chỉ dẫn cho em, giọng uyên bác, mặc dù nó cũng chỉ mới phát hiện ra bí quyết đó không tới một phút trước.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Đuôi Xoăn nghe lời giáo sư ngôn ngữ Lọ Nồi, lại ngoác mõm:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ục... ục...[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cố lên! - Lọ Nồi động viên em.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Ục… ục…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Đừng lười biếng với cái lưỡi![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cờ... cờ... ục…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Sắp được rồi đấy! Nữa đi nào![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Lần này Lọ Nồi vừa cổ vũ vừa chạy vòng quanh thằng Đuôi Xoăn khiến thằng nhóc phấn khích tợn.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nó lại căng cổ họng:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]- Cục... cục...[/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tiểu Thuyết, Sử Thi
Chúc Một Ngày Tốt Lành - Nguyễn Nhật Ánh
Top