Chong chóng bay cao!!!!

  • Thread starter Thread starter liti
  • Ngày gửi Ngày gửi

liti

New member
Em ước mình là gió, em sẽ cất tiếng hát mỗi chiều hè và nâng cánh cho chong chóng chúng mình bay xa hơn. Còn anh, anh phải là nắng cơ. Vì nắng sẽ sưởi ấm cho em và soi đường cho chong chóng chúng mình về nhà. Em sợ chong chóng lạc đường mất!





Mùa chong chóng lại về rồi...

Cây chong chóng đầu tiên anh đặt vào tay em là cây chong chóng dừa. Chong chóng bốn cánh mỏng manh một màu xanh thẫm. Chong chóng là món quà anh dỗ dành em. Chong chóng làm cô bé hàng xóm nín khóc.

Mùa chong chóng là những ngày hè đổ lửa. Từng chiếc lá dừa dài nhọn như lưỡi gươm va vào nhau lạo xạo. Bàn tay anh khéo léo ngắt từng lá dừa gấp chong chóng cho em. Chiều hè, em trốn mẹ theo anh đi thả chong chóng. Từng giọt mồ hôi nhễ nhại trên trán, anh nhìn em. Chong chóng em cầm tay quay tròn. Em cười giòn tan! Anh cũng cười giòn tan! Cả khoảng trời tuổi thơ của em có anh và chong chóng.

Nhắm mắt lại đi em và tay cầm lấy chong chóng nhé! Em đã thấy gì chưa? Chong chóng đang bay lên. Chong chóng nâng cánh ước mơ cho em và cả cho anh nữa. Chong chóng cũng mải chơi như em í. Nhưng đừng lo chong chóng bị lạc đường, em nhé! Bởi chong chóng sẽ rất nhớ em. Còn anh nữa, anh sẽ giúp em tìm chong chóng về mà!

080828131803-117-547.jpg


Tại sao chong chóng lại phải là bốn cánh. Em thích năm cánh cơ! Vì chong chóng sẽ như đoá hoa cúc tuyệt đẹp. Hay chong chóng giống như ngôi sao lấp lánh trong bầu trời đêm. Và cũng tại vì anh toàn gấp chong chóng bốn cánh cho em hoài!

Ngốc thật! Chong chóng sao có thể là năm cánh. Cánh trái, cánh phải là cánh anh, cánh em. Cánh trên, cánh dưới là cánh xa, cánh gần. Thế đấy, chong chóng chỉ cần đủ bốn cánh mà thôi.

Cầm chong chóng dừa mùa năm trước đã héo khô trong lòng bàn tay. Anh đã tặng em trước khi lên trường nhập học xa nhà. Một năm rồi, chong chóng ngủ buồn thiu trong hộp giấy. Giờ em đã hiểu cánh xa, cánh gần là cánh nhớ, cánh thương phải không anh? Em chợt oà khóc vì những điều thật giản dị.

“Em vẫn mơ về một ngày mình bên nhau. Em vẫn mơ về một ngày mình có nhau, như lúc xa xưa em bên anh đùa vui. Chong chóng bây giờ chỉ còn lại nỗi nhớ!...”. Chong chóng nhớ anh. Em cũng nhớ anh. Em buồn vì không có anh bên cạnh em lúc này, không có anh gấp tặng chong chóng dừa cho em nữa.

Hay anh quên em rồi?

Chuông điện thoai rung, là anh gọi:

- Ngốc à! Ra đón anh đi này! Anh đã về rồi, còn mang cả chong chóng dừa cho em đấy!

Chưa kịp đặt chong chóng khô lại trong hộp, em chạy ào ra cửa. Cảm giác dịu ngọt nơi con tim đổ về làm em hơi bối rối.

Nắng lên cao và gió.
 
dunghoi thân tặng liti bày hát

CHONG CHÓNG TÌNH YÊU

Trình bày: Tim
Sáng tác: Nhất Trung

Nhiều khi ngồi bên em như không biết phải nói sao
Dù muốn nói anh đã yêu em
Mà con tim vẫn không nên lời nói cho em hiểu
Nói duyên trời đã đưa mình đến bên nhau
Dù khi anh nhìn em khi chong chóng chợt quay
Và anh biết duyên trời đã đến
Và anh đã thấy trong em niềm ước mơ
Và mơ ước đó sẽ đưa mình đến bên nhau

Trời gió lên, chong chóng quay
Anh sẽ nói thật lòng cùng em
Chong Chóng Tình Yêu lyrics on
https://music.yeucahat.com/song/Vietnamese/14564-Chong-Chong-Tinh-Yeu~Tim.html
Nói cho em hiểu rằng
Thế gian bao người nhưng anh biết mình là của nhau
Chợt gió lên, chờ khi chong chóng quay
Anh sẽ ôm thật chật lấy em
Nói cho em hiểu rằng anh không hối hận
Và anh sẽ không để mất em một lần này nữa đâu

Anh hiểu rằng bão giông đang về
Nhưng vì em anh sẽ vượt qua
Anh hiểu rằng sẽ có một ngày, em sẽ rời xa
Sẽ không còn bên anh

https://music.yeucahat.com/song/Vietnamese/14564-Chong-Chong-Tinh-Yeu~Tim.html
 
ước ji ko có ảo tưởng, ta sẽ ko mơ hoài, rồi một hôm chong chóng chợt xa....mãi mãi...

.buồn.

Níu kéo cũng vô nghĩa, hay là để chong chóng bay đi......
 
Gió lạnh ghê, cảm giác sao mà thê lương lạ. Mấy cánh hoa đến cũng héo tàn chẳng phải vì nắng gay gắt mà chỉ là vì cơn gió cứ hun hút thổi qua. Hoa nào mà chịu nổi cơ chứ? thế là rụng cánh, thế là lìa cành, cũng chẳng khác chi mấy cái lá nọ ko đủ sức níu kéo cái cành đầy nhựa sống.

Gió mà! Lúc thì dịu dàng đằm thắm lắm, lúc thì vuốt vuốt ve ve ra chiều bình yên thơ thẩn lắm. Có lúc lại vội vội vàng vàng chẳng ý gì đếm xỉa tới xung quanh cả, đi tới đâu rào rào tới đó, thật là một lũ phá hoại vô ý thức!!!!!!!!!!



Chẳng dáng dấp, chẳng hình dung, chẳng thấy giới hạn. Nhưng vẫn tồn tại, tồn tại bởi vì gió tồn tại, ai có thể nói gió tồn tại để làm gì? Từ tự nhiên gió đã tồn tại như một lẽ đương nhiên thế rồi. Gió ở đâu? Làm sao để biết gió đang tồn tại?

Gió cuốn mịt mờ bụi bay, lá rơi xạc xào ảo não. Gió là gì? Một lãng tử đa tình hay là tên lãnh cảm vô ưu? Đều là gió cả…

Trong đêm khuya lặng như tờ, gió đi dạo qua một chiếc quỳnh hoa vừa nở, thế là làn dạ hương ấy tán phát khắp nơi, nhẹ nhàng mà nồng nàn làm sao. Gió yêu loài hoa đêm ấy rồi chăng? Gió có ý nào dừng lại chăng? Không có! Vậy gió có quay về bên loài hoa ấy nữa chăng? Không có!

Hoa-BoCongAnh-PhiSonKissTo31.jpg

Xa dần đóa hoa trong trắng nọ, làn hương cũng dần dần phai mất. Gió lúng túng chưa hiểu lòng mình thì vẫn ngang qua đầm sen nọ. Bỗng nhiên gió như thấy một cảm giác thật khác lạ. Dường như ẩn sau mùi tanh nồng của bùn là thoang thoáng thứ hương gì đó rõ ràng là rất thanh khiết. Gió lại mang làn hương lạ theo bên mình. Gió yêu loài hoa sen thôn dã quen dìm thân mình dưới bùn nước ấy rồi chăng? Gió có ý nào muốn dừng lại chăng? Không có! Vậy gió có quay về bên đóa hoa ấy nữa chăng? Không có!


Và thì cứ như thế, lại có những điều mới mẻ đến với gió, những làn hương và những cánh hoa. Gió không hề dừng lại, nhưng mỗi nơi đi qua lại khiến gió có thêm vài phần lúng túng khó hiểu.

Gió rong chơi, gió tự do, và gió cô độc! Lòng gió rộng quá, phóng túng quá khiến cho chẳng thứ gì có thể lấp đầy được nữa. Mưa rơi, gió lạnh, và nụ hoa thôn dã ấy cũng lạnh, chỉ có trái tim đập rộn ràng là còn nóng bỏng, không biết trong mưa có ai khóc hay không? Để sau này mỗi lần len lỏi trong những cơn mưa gió lại nhớ về nụ hoa thôn dã ngày trước. Lòng gió dù cô độc nhưng vẫn không thể quay về nơi xa xưa ấy.



Đến một ngày nọ gió thấy rằng mình có lẽ đang dần dần kiệt sức rồi, từng phần từng phần thân thể dù là chẳng hữu hình đi chăng nữa cũng cảm giác được sự diệt vong cận kề. Sức đã cùng lực đã kiệt mà lòng thì còn quá rộng, có quá nhiều người nhưng giờ đây gió không còn có thể gặp lại bất cứ ai được nữa. Chỉ có điều gió không hề hối hận vì đã hy sinh tất cả chỉ để có 1 thứ: tự do rong chơi.


dandelion__by_Le_Voyageur.jpg

Gió vút lên tận trời cao, chút hơi tàn ấy gắng bay cao thật cao, để nhìn lại lần cuối cùng quãng đường mình đã đi qua. Có ai từng biết cơn gió này không? Không ai cả! Gió cười dài, một nụ cười mãn nguyện xen lẫn chua chát và đôi khi có cả những âm thanh gằn giận dữ. Cũng là lần cuối cùng gió tự hỏi: “Ta giận vì cái gì?” Đâu đó mông lung câu trả lời đầy nghi hoặc “Có phải vì chính ta?”. Sau giây phút ngắn ngủi này gió đã dừng lại, thực sự gió đã dừng lại. Có còn ai nhận ra sự tồn tại của gió nữa đâu. Gió đã chết rồi!!!!


451906-8-dandelion-glow.jpg

Lòng gió rộng lắm đấy, và gió lại rất yêu tự do, gió thích ngao du khắp chốn trời đất bao la rộng lớn này. Nếu như có gì đó có thể giữ chân gió một thời gian thì đó là trái tim của chính em. Nhưng sẽ chẳng được lâu đâu. Gió như một kẻ lập dị không bao giờ hài lòng với một khoảng không gian nhỏ hẹp. Em sẽ mở cửa trái tim mình cho gió lùa vào chứ? Đừng nhé, đừng bao giờ làm thế trừ khi em muốn hi sinh một điều gì đó. Em không thể giữ được gió trong tim mình mãi đến hết đời được đâu, vì gió sẽ chỉ nhận nồng nàn ấm áp tim em một chút thôi, rồi gió sẽ lại ra đi. Em không thể níu kéo được đâu, vì gió sẽ làm rạn vỡ trái tim em mất thôi.


vậy thì đừng bao giờ để gió lọt vào tim!​
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top