Cho tôi xin một chút hoàng hôn
Mỗi người đều có trọn một ngày :
Sáng trưa chiều tối với hoàng hôn .
Nhưng ngày của tôi lại chẳng vậy
Chiều kia vô ý mất một phần …..
Tôi nhớ hôm ấy một chiều xuân :
Tấp nập đường con bóng người kề
Tôi ra hàng cây như thường lệ
Đặng ngắm hoàng hôn cuối ngày về .
Nhưng chân vừa đặt bước hàng cây
Bỗng có bóng người lướt qua tay ;
Hương trầm từ đâu khẽ bay lại :
Đưa mắt tôi nhìn vào mắt ai .
Tôi đứng mà trông như si dại
Trước người con gái dáng ban mai
Tôi thấy trong em màu nắng mới ,
Tôi thấy trong em cả cuốc đời .
Và rồi mắt mãi nhìn em thôi
Đến lúc hoàng hôn đi theo người
Nắng vàng mây bay theo nụ cười
Theo bóng dáng người khuất dần xa …
Kể từ hôm ấy đến giờ đây
Tôi cứ đừng trong ở phố này :
Ở dười hàng cây như thường lệ :
Trông dáng người đi cuối ngày về .
Chiều qua chiều hoàng hôn tiếp nối
Tôi mãi trông nhưng chẳng thấy người ,
Đâu bóng hình đâu mất nụ cười .
Tôi chờ mong mãi mình tôi đợi
Ôi em ơi sao em chẳng tới ?
Được một lần , chẳng có lần sau
Để lòng tôi hát mãi khúc sầu
Tim tôi đau nồi đau chồng chất
Em không đến hoàng hôn tôi cũng mất:
Nắng và mây đã bay theo em rồi .
Em đã lấy sao em chẳng trả ?
Cho tôi xin một chút hoàng hôn !!! ….
Hoàng hôn , tàu SE4, 6-11
Mỗi người đều có trọn một ngày :
Sáng trưa chiều tối với hoàng hôn .
Nhưng ngày của tôi lại chẳng vậy
Chiều kia vô ý mất một phần …..
Tôi nhớ hôm ấy một chiều xuân :
Tấp nập đường con bóng người kề
Tôi ra hàng cây như thường lệ
Đặng ngắm hoàng hôn cuối ngày về .
Nhưng chân vừa đặt bước hàng cây
Bỗng có bóng người lướt qua tay ;
Hương trầm từ đâu khẽ bay lại :
Đưa mắt tôi nhìn vào mắt ai .
Tôi đứng mà trông như si dại
Trước người con gái dáng ban mai
Tôi thấy trong em màu nắng mới ,
Tôi thấy trong em cả cuốc đời .
Và rồi mắt mãi nhìn em thôi
Đến lúc hoàng hôn đi theo người
Nắng vàng mây bay theo nụ cười
Theo bóng dáng người khuất dần xa …
Kể từ hôm ấy đến giờ đây
Tôi cứ đừng trong ở phố này :
Ở dười hàng cây như thường lệ :
Trông dáng người đi cuối ngày về .
Chiều qua chiều hoàng hôn tiếp nối
Tôi mãi trông nhưng chẳng thấy người ,
Đâu bóng hình đâu mất nụ cười .
Tôi chờ mong mãi mình tôi đợi
Ôi em ơi sao em chẳng tới ?
Được một lần , chẳng có lần sau
Để lòng tôi hát mãi khúc sầu
Tim tôi đau nồi đau chồng chất
Em không đến hoàng hôn tôi cũng mất:
Nắng và mây đã bay theo em rồi .
Em đã lấy sao em chẳng trả ?
Cho tôi xin một chút hoàng hôn !!! ….
Hoàng hôn , tàu SE4, 6-11