trangchinh
New member
- Xu
- 0
Gửi các bạn trong diễn đàn kỹ năng sống
Tôi sinh ra trong một GĐ nông dân vì thế ý thức về cuộc sông đối với tôi đã luôn tồn tại học và học mong muốn sau này có một công việc ổn định cho cha mẹ vui lòng, chính vì chỉ biết học nên đối với tôi sự trải nghiệm bên ngoài XH là rất ít, tôi như một người sống khép mình. Đậu ĐH tôi quyết tâm học tập để lấy được một tấm bằng loại ưu ít giao lưu bạn bè và tất nhiên né tránh mọi mối quan hệ yêu đương. Cuối cùng đã cầm được tấm bằng Đh trong tay, đó là niềm vinh dự lớn của tôi và của cả GĐ, trong khi bạn bè quyết tâm ở lại thành phố thì tôi lại quyết định về quê xin việc bỏ ngoài tai mọi lời tiếc nuối của cô giáo và bạn bè. Trở lại Lạng Sơn vơí tấm bằng loại ưu vấn đề xin việc với tôi không khó tôi được phân công về dạy tại một xã vùng 3 đúng như cô giáo hướng dẫn luận văn của tôi dự tính trước. Tôi cũng hơi thấy thất vọng vơí bản thân mình 4 năm ĐH nỗ lực bao nhiêu chỉ trả lời mình bằng kết quả thế này thôi sao, nhưng với lòng yêu nghề tôi đã tìm thấy niềm vui trong công việc và tự an ủi mình vơi sự cố gắng và lòng nhiệt huyết với nghề hi vọng hết thời hạn 3 năm rồi mình cũng sẽ được chuyển về vùng trung tâm thị trấn gần nhà. Bao nỗi vất vả nhưng tôi vẫn hồn nhiên vui cười, vô tư nhưng ẩn sau đó là một suy nghĩ vô cùng đúng đắn đã theo tôi suốt tháng năm học ĐH đó là sự cầu toàn trong tình yêu bạn bè cho rằng tôi quá cứng ngắc, trong khi họ trong một thời gian tìm hiểu ngắn ngủi là có thể trở thành người yêu của nhau như nhiều mối tình sinh viên mà tôi đã biết. Công việc ổn định tôi cũng mún kiếm một ai đó chân thành và thật lòng nên tôi đã đặt ra khá nhiều thử thách và thời gian đối với những ai đó đến tìm hiểu mình có nhiều người nói tôi yết kiêu và cũng có nhiều người thử tán đểu tôi biết điều đó nhưng tôi không quan tâm.
Tôi biết mình không phải là người con gái xinh lắm nhưng không đến nỗi tồi, ko kiêu và luôn hòa đồng chứ ko phải như ai đó nói, trong số đó tôi ấn tượng với anh vì sự quan tâm kinh khủng của anh đối với tôi nhưng sự quan tâm đó luôn làm tôi thấy khó chịu vì anh mới tới công tác trường tôi được mụt tuần tôi thì không tin vào cái tình yêu sét đánh anh cứ rót vào tai tôi và cứ vậy anh quan tâm thì tôi lảng tránh, tôi cho rằng tình yêu không thể tới nhanh quá đến nhanh thì cũng đi nhanh và đôi bên phải có thời gian tìm hiểu. hết một kì học anh bị chuyển đi trường khác dạy và tôi nghĩ rằng đây là thời điểm tốt nhất để đưa ra thử thách với anh. Anh đã ngỏ lời với tôi nhưng tôi đã trả lời từ chối (vì bố mẹ tôi cũng không thích anh) lúc này tôi thấy anh rất buồn và anh đã gần rơi nước mắt, tôi cảm thấy mình là người có lỗi có lỗi với anh vì tôi đã nhận của anh quá nhiều thứ đặc biệt là sự quan tâm và chăm sóc của anh tôi chỉ thấy thương anh. Nhưng điều làm tôi không ngờ tới là xa tôi có một thời gian ngắn khi chuyển sang trường khác là anh có một người yêu mới dạy cùng trường ở bên đó luôn, giờ tôi thực sự rất rất buồn không phải buồn vì mất anh mà tôi mừng vì anh đã có một người quan tâm và chia sẻ với anh. Nhưng tôi buồn vì tôi đã đánh giá sai một con người tôi không nghĩ anh lại có thể yêu một người khác nhanh tới như vậy sau những lời có lẽ là có cánh và bay bổng anh nói với tôi, tôi biết và luôn cảnh giác điều đó. Giờ tôi cảm thấy không tin được một người con trai nào cả, hụt hẫng vô cùng. Phải chăng đúng như mọi người nói tôi quá kiêu và quá chặt cứng ngắc trong tình yêu hả các bạn. Viết ra được những lời này tôi thấy nhẹ nhõm vô cùng.
Hãy cho tôi một lời khuyên
Tôi sinh ra trong một GĐ nông dân vì thế ý thức về cuộc sông đối với tôi đã luôn tồn tại học và học mong muốn sau này có một công việc ổn định cho cha mẹ vui lòng, chính vì chỉ biết học nên đối với tôi sự trải nghiệm bên ngoài XH là rất ít, tôi như một người sống khép mình. Đậu ĐH tôi quyết tâm học tập để lấy được một tấm bằng loại ưu ít giao lưu bạn bè và tất nhiên né tránh mọi mối quan hệ yêu đương. Cuối cùng đã cầm được tấm bằng Đh trong tay, đó là niềm vinh dự lớn của tôi và của cả GĐ, trong khi bạn bè quyết tâm ở lại thành phố thì tôi lại quyết định về quê xin việc bỏ ngoài tai mọi lời tiếc nuối của cô giáo và bạn bè. Trở lại Lạng Sơn vơí tấm bằng loại ưu vấn đề xin việc với tôi không khó tôi được phân công về dạy tại một xã vùng 3 đúng như cô giáo hướng dẫn luận văn của tôi dự tính trước. Tôi cũng hơi thấy thất vọng vơí bản thân mình 4 năm ĐH nỗ lực bao nhiêu chỉ trả lời mình bằng kết quả thế này thôi sao, nhưng với lòng yêu nghề tôi đã tìm thấy niềm vui trong công việc và tự an ủi mình vơi sự cố gắng và lòng nhiệt huyết với nghề hi vọng hết thời hạn 3 năm rồi mình cũng sẽ được chuyển về vùng trung tâm thị trấn gần nhà. Bao nỗi vất vả nhưng tôi vẫn hồn nhiên vui cười, vô tư nhưng ẩn sau đó là một suy nghĩ vô cùng đúng đắn đã theo tôi suốt tháng năm học ĐH đó là sự cầu toàn trong tình yêu bạn bè cho rằng tôi quá cứng ngắc, trong khi họ trong một thời gian tìm hiểu ngắn ngủi là có thể trở thành người yêu của nhau như nhiều mối tình sinh viên mà tôi đã biết. Công việc ổn định tôi cũng mún kiếm một ai đó chân thành và thật lòng nên tôi đã đặt ra khá nhiều thử thách và thời gian đối với những ai đó đến tìm hiểu mình có nhiều người nói tôi yết kiêu và cũng có nhiều người thử tán đểu tôi biết điều đó nhưng tôi không quan tâm.
Tôi biết mình không phải là người con gái xinh lắm nhưng không đến nỗi tồi, ko kiêu và luôn hòa đồng chứ ko phải như ai đó nói, trong số đó tôi ấn tượng với anh vì sự quan tâm kinh khủng của anh đối với tôi nhưng sự quan tâm đó luôn làm tôi thấy khó chịu vì anh mới tới công tác trường tôi được mụt tuần tôi thì không tin vào cái tình yêu sét đánh anh cứ rót vào tai tôi và cứ vậy anh quan tâm thì tôi lảng tránh, tôi cho rằng tình yêu không thể tới nhanh quá đến nhanh thì cũng đi nhanh và đôi bên phải có thời gian tìm hiểu. hết một kì học anh bị chuyển đi trường khác dạy và tôi nghĩ rằng đây là thời điểm tốt nhất để đưa ra thử thách với anh. Anh đã ngỏ lời với tôi nhưng tôi đã trả lời từ chối (vì bố mẹ tôi cũng không thích anh) lúc này tôi thấy anh rất buồn và anh đã gần rơi nước mắt, tôi cảm thấy mình là người có lỗi có lỗi với anh vì tôi đã nhận của anh quá nhiều thứ đặc biệt là sự quan tâm và chăm sóc của anh tôi chỉ thấy thương anh. Nhưng điều làm tôi không ngờ tới là xa tôi có một thời gian ngắn khi chuyển sang trường khác là anh có một người yêu mới dạy cùng trường ở bên đó luôn, giờ tôi thực sự rất rất buồn không phải buồn vì mất anh mà tôi mừng vì anh đã có một người quan tâm và chia sẻ với anh. Nhưng tôi buồn vì tôi đã đánh giá sai một con người tôi không nghĩ anh lại có thể yêu một người khác nhanh tới như vậy sau những lời có lẽ là có cánh và bay bổng anh nói với tôi, tôi biết và luôn cảnh giác điều đó. Giờ tôi cảm thấy không tin được một người con trai nào cả, hụt hẫng vô cùng. Phải chăng đúng như mọi người nói tôi quá kiêu và quá chặt cứng ngắc trong tình yêu hả các bạn. Viết ra được những lời này tôi thấy nhẹ nhõm vô cùng.
Hãy cho tôi một lời khuyên