Chiếc áo "ống tre"

small star

Moderator
Xu
94
Trước đây, mỗi dịp gần tết là mẹ tôi lại đi làm xa. Mẹ trở dậy từ rất sớm. Cọc cách chiếc xe đạp cà tàng, lặn lội trong màn sương lạnh buốt. Mẹ chỉ trở về nhà khi 2 anh em tôi đã ngủ say.


hoa-cuc.jpga.jpg




Mỗi ngày như thế, vì bố cũng đi làm xa, chỉ có 2 đứa ở nhà nên mẹ thường đưa tôi 20 nghìn mua thức ăn. Mẹ dặn:

- Mẹ đi vắng, 2 đứa ở nhà bảo ban nhau. Nếu thấy tiêu không đủ cứ nói với mẹ. Không được ăn uống tiết kiệm!

Tôi vâng dạ để mẹ yên tâm. Nhưng cầm tiền trong tay, tôi chợt nghĩ sẽ tìm cách để không tiêu đến số tiền ấy. Tôi gọi cu Tít tới:
- Tít ơi, anh không mua thịt cho Tít ăn, Tít có mách mẹ không?
- Dạ, em không thích ăn thịt mà.
- Thế anh không mua kem cho Tít như mẹ bảo, Tít có giận anh không?

Như đoán ra ý định của tôi. Tít cười tủm tỉm:
- Em biết thừa anh định làm gì rùi nha.
Nó dắt tôi lại chỗ gác xép, lúi húi lật đống chăn rồi lôi ra một chiếc ống tre, một bên bịt kín, còn bên kia đục 1 cái lỗ nhỏ xíu nhét vừa ngón tay cái.
- Mình bỏ tiền vô ống tre anh nha?
Cu Tít nhìn tôi nháy một mắt khoái trí.

Từ hôm đó, mỗi ngày mẹ đi làm là anh em tôi lại tiết kiệm được 20 ngàn tiền "thực phẩm". Có điều, làm thế nào để mua thức ăn? Không lẽ chỉ cho cu Tít ăn cơm trắng với muối vừng?

Không đâu, dù tiết kiệm 20 ngàn của mẹ, nhưng mỗi bữa tôi đều cung cấp đủ chất đạm-chất xơ- và hoa quả cho cu Tít. Bằng chứng là 2 anh em vẫn múm mím như 2 chú lợn con.

Để có chất xơ và vitamin, tôi lén mẹ ra đồng tăng gia 1 khoảnh ruộng (ruộng ấy mẹ bận không làm được nên bỏ hoang). Trên 10 thước ấy (240 m2) tôi trồng đủ các thứ cây:
- 1 luống trồng cải bắp.
- 1 luống trồng su hào.
- 2 luống trồng đậu trắng.
- 1 luống trồng đậu sào.
- 1 luống trồng rau cải ngọt, rau cải cúc...


Phần đất còn lại tôi trồng hành và 1 số cây gia vị khác.

Vì học sáng nên mỗi chiều tôi tranh thủ vào thăm nom và chăm sóc khu ruộng. Tiền mua phân bón do cu Tít lấy tiền ăn quà sáng ứng ra.

Không phụ công người, chẳng bao lâu sau mảnh ruộng ấy đã biến thành 1 khu vườn rau "sạch". Tôi vui lắm!

Cứ thế, mỗi bữa chúng tôi đều dùng những thứ ở vườn rau làm thức ăn. Hôm thì ăn cải bắp, hôm thì su hào, hôm chuyển món sang sào đậu, chán lại ninh đậu trắng ăn.

Và để có chất đạm, cứ rảnh là 2 anh em lại ra sông bắt cá. Có hôm bắt được nhiều, 2 đứa lại bỏ vô chum nuôi dùng dần. Chỗ cá thừa để cho lũ gà mái mơ ăn.

Dường như biết ơn cậu chủ, mấy chị gà cứ đẻ sòn sòn. Thế là anh em tôi lại có thêm món trứng rán phi hành ngon ơi là ngon!

Tối nay mẹ trở về, trông mẹ phờ phạc trong chiếc áo sờn đã bạc. Năm nào mẹ cũng lo cho anh em tôi những bộ quần áo mới nhất. Còn mẹ, chỉ diện những bộ cánh đã cũ đi chơi xuân...

Cu Tít kéo tôi lại nơi cất chiếc ống tre. Lắc lắc chiếc ống. Chừng này đủ để mình mua cho mẹ một chiếc áo thật đẹp, thật ấm.

Chúng con xin lỗi vì đã tiết kiệm tiền của mẹ! Nhưng mẹ ơi, xuân này mẹ sẽ ấm hơn!

Nguyễn Mạnh Quang
(Học viện Báo chí và Tuyên truyền Hà Nội
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top