Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Chị em song sinh (mina st)
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="kem_97" data-source="post: 77955" data-attributes="member: 84499"><p>Chap 1</p><p>- Bảo Trân !!!!!!!!!! Get up now !</p><p>Bảo Trân che tay lại, hét to:</p><p>- Có im cho tui ngủ ko?</p><p>Ko một tiếng trả lời ...</p><p>- Bảo Trân !!!!!!!!!! Get up now ! - Vẫn tiếng hét lúc nãy </p><p>- Oh my god !</p><p>Nó choàng dậy, vớ ngay lấy cái điện thoại di động cho nó hưởng mấy chưởng. ( Hic ! Đại ca nổi giận roài ) -> Thì ra nãy giờ cái điện thoại báo thức </p><p>Sau một hồi hạ hỏa, nó giật mình nhìn lại màn hình ...</p><p>- Oh my god ! 8 giờ now? Muộn học mất tiêu roài ! Help !</p><p>Nó phi vội vào nhà tắm, sửa soạn. Và ra đường vào 10 phút sau đó ( Hic nhanh quá àk )</p><p>" Ko biết giúp việc sinh ra làm gì, sao ko chịu thức cô chủ dậy " Nó vừa phi như bay vừa gặm miếng bánh vừa nghĩ.</p><p>Tên nó là Bảo Trân: Một đứa con gái con chủ tập đoàn tầm cỡ thế giới. Nhưng cái tính nó nghịch ngợm chả # gì con trai. Nó là em gái song sinh của Ngọc Trân. Nhưng cả 2 dường cùng một khuôn đúc hình dạng chứ ko cùng khuôn tính cách. Ở trường, nó là đại ca thích đi gây sự với mấy " hero " ở trừong khác, học hành lẹt phẹt ( Toàn trứng ngỗng ). Còn chị nó là một thiên thần trong mắt bao đứa con trai khác: Học giỏi, Dịu dàng, ... nói chung là hoàn hảo -> Đúng là vịt trời và thiên nga cùng một mẹ T.T </p><p>-----</p><p>Stop !!!!!</p><p>Bảo Trân vội phanh lại trước cửa lớp. </p><p>" Lạy chúa ! Vẫn còn kịp. Nếu ko mình sẽ tan xác với cái cô chủ nhiệm mafia ấy " </p><p>Nó vào chỗ ngồi, thở ko ra hơi. Ngân cười trêu ghẹo:</p><p>- Úi chao ! Chị hai giờ mới dậy cơ àk !</p><p>Bảo Trân thở dài:</p><p>- Uk ! Suýt nữa là toi mạng !</p><p>Ngân hỏi như soi mói:</p><p>- Thế giúp việc đâu, nhà bà lớn thế, chắc giúp việc phải nhiều lắm, sao lại cóa thể để cô chủ ngủ quá giờ thế chứ?</p><p>Nó nhún vai lắc đầu ( Ko biết ):</p><p>- Chắc họ tưởng rằng tui đi với bà chị roài ! Mà chị ý đi học từ sáng.</p><p>Ngân xuýt xoa:</p><p>- Ngọc Trân ák? Cô ấy như một thiên thần ! Mà tại sao cô ấy lại có em gái như bà nhỉ? Lại còn song sinh nữa chớ ! Nếu bà ko giống cô ấy thì chắc tui hem tin sự thật phũ phàng này luôn ák !</p><p>Nó nhìn Ngân với ánh mắt hình viên đạn. Ngân run cầm cập nhưng ngạc nhiên khi thấy nó thở dài thêm lần nữa:</p><p>- Uk ! Chính tui cũng chả hiểu.</p><p>Ngân thêm muối:</p><p>- Nghe nói hôm nay cô ấy sẽ nghỉ tiết cuối để chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn tối nay ( Long lanh đôi mắt ) Chắc tui sẽ đến dự tiếc thoai !</p><p>- Hả ?????????? - Nó hét lên làm 30 cặp mắt còn lại ( Trừ nó và ngân ) nhìn vào nó chằm chặp - Tui hem biết cái giề hết ák !</p><p>Roài nó phi như bay đến lớp 11A1 ( Nó học 11A2 ) mặc kệ Ngân hét như chuông đằng sau:</p><p>- Ê bà ! Sắp đến giờ học roài !</p><p>Bảo Trân đến chỗ bàn của Ngọc Trân:</p><p>- Chị ! Tối nay chị đính hôn àk ! ( Thở hồng hộc )</p><p>Lời xì xầm bắt đầu ầm lên. ( Tại em mà ko biết chị đính hôn thì còn ra thể thống giề )</p><p>Ngọc Trân nhẹ nhàng đáp:</p><p>- Đúng vậy ! Bây giờ em mới biết?</p><p>Bảo Trân chóng mặt " Sao ko ai thông báo cho mình? "</p><p>Ngọc Trân cười tủm tỉm:</p><p>- Đừng lo ! Chị đã chuẩn bị cho em hết rồi ! Em chỉ việc mặc bộ đầm và đến buổi lễ thôi !</p><p>" Đầm? Đầm? Hic ! Có phải đó là thứ mà mềnh đã từng bị bố mẹ bắt mặc ko nhỉ? Theo trí nhớ thì đó là một miếng vải dày có hai lỗ có chức năng giống quần áo !? "-> Bó hand luôn</p><p>Nhưng từ trước đến nay chưa từng dám cãi lời chị nó gật đầu rồi về lớp mà tưởng tưởng ra cái cảnh mình mặc đâm xí hổ mún chít luôn àk.</p><p>-----</p><p>Tiết 4. Chị cũng nó về nhà. Việc chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn tối nay phải được hoàn tất đúng dự đinh. Nó thở dài nhìn sang chị, roài trí tò mò " trỗi dậy " nó thắc mắc về người sẽ đính hôn với chị. Who is he?</p><p>- Chị ơi ! Em có chiện mún hỏi. Anh đính hôn với chị ... anh ý là ai?</p><p>Vừa nhắc đến, Ngọc Trân đã đỏ mặt:</p><p>- À! Anh ý tên Vĩnh Huy. Mà anh gì, học cùng lớp với chị. Cậu ấy chơi thân với chị từ nhỏ, chị cũng ... thích cậu ý nữa ...</p><p>" Thích? Chị mình mà cũng " đổ " trước con trai sao? Hắn ta là " hero " đời mới chắc " Bảo Trân ngẫm nghĩ.</p><p>- Thế cậu ta có thik chị hem? </p><p>Nó hỏi làm chị ngượng chín mặt:</p><p>- Ko biết. Chỉ thấy cậu ấy tốt với chị thôi.</p><p><em>Trân bỗng sự nhớ ra. Đó là sự việc gần 10 năm trước. Lúc đó còn học mẫu giáo. Ngọc Trân bị đại ca Shin bắt nạt. Bảo Trân thấy vậy, vội chạy lại đánh nhau với bọn chúng. Nhưng đông wá !</em></p><p><em>Một " hero " đã xuất hiện. -> Giống hiện thân của công lí quá ( Nó long lanh đôi mắt )</em></p><p><em>Nhưng " hero " đã lại chỗ chị nó và bế xốc lên vào lớp, ko quên nói với nó một câu:</em></p><p><em>- Thấy ngưuời bị thương thì mau chữa cho họ, đừng có ở đó mà khoe võ !</em></p><p><em>" Cái giề ????? Mình đang là anh hùng cứu mĩ nhân hay là nông dân cứu công chúa zậy? Hắn là ai mà ko biết cảm ơn ng` ta ( Vì đã cứu chị mềnh ?! ) mà còn có cái kiểu ăn nói " xấc xược thế "</em></p><p>Xoảng !!!!!!!!!! -> Trở về hiện tại </p><p>Ngọc Trân hoảng lên khi thấy em mình đã đấm tan cái kính của xe con:</p><p>- Em? Em ... làm sao vậy ...</p><p>Nó cười khì:</p><p>- Ko, chỉ là một sự vô ý ko cố ý thoai, nó như một phản xạ tự nhiên àk chị !</p><p>Chị nó nhắc nhở:</p><p>- Em phải cẩn thận vì tối nay là rất quan trọng phải tự bảo vệ mình !</p><p>" Quan trọng àk ! Bà thề bà hứa bà đảm bảo bà mà gặp tên đó thì nó sẽ chết chắc " Nó thầm nghĩ.</p><p>----- </p><p>Cuối cùng thì thời khắc định mệnh cũng đã đến.</p><p>Nhưng một sự cố đã xảy ra. Một người hầu vội chạy đến chỗ ông chủ - chính là bố nó:</p><p>- Thưa ông chủ ! Ko hay rồi ! Cô chủ ... cô chủ ... đã ... đã ... ngất ... ngất rồi ạ !</p><p>Chủ tịch đập tay vào bàn cái rầm ( Sợ quá ):</p><p>- Sao có thể thế được?</p><p>Người hầu lắp bắp:</p><p>- Dạ thưa cô chủ đang trang điểm thì ... hic hic ... cô ấy ngất... hic hic</p><p>Chủ tịch nhăn mặt. </p><p>" Chắc chứng bệnh đó lại tái phát "</p><p>Sau một hồi suy nghĩ, ông vội nói với vệ sĩ:</p><p>- Anh cố gắng kéo dài buổi giới thiệu giúp tôi !</p><p>Rồi chủ tịch điện thoại đến chủ tịch công ti SW ( Bố của Vĩnh Huy ) bàn một chuyện quan trọng</p><p>...</p><p>- Tôi hi vọng ông sẽ chấp nhận. Trong hoàn cảnh này, chúng ta ko có cách #.</p><p>Giọng nói bên kia vang lên, khá dứt khoát:</p><p>- Tôi sẽ chấp thuận. Sự phát triển của 2 công ti phải đặt lên hàng đầu !</p><p>-----</p><p>Lại nói Bảo Trân</p><p>" Oái ! Cái đầm này sao nó " rối " ghê vậy Hic T.T "</p><p>Bỗng một vệ sĩ đến gần:</p><p>- Thưa cô chủ, ông chủ dặn có việc đột xuất, cô phải vào phòng trang điểm thay đồ ngay ạ !</p><p>" Oa ! Thay đồ? Chắc papa biết mình khó chịu đây. Papa vĩ đại wá ^^! "</p><p>Bảo Trân theo vệ sĩ vào PTĐ</p><p>( 20 phút sau )</p><p>" Éc ! Tưởng được thay quần đẹp, áo đẹp, ai ngờ mặc cái bộ váy trắng như cô dâu này lại còn trang điểm lòe loẹt thế này T.T "</p><p>Anh vệ sĩ bước lên trước:</p><p>- Mời cô chủ đi theo tôi !</p><p>Nó bước lên bục của buổi lễ. Sao một cảm giác lo lắng ùa tới.</p><p>" Mình là em gái của nhân vật nữ chính của tối hôm nay mà sao cứ như nhân vật chính luôn vậy nè, lại còn trang điểm, mặc váy, bước lên bục ... "</p><p>Vừa chấm dứt cái dòng suy nghĩ ngây thơ vô số tội đó thì tiếng MC vang lên:</p><p>- Và xin chào tất cả mọi người đến dự buổi lễ đính hôn hôm nay: Nguyễn Hoàng Huy và Hoàng Bảo Trân !!!</p><p>Mọi ánh mắt sửng sốt hướng về phía nó:</p><p>- Ko phải Ngọc Trân mà là Bảo Trân àk? Khó tin quá !</p><p>Phía dưới xì xào ầm lên.</p><p>" Cái giề? " Nó bất động.</p><p>Mời các bạn đón xem chap 2</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="kem_97, post: 77955, member: 84499"] Chap 1 - Bảo Trân !!!!!!!!!! Get up now ! Bảo Trân che tay lại, hét to: - Có im cho tui ngủ ko? Ko một tiếng trả lời ... - Bảo Trân !!!!!!!!!! Get up now ! - Vẫn tiếng hét lúc nãy - Oh my god ! Nó choàng dậy, vớ ngay lấy cái điện thoại di động cho nó hưởng mấy chưởng. ( Hic ! Đại ca nổi giận roài ) -> Thì ra nãy giờ cái điện thoại báo thức Sau một hồi hạ hỏa, nó giật mình nhìn lại màn hình ... - Oh my god ! 8 giờ now? Muộn học mất tiêu roài ! Help ! Nó phi vội vào nhà tắm, sửa soạn. Và ra đường vào 10 phút sau đó ( Hic nhanh quá àk ) " Ko biết giúp việc sinh ra làm gì, sao ko chịu thức cô chủ dậy " Nó vừa phi như bay vừa gặm miếng bánh vừa nghĩ. Tên nó là Bảo Trân: Một đứa con gái con chủ tập đoàn tầm cỡ thế giới. Nhưng cái tính nó nghịch ngợm chả # gì con trai. Nó là em gái song sinh của Ngọc Trân. Nhưng cả 2 dường cùng một khuôn đúc hình dạng chứ ko cùng khuôn tính cách. Ở trường, nó là đại ca thích đi gây sự với mấy " hero " ở trừong khác, học hành lẹt phẹt ( Toàn trứng ngỗng ). Còn chị nó là một thiên thần trong mắt bao đứa con trai khác: Học giỏi, Dịu dàng, ... nói chung là hoàn hảo -> Đúng là vịt trời và thiên nga cùng một mẹ T.T ----- Stop !!!!! Bảo Trân vội phanh lại trước cửa lớp. " Lạy chúa ! Vẫn còn kịp. Nếu ko mình sẽ tan xác với cái cô chủ nhiệm mafia ấy " Nó vào chỗ ngồi, thở ko ra hơi. Ngân cười trêu ghẹo: - Úi chao ! Chị hai giờ mới dậy cơ àk ! Bảo Trân thở dài: - Uk ! Suýt nữa là toi mạng ! Ngân hỏi như soi mói: - Thế giúp việc đâu, nhà bà lớn thế, chắc giúp việc phải nhiều lắm, sao lại cóa thể để cô chủ ngủ quá giờ thế chứ? Nó nhún vai lắc đầu ( Ko biết ): - Chắc họ tưởng rằng tui đi với bà chị roài ! Mà chị ý đi học từ sáng. Ngân xuýt xoa: - Ngọc Trân ák? Cô ấy như một thiên thần ! Mà tại sao cô ấy lại có em gái như bà nhỉ? Lại còn song sinh nữa chớ ! Nếu bà ko giống cô ấy thì chắc tui hem tin sự thật phũ phàng này luôn ák ! Nó nhìn Ngân với ánh mắt hình viên đạn. Ngân run cầm cập nhưng ngạc nhiên khi thấy nó thở dài thêm lần nữa: - Uk ! Chính tui cũng chả hiểu. Ngân thêm muối: - Nghe nói hôm nay cô ấy sẽ nghỉ tiết cuối để chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn tối nay ( Long lanh đôi mắt ) Chắc tui sẽ đến dự tiếc thoai ! - Hả ?????????? - Nó hét lên làm 30 cặp mắt còn lại ( Trừ nó và ngân ) nhìn vào nó chằm chặp - Tui hem biết cái giề hết ák ! Roài nó phi như bay đến lớp 11A1 ( Nó học 11A2 ) mặc kệ Ngân hét như chuông đằng sau: - Ê bà ! Sắp đến giờ học roài ! Bảo Trân đến chỗ bàn của Ngọc Trân: - Chị ! Tối nay chị đính hôn àk ! ( Thở hồng hộc ) Lời xì xầm bắt đầu ầm lên. ( Tại em mà ko biết chị đính hôn thì còn ra thể thống giề ) Ngọc Trân nhẹ nhàng đáp: - Đúng vậy ! Bây giờ em mới biết? Bảo Trân chóng mặt " Sao ko ai thông báo cho mình? " Ngọc Trân cười tủm tỉm: - Đừng lo ! Chị đã chuẩn bị cho em hết rồi ! Em chỉ việc mặc bộ đầm và đến buổi lễ thôi ! " Đầm? Đầm? Hic ! Có phải đó là thứ mà mềnh đã từng bị bố mẹ bắt mặc ko nhỉ? Theo trí nhớ thì đó là một miếng vải dày có hai lỗ có chức năng giống quần áo !? "-> Bó hand luôn Nhưng từ trước đến nay chưa từng dám cãi lời chị nó gật đầu rồi về lớp mà tưởng tưởng ra cái cảnh mình mặc đâm xí hổ mún chít luôn àk. ----- Tiết 4. Chị cũng nó về nhà. Việc chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn tối nay phải được hoàn tất đúng dự đinh. Nó thở dài nhìn sang chị, roài trí tò mò " trỗi dậy " nó thắc mắc về người sẽ đính hôn với chị. Who is he? - Chị ơi ! Em có chiện mún hỏi. Anh đính hôn với chị ... anh ý là ai? Vừa nhắc đến, Ngọc Trân đã đỏ mặt: - À! Anh ý tên Vĩnh Huy. Mà anh gì, học cùng lớp với chị. Cậu ấy chơi thân với chị từ nhỏ, chị cũng ... thích cậu ý nữa ... " Thích? Chị mình mà cũng " đổ " trước con trai sao? Hắn ta là " hero " đời mới chắc " Bảo Trân ngẫm nghĩ. - Thế cậu ta có thik chị hem? Nó hỏi làm chị ngượng chín mặt: - Ko biết. Chỉ thấy cậu ấy tốt với chị thôi. [I]Trân bỗng sự nhớ ra. Đó là sự việc gần 10 năm trước. Lúc đó còn học mẫu giáo. Ngọc Trân bị đại ca Shin bắt nạt. Bảo Trân thấy vậy, vội chạy lại đánh nhau với bọn chúng. Nhưng đông wá ! Một " hero " đã xuất hiện. -> Giống hiện thân của công lí quá ( Nó long lanh đôi mắt ) Nhưng " hero " đã lại chỗ chị nó và bế xốc lên vào lớp, ko quên nói với nó một câu: - Thấy ngưuời bị thương thì mau chữa cho họ, đừng có ở đó mà khoe võ ! " Cái giề ????? Mình đang là anh hùng cứu mĩ nhân hay là nông dân cứu công chúa zậy? Hắn là ai mà ko biết cảm ơn ng` ta ( Vì đã cứu chị mềnh ?! ) mà còn có cái kiểu ăn nói " xấc xược thế "[/I] Xoảng !!!!!!!!!! -> Trở về hiện tại Ngọc Trân hoảng lên khi thấy em mình đã đấm tan cái kính của xe con: - Em? Em ... làm sao vậy ... Nó cười khì: - Ko, chỉ là một sự vô ý ko cố ý thoai, nó như một phản xạ tự nhiên àk chị ! Chị nó nhắc nhở: - Em phải cẩn thận vì tối nay là rất quan trọng phải tự bảo vệ mình ! " Quan trọng àk ! Bà thề bà hứa bà đảm bảo bà mà gặp tên đó thì nó sẽ chết chắc " Nó thầm nghĩ. ----- Cuối cùng thì thời khắc định mệnh cũng đã đến. Nhưng một sự cố đã xảy ra. Một người hầu vội chạy đến chỗ ông chủ - chính là bố nó: - Thưa ông chủ ! Ko hay rồi ! Cô chủ ... cô chủ ... đã ... đã ... ngất ... ngất rồi ạ ! Chủ tịch đập tay vào bàn cái rầm ( Sợ quá ): - Sao có thể thế được? Người hầu lắp bắp: - Dạ thưa cô chủ đang trang điểm thì ... hic hic ... cô ấy ngất... hic hic Chủ tịch nhăn mặt. " Chắc chứng bệnh đó lại tái phát " Sau một hồi suy nghĩ, ông vội nói với vệ sĩ: - Anh cố gắng kéo dài buổi giới thiệu giúp tôi ! Rồi chủ tịch điện thoại đến chủ tịch công ti SW ( Bố của Vĩnh Huy ) bàn một chuyện quan trọng ... - Tôi hi vọng ông sẽ chấp nhận. Trong hoàn cảnh này, chúng ta ko có cách #. Giọng nói bên kia vang lên, khá dứt khoát: - Tôi sẽ chấp thuận. Sự phát triển của 2 công ti phải đặt lên hàng đầu ! ----- Lại nói Bảo Trân " Oái ! Cái đầm này sao nó " rối " ghê vậy Hic T.T " Bỗng một vệ sĩ đến gần: - Thưa cô chủ, ông chủ dặn có việc đột xuất, cô phải vào phòng trang điểm thay đồ ngay ạ ! " Oa ! Thay đồ? Chắc papa biết mình khó chịu đây. Papa vĩ đại wá ^^! " Bảo Trân theo vệ sĩ vào PTĐ ( 20 phút sau ) " Éc ! Tưởng được thay quần đẹp, áo đẹp, ai ngờ mặc cái bộ váy trắng như cô dâu này lại còn trang điểm lòe loẹt thế này T.T " Anh vệ sĩ bước lên trước: - Mời cô chủ đi theo tôi ! Nó bước lên bục của buổi lễ. Sao một cảm giác lo lắng ùa tới. " Mình là em gái của nhân vật nữ chính của tối hôm nay mà sao cứ như nhân vật chính luôn vậy nè, lại còn trang điểm, mặc váy, bước lên bục ... " Vừa chấm dứt cái dòng suy nghĩ ngây thơ vô số tội đó thì tiếng MC vang lên: - Và xin chào tất cả mọi người đến dự buổi lễ đính hôn hôm nay: Nguyễn Hoàng Huy và Hoàng Bảo Trân !!! Mọi ánh mắt sửng sốt hướng về phía nó: - Ko phải Ngọc Trân mà là Bảo Trân àk? Khó tin quá ! Phía dưới xì xào ầm lên. " Cái giề? " Nó bất động. Mời các bạn đón xem chap 2 [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Chị em song sinh (mina st)
Top