Chap 3:
Bố Bảo Trân nhắc nhở con gái:
- Con gái yêu ! Hôm nay con sẽ chuyển đến ngôi nhà mới. Đó là ngôi nhà sẽ ảnh hưởng nhiều đến tương lai vợ chồng con đấy ! Con phải nhớ ko đc con nít nữa nghe chưa ? Con có nghe ko vậy Bảo Trân ?! - Bố nó nhìn chằm chằm vào đứa con gái đang lơ tơ mơ suy nghĩ.
( Xin thưa là bây giờ mặt Bảo Trân như vầy nè:
và bố nó nói gì thì nghe tai bên phải lọt tai bên trái _ __! )
- Bố yên tâm ! Bố con ta sẽ sớm đoàn tụ ! - Nó cười đểu giả.
Bố nó khó hiểu:
- Con nói gì vậy?
Nó vẫy tay tạm biệt bố:
- Ko có gì ! Bố ở nhà mạnh khỏe !
rồi nhảy tót lên xe con.
" Hừm ! Bố cứ chờ đi ! Chỉ cần 1 tuần nữa thôi thỳ bố sẽ phải sống với con ! " <- Hic ! Pó hand >"<
-----
Bảo Trân bước xuống xe con ...
" Có ám khí ! " Nó nghĩ thầm -> Trời, nhiễm phim kiếm hiệp _ __!
Và đúng thật - là kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó đã bước xuống ngay chiếc xe đàng trước, nó vừa nhìn thấy đã lạnh cả người.
" Tên này ! Sao hôm nay mình có linh cảm ko tốt vầy nè "
Mặc kệ ! Nó đi thẳng vào lớp ... 11A2.
30 đôi mắt + ánh mắt nhìn nó hình viên đạn - Eo ôi sợ quá.
Nó trở về chỗ ngồi. Nhưng chẳng thấy bàn ghế đâu cả. Một con bé đến, nói giọng đáng ghét cực:
- Nghe nói mài chuyển sang 11A1 rồi mà? Sao còn lảng vảng ở đây?
Nó giật mình. Ủa thì ra nãy giờ nó quên.
- Ừ nhỉ ! Cảm ơn nhé !
Nó bước ra lớp nhưng nghe thấy giọng con bé lúc nãy:
- Ko biết mình học lớp nào mà còn đòi cưới anh Huy. Đồ con bé trèo cao !
" Cái giề? >"< "
Nó nhăn mặt và trở lại lớp đá bàn con bé cái rầm ( Hic ! Sắp cóa chiện lớn )
- Mài ăn nói cho lò trò nhé ! Tao ko có cuới Huy hiệc gì hết. Tao là Hoàng Bảo Trân ! Và mài đã từng thấy tao và tên đó cưới nhau chưa mà bép xép ! Trèo cao à? Tao nói cho mà biết, tao có đủ chỉ tiêu để đá tên đó đấy. Và tao sẽ cho mài thấy tên đó bị đá như thế nào ! Cho nên bây giờ hãy biết điều mà khóa miệng lại !
Mọi ánh mắt nhìn nó run sợ. Đại ca đã từng đánh hộc máu những cao thủ trường bên mà dám gây sự với nó thì toi là cái chắc @.#
Con bé đó chưa kịp hoàn hồn thì nó đã giận dữ quay ra và vào lớp 11A1. Vừa bước vào thì ...
- Trân ơi ! Trân à ! Bà giải thích sao về chuyện này đây? - Ngân, con bạn vừa chuyển lớp với nó, chạy ùa vào.
Nó nhăn mặt:
- Chẳng có giề cần fải giải thích và chẳng có chiện giề xảy ra cả.
Ngân tròn to đôi mắt:
- Trời ! My god ! Bà cho tui biết tại sao bà với Vĩnh Huy lại ...
Ngân đang hét to thì bị nó lấy hai tay bịt mồm lại:
- Êy ! Bà biết đấy ! Nếu bà mà cũng như mọi người dám tò mò thì chết ko tha. Kể cả bà đó. Nên chiện này lát nữa xuống căn-tin tui sẽ nói cho.
Ngân ậm ừ, nó mới thả tay ra. Lúc nãy mọi người đều nhìn nó như một vật-thể-lạ còn bây giờ ai cũng cắm mặt xuống bàn chẳng dám ho he ( Thấy uy lực chưa? )
-----
Giờ ra chơi đã đến. Ngân kéo nó xuống căn-tin mua hai cái bánh rồi kéo nó đến chỗ ghế đá văng người:
- Nào ! Bây giờ thì bà giải thích đi ! - Ngân ngồi phịch xuống ghế.
Nó ngồm ngoàm bánh và nói:
- Đơn giản là tui thay chị tui đính hôn với kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó !
Ngân khó hiểu:
- Sao lại thay? Bà có biết là sáng nay chị Ngọc Trân ko đi học ko?
Đến đây thì nó ngừng ăn, mặt buồn buồn:
- Thật ra, hôm đính ước, chị tui bị ngất phải nhập viện, tui phải thay chị tui nhận đính ước !
Ngân sặc ( Chậc, ăn bánh mì mà nghe tin sốc đây _ __! )
- Cái gì? Chị ý sao rồi? - Ngân hốt hoảng.
Nó lắc đầu buồn:
- Ko biết nữa?! Tui muốn hiến máu cho chị lắm, nhưng khổ nỗi bác sĩ ko cho. Máu tui lạ nên ko truyền được. Phải đợi một tháng ...
Ngân rớt cái bánh còn một nửa:
- Thế là ... chị ý ko đi học 1 tháng lận hả?
- Uk ! Và - Nó ngắt quãng - Tui phải sống chung với tên đó trong một tháng.
Ngân từ sốc -> tím mặt -> đồng cảm:
- Ko sao ! Tui tin bà mà ! Cố gắng nhé !
Nó ôm chầm Ngân:
- Cảm ơn bà !
- Uk thì sống với hot boy còn cố gắng gì nữa
->
Ngân cười đểu giả.
- Cái giề? - Nó bỏ ngay con bạn ra - Bà thừa biết là tui ghét hắn thế mà. Hừ, trách gì tự nhiên hôm nay thấy bà tình củm thế ! Thì ra là do tên đó là hot boy _ __!
Nó giận dữ về lớp. Ngân chạy đuổi theo cười:
- Ế ! Tui đùa đó ! Đừng giận nữa mà.
-----
Reng ... reng ... reng ... Giờ Tan trường ...
Mọi người đã về hết còn nó thì vẫn thẫn thờ. Cuối cùng nó quyết định xách cặp về nhà. Hai vệ sĩ đã đứng ngoài cổng trường chờ sẵn.
- Hừm. Biết rồi. Tôi ko trốn đi đâu đâu mà lo.
Bảo Trân ngoan ngoãn chui vào xe con. Bây giờ sẽ đến ngôi nhà đó. Ngôi nhàkinh hoàng còn hơn cả ngôi nhà ma _ __! Bây giờ tâm trạng nó bức x-xúc đến nỗi ko bút giấy nào tả đc.
- Mời tiểu thư xuống xe ạ ! - Một vệ sĩ mơ cửa xe.
Nó bước xuống. Chưa gì đã gặp ngay tên đáng ghét Vĩnh Huy.
Nó lơ đi giả vờ ko biết gì bước qua cổng nhưng ko ngờ ...
Phịch ! Nó ngã xuống, đầu chập vào đất đau điếng:
- Này làm cái gì vậy hả? - Nó hét to, nò thừa biết ai vừa ngán chân nó.
Huy bước vào nhà và đưa ánh mắt lạnh lùng nhắn với nó:
- Muốn ở với tôi, cô phải chịu đựng mấy trò đó.
Nó điên tiết.
" Có ai muốn ở với cậu đâu? Đồ xấu xa đồ đáng ghét ! "
__________________