Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
“Chỉ có em có thể phát hiện ra lỗi sai của tôi”
Một vị học giả người Nhật khi còn học đại học, thầy giáo dạy tiếng Đức của ông rất nghiêm khắc với học sinh.
Có một ngày, khi đang trong giờ học thầy giáo mắc một lỗi sai về phương pháp, trong lớp chỉ có mình vị học giả đó là phát hiện ra lỗi sai đó. Vì muốn xả cơn tức từ bấy lâu nay, muốn thầy giáo bị bẽ mặt trước lớp mà ông đã chỉ ra lỗi sai đó trước mặt thầy. Thầy giáo ân cần nói: “Em nói rất đúng, người có thể phát hiện ra lỗi sai quan trọng này ở tôi chỉ có mình em, thế còn các bạn khác? Đều ngủ hết cả rồi à?”
Sau khi khen ngợi vị học giả đó, thầy nói tiếp: “Phần này ai cũng dễ bị sai, các em phải hết sức cẩn thận”.
Ban đầu ông muốn công kích thầy giáo, làm cho thầy xấu hổ trước lớp nhưng sau khi được thầy khen, lại thấy bạn bè ai nấy cũng đều rất vui vẻ nên ông cũng không nói gì nữa.
LỜI BÌNH
Ban đầu ông và các bạn của mình đều nghĩ rằng thầy giáo khi bị học sinh chỉ trích sẽ xấu hổ và tức giận chứ không ai ngờ rằng thầy giáo lại có thiện chí như vậy. Lúc này, những tình cảm đối lập trong lòng tự dưng tiêu tan nên có thể hòa vào không khi vui vẻ mà mọi người vừa tạo ra. Và lý do chỉ trích lúc này cũng không còn quan trọng nữa.