Một công ty thời trang nổi tiếng ở Pari, thủ đô nước Pháp, cần tuyển bốn chú bé làm người mẫu thời trang, để quảng cáo các mẫu quần áo mới. Rất nhiều gia đình cho con em đến dự tuyển, số thí sinh tham gia vượt quá 50 người. Có một chú bé, ăn mặc bình thường như một người giúp việc trong nhà quý tộc đến ghi tên hơi muộn một chút, nên số thứ tự của chú là 28. Chú bé hết ngó Đông lại ngó Tây, có vẻ sốt ruột. Thì ra, cha chú đang bị bệnh, nằm liệt giường hơn ba tháng mà bệnh không khỏi, vì không có đủ tiền mua thuốc chữa bệnh theo đơn của bác sĩ.
Thật đáng thương cho chú bé, sẽ có tới 27 chú bé được gọi lên phỏng vấn trước.
Biết đâu trong số đó 4 chú đã đạt yêu cầu tuyển dụng rồi thì biết làm sao đây?
Lo sợ không được tuyển vào làm việc, mà cũng không thể chen ngang lên xin phỏng vấn trước. Chú bé nghĩ mãi, cuối cùng nảy sinh một diệu kế. Chú liền tìm lấy một tờ giấy viết mấy chữ rồi tìm gặp cô thư ký đang đứng trước cửa, lễ phép nhờ cô chuyển cho vị giám đốc đang ngồi phỏng vấn những người dự tuyển phía trong. Cô thư ký thấy chú bé ngoan ngoãn và lễ phép nên vui vẻ nhận lời chuyển giúp tờ giấy.
Chú bé quay về chỗ ngồi, yên tâm chờ đến lượt được gọi tên.
Cô thư ký liền cầm tờ giấy đi vào chỗ vị giám đốc đang phỏng vấn. Do tính tò mò muốn biết chú bé viết gì cho giám đốc, cô khẽ đọc lén tờ giấy. Trên tờ giấy chỉ có hàng chữ.
“ Thưa vị giám đốc tôn kính ! Xin ngài không nên có quyết định cuối cùng về việc tuyển chọn nhân viên, trước khi phỏng vấn số báo danh 28. Số báo danh 28 xin rất cám ơn !”. Cô thư ký xem xong, vội chạy nhanh đến bên giám đốc, khẽ nói : “ Thưa ngài, có một chú bé hết sức thông minh và tháo vát đang xếp hàng chờ ở số 28 !”
Một lúc sau, vị giám đốc phái cô thư ký ra tuyên bố trước đám đông: “ Số báo danh 28 đã được tuyển dụng !”
Lạm Bàn
Có nhiều trẻ em, cũng rất có tài năng, rất tự tin. Nhưng tin rằng không có chú bé nào tự tin và thông minh hơn chú bé có số báo danh thứ 28 này. Vì chú không muốn chờ đợi người khác ban phát ân huệ hay cơ hội, mà phải tự mình tạo ra cơ hội tốt cho mình. Lòng ,tự tin và trí thông minh của chú bé đã thuyết phục được vị giám đốc, cũng là cơ hội nhận được việc làm.
Theo VHTH
Thật đáng thương cho chú bé, sẽ có tới 27 chú bé được gọi lên phỏng vấn trước.
Biết đâu trong số đó 4 chú đã đạt yêu cầu tuyển dụng rồi thì biết làm sao đây?
Lo sợ không được tuyển vào làm việc, mà cũng không thể chen ngang lên xin phỏng vấn trước. Chú bé nghĩ mãi, cuối cùng nảy sinh một diệu kế. Chú liền tìm lấy một tờ giấy viết mấy chữ rồi tìm gặp cô thư ký đang đứng trước cửa, lễ phép nhờ cô chuyển cho vị giám đốc đang ngồi phỏng vấn những người dự tuyển phía trong. Cô thư ký thấy chú bé ngoan ngoãn và lễ phép nên vui vẻ nhận lời chuyển giúp tờ giấy.
Chú bé quay về chỗ ngồi, yên tâm chờ đến lượt được gọi tên.
Cô thư ký liền cầm tờ giấy đi vào chỗ vị giám đốc đang phỏng vấn. Do tính tò mò muốn biết chú bé viết gì cho giám đốc, cô khẽ đọc lén tờ giấy. Trên tờ giấy chỉ có hàng chữ.
“ Thưa vị giám đốc tôn kính ! Xin ngài không nên có quyết định cuối cùng về việc tuyển chọn nhân viên, trước khi phỏng vấn số báo danh 28. Số báo danh 28 xin rất cám ơn !”. Cô thư ký xem xong, vội chạy nhanh đến bên giám đốc, khẽ nói : “ Thưa ngài, có một chú bé hết sức thông minh và tháo vát đang xếp hàng chờ ở số 28 !”
Một lúc sau, vị giám đốc phái cô thư ký ra tuyên bố trước đám đông: “ Số báo danh 28 đã được tuyển dụng !”
Lạm Bàn
Có nhiều trẻ em, cũng rất có tài năng, rất tự tin. Nhưng tin rằng không có chú bé nào tự tin và thông minh hơn chú bé có số báo danh thứ 28 này. Vì chú không muốn chờ đợi người khác ban phát ân huệ hay cơ hội, mà phải tự mình tạo ra cơ hội tốt cho mình. Lòng ,tự tin và trí thông minh của chú bé đã thuyết phục được vị giám đốc, cũng là cơ hội nhận được việc làm.
Theo VHTH