Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Chênh vênh tuổi đôi mươi
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="hiennguyen99" data-source="post: 190016" data-attributes="member: 316437"><p>Chênh vênh tuổi đôi mươi</p><p></p><p>Ba năm được chở che trong vòng tay của cha mẹ, chập chững bước vào đời với những tiếng bi bô đầu tiên. Lớn lên một chút được đến lớp gặp cô gặp bạn cùng học những bài hát đầu tiên, được vô tư hồn nhiên nô đùa. Rồi được học những con chữ đầu tiên, khi đặt bút viết những nét chữ con được dăn dạy “Nét chữ nết người”, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”,… Cứ thế thời gian trôi đi, con đã lớn, giờ đây không còn vòng tay cha mẹ. cũng chẳng còn bên cạnh là thầy cô. Hôm nay con hai mươi tuổi rồi. Con thấy mình chênh vênh quá.</p><p></p><p><strong>Hai mươi tuổi không sự nghiệp trong tay.</strong></p><p></p><p>[ATTACH=full]4192[/ATTACH]</p><p></p><p>Tuổi đôi mươi là tuổi đứng giữa nhiều ngã rẽ của cuộc đời. Chọn hướng đi nào không bằng sự chín chắn mà chọn bằng cái gọi là tuổi trẻ. Tuổi trẻ ấy mà đúng thì thành công mà sai người ta gọi là “tuổi trẻ”. Hôm nay con hai mươi, con thấy được sự vất vả của mẹ, thấy được gánh nặng của cha nhưng con chỉ biết cố gắng học tập. Vì con chưa có sự nghiệp trong tay, chưa có đồng lương để nói bố mẹ dưỡng già. Hôm nay con chỉ biết làm những gì mình thích chứ con chưa biết làm những gì mình cần. con xin lỗi cha mẹ vì con đang ở tuổi đôi mươi</p><p></p><p><strong>Hai mươi tuổi không có tình yêu</strong></p><p></p><p>Cái tuổi ngông nghênh, bản thân mình còn chưa lo được nên con chọn một mình. Người ta nói yêu đi để trưởng thành. Người ta nói yêu đi để học cách bao dung. Nhưng con dành trọn tình yêu của mình cho thành phố nhỏ, cho gia đình, cho chiếc lá đỏ mùa thu,… con quên luôn việc con phải lớn.</p><p></p><p>[ATTACH=full]4193[/ATTACH] </p><p></p><p>Nếu như bây giờ con vẫn hay thơ thẩn đi mãi dọc hồ Tây từ hoàng hôn đến tối muộn, có cậu bạn hú nhỏ “đi ăn gì đi” con quên luôn việc phải yêu nhớ ai.</p><p></p><p>Hai mươi tuổi yêu được chưa hay cậu ơi,… đợi mình lớn hơn nhé!</p><p></p><p><strong>Hai mươi tuổi là nỗi nhớ</strong></p><p><strong></strong></p><p><strong>[ATTACH=full]4194[/ATTACH]</strong></p><p></p><p>Một mình giữa thủ đô lạ lẫm, nhiều lần con bước lạc lối. con phải làm gì đây khi lỡ lời để cô bạn thân giận hờn? Con phải làm thế nào khi bài thuyết trình hôm nay con làm không tốt? Con biết làm gì khi trong ví con chỉ đủ tiền bắt một chuyến xe buýt về phòng trọ? Con chỉ muốn được về nhà ngay trong giây phút đó…</p><p></p><p><strong>Hai mươi tuổi có tuổi trẻ</strong></p><p></p><p>Hai mươi tuổi chênh vênh là thế nhưng con có tuổi trẻ. Tuổi trẻ bao dung với con như vòng tay gia đình. Bất kể con là gì sai đều là lỗi của tuổi trẻ, con chỉ cần đứng dậy và làm lại thôi.</p><p></p><p>[ATTACH=full]4195[/ATTACH]</p><p></p><p>Hai mươi tuổi con có bạn bè. Bọn con cùng nhau tranh luận huyện học tập. Chúng con cùng nhau đi một nơi xa mang tặng các bạn vùng cao chút hơi ấm tình thương. Chúng con cùng nhau hát say sưa cho đến khi ai cũng mệt mà ngủ thiếp đi,…</p><p></p><p>Hai mươi tuổi con có quyết tâm học hỏi. Con học được cô bạn cách nấu nhiều món ngon. Con học được cậu bạn con cách sửa chiếc xe cũ. Con học được một cậu bạn mới quen niềm tin. Con học được cô thầy kiến thức,… Con muốn sau này con vững vàng, bớt chênh vênh hơn.</p><p></p><p>Tuổi hai mươi ấy mà chưa có gì trong tay, chỉ có tình yêu và nhiệt huyết tuổi trẻ.</p><p></p><p>Tuổi hai mươi ấy mà chênh vênh một chút thôi ngày mai ta lại hừng hực sức trẻ học tập và lao động.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="hiennguyen99, post: 190016, member: 316437"] Chênh vênh tuổi đôi mươi Ba năm được chở che trong vòng tay của cha mẹ, chập chững bước vào đời với những tiếng bi bô đầu tiên. Lớn lên một chút được đến lớp gặp cô gặp bạn cùng học những bài hát đầu tiên, được vô tư hồn nhiên nô đùa. Rồi được học những con chữ đầu tiên, khi đặt bút viết những nét chữ con được dăn dạy “Nét chữ nết người”, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”,… Cứ thế thời gian trôi đi, con đã lớn, giờ đây không còn vòng tay cha mẹ. cũng chẳng còn bên cạnh là thầy cô. Hôm nay con hai mươi tuổi rồi. Con thấy mình chênh vênh quá. [B]Hai mươi tuổi không sự nghiệp trong tay.[/B] [ATTACH type="full" alt="4192"]4192._xfImport[/ATTACH] Tuổi đôi mươi là tuổi đứng giữa nhiều ngã rẽ của cuộc đời. Chọn hướng đi nào không bằng sự chín chắn mà chọn bằng cái gọi là tuổi trẻ. Tuổi trẻ ấy mà đúng thì thành công mà sai người ta gọi là “tuổi trẻ”. Hôm nay con hai mươi, con thấy được sự vất vả của mẹ, thấy được gánh nặng của cha nhưng con chỉ biết cố gắng học tập. Vì con chưa có sự nghiệp trong tay, chưa có đồng lương để nói bố mẹ dưỡng già. Hôm nay con chỉ biết làm những gì mình thích chứ con chưa biết làm những gì mình cần. con xin lỗi cha mẹ vì con đang ở tuổi đôi mươi [B]Hai mươi tuổi không có tình yêu[/B] Cái tuổi ngông nghênh, bản thân mình còn chưa lo được nên con chọn một mình. Người ta nói yêu đi để trưởng thành. Người ta nói yêu đi để học cách bao dung. Nhưng con dành trọn tình yêu của mình cho thành phố nhỏ, cho gia đình, cho chiếc lá đỏ mùa thu,… con quên luôn việc con phải lớn. [ATTACH type="full" alt="4193"]4193._xfImport[/ATTACH] Nếu như bây giờ con vẫn hay thơ thẩn đi mãi dọc hồ Tây từ hoàng hôn đến tối muộn, có cậu bạn hú nhỏ “đi ăn gì đi” con quên luôn việc phải yêu nhớ ai. Hai mươi tuổi yêu được chưa hay cậu ơi,… đợi mình lớn hơn nhé! [B]Hai mươi tuổi là nỗi nhớ [ATTACH type="full" width="629px" alt="4194"]4194._xfImport[/ATTACH][/B] Một mình giữa thủ đô lạ lẫm, nhiều lần con bước lạc lối. con phải làm gì đây khi lỡ lời để cô bạn thân giận hờn? Con phải làm thế nào khi bài thuyết trình hôm nay con làm không tốt? Con biết làm gì khi trong ví con chỉ đủ tiền bắt một chuyến xe buýt về phòng trọ? Con chỉ muốn được về nhà ngay trong giây phút đó… [B]Hai mươi tuổi có tuổi trẻ[/B] Hai mươi tuổi chênh vênh là thế nhưng con có tuổi trẻ. Tuổi trẻ bao dung với con như vòng tay gia đình. Bất kể con là gì sai đều là lỗi của tuổi trẻ, con chỉ cần đứng dậy và làm lại thôi. [ATTACH type="full" alt="4195"]4195._xfImport[/ATTACH] Hai mươi tuổi con có bạn bè. Bọn con cùng nhau tranh luận huyện học tập. Chúng con cùng nhau đi một nơi xa mang tặng các bạn vùng cao chút hơi ấm tình thương. Chúng con cùng nhau hát say sưa cho đến khi ai cũng mệt mà ngủ thiếp đi,… Hai mươi tuổi con có quyết tâm học hỏi. Con học được cô bạn cách nấu nhiều món ngon. Con học được cậu bạn con cách sửa chiếc xe cũ. Con học được một cậu bạn mới quen niềm tin. Con học được cô thầy kiến thức,… Con muốn sau này con vững vàng, bớt chênh vênh hơn. Tuổi hai mươi ấy mà chưa có gì trong tay, chỉ có tình yêu và nhiệt huyết tuổi trẻ. Tuổi hai mươi ấy mà chênh vênh một chút thôi ngày mai ta lại hừng hực sức trẻ học tập và lao động. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Chênh vênh tuổi đôi mươi
Top