Một chiều hè về lại thăm thầy
Chén rượu ngâm lâu ngày hoá ngọt
Ký ức xa xưa rót san từng giọt
Nhấp môi cười chuyện cũ thêm say
Bao biến động đổi thay từ ấy
Theo hồn thơ lên trang giấy cuộc đời
Lời giảng xưa thày khơi nguồn chảy
Lội ngược dòng bỗng thấy chơi vơi
Thấy trời kia cao xanh vời vợi
Thấy tình đời rơi lạc giữa nhân gian
Trải gió mưa hai mái đầu đều bạc
Khoảng vô tình gặp lại bến tri âm
Tâm thanh thản thầy đã rời thế sự
Trò cũng vừa từ giã cuộc chơi
Bài học muôn đời nằm dưới đáy ly vơi
Giữa đắng cay xin một lời dịu ngọt ...
Nguyên Cương