Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Chẳng bao giờ cậu hiểu tớ đâu…
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="small star" data-source="post: 24411" data-attributes="member: 1321"><p><strong>Cậu và tuổi thơ</strong></p><p></p><p> </p><p>Tớ về, dạo trên bãi biển như khi tớ còn bé, bàn chân tớ đã to hơn, tớ đã “vĩ đại hơn” như lời câu bảo. tớ cố tìm vết chân “vĩ đại hơn chân tớ” là cậu, mà tìm không có. Bất giác tớ mỉm cười, và biết đâu ở phương nào đó, cũng có người mỉm cười như tớ.</p><p></p><p></p><p style="text-align: center"> <img src="https://www.muctim.com.vn/article/media/2010/3-1/36060//bien.jpga.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p><p>Cậu, người bạn vẫn hay cùng tớ xuống bãi biển tập thể dục. Bãi cát ấy in dấu bàn chân bé tí của tớ và cậu, rồi sóng lại cuốn di, hệt như tấm bảng chữ của tớ và cậu. Cậu vẫn hay chê là tớ sẽ chẳng thể vĩ đại vì bàn chân tớ bé xíu. Còn cậu, vẫn tỏ ra tự hào với tớ vì bàn chân cậu lớn hơn. Cậu bảo, bàn chân lớn tỉ lệ thuận với sự vĩ đại. Thế là về nhà, tớ không chịu mang dép, đi lại suốt chỉ để làm cho bàn chân tớ to bằng cậu. Nhưng mãi không thể được.</p><p> Cậu, người bảo tớ không được khóc, vì nếu tớ khóc cậu sẽ không chơi với tớ nữa. Và nếu cậu mà không chơi với tớ thì ở cái xóm nhỏ mà con nít chỉ đếm được trên bàn tay ấy ai sẽ chơi với tớ. Huống hồ chơi với cậu, những đồ chơi thủ công mà cậu làm cậu sẽ cho tớ vì tớ không được khéo léo như cậu.</p><p> Cậu, người mà mỗi tối vẫn hay chỉ cho tớ biết các vì sao và chòm sao. Mặc cho cậu chỉ tớ suốt nhưng tớ chả học được chòm nào và sao nào cả. Tớ chỉ nhìm lên, túm lấy ngôi sao to nhất, sáng nhất và bảo là sao chiếu mệnh cho tớ mà thôi. Cậu chê tớ ngốc, tớ không thua, bảo những người sống bằng nghề đi biển như cậu và Ba cậu mới biết những điều này thôi, còn tớ, sau này tớ sẽ không chọn cái nghề khổ cực ấy nên chả cần biết làm gì. Nhưng tớ đâu biết rằng, mình đã vô tình chạm vào nỗi đau của cậu.</p><p> Cậu, người mà khi tớ khóc vì bị mắng hay bị đánh đều mếu máo với cậu. Tớ kể lể một hồi nhưng khi cậu bảo đổi tớ là con của ba mẹ cậu và cậu là con của ba mẹ tớ thì tớ lại nguầy nguậy không chịu. Vì nếu như vậy tớ sẽ không được ba mẹ chăm sóc, không được vòi vĩnh và nhất là tớ phải làm việc nhà của cậu. Ừ, thì ra ba mẹ tớ vẫn cứ hơn, cậu nhỉ.</p><p style="text-align: center">O0O</p><p>Và cậu, cũng là người mà chỉ sau một đêm, tớ đã không còn thấy cậu nữa. Hệt như một giấc mơ vậy. Cậu đi, chỉ còn tớ một mình. Để tớ biết rằng:</p><p> Khi tớ trưởng thành, bàn chân vững chãi của tớ hằn trên cát cũng là lúc tớ thấy mình vĩ đại hơn mình của lúc trước. </p><p> Tớ không phải là một cô bé yếu đuối, hay khóc nhè. Nước mắt đồng nghĩa với việc “tớ không thể”.</p><p> Đừng mãi nhìn ngôi sao sáng nhất ấy mà hãy nhớ rằng còn hàng tỷ ngôi sao không được sáng dù chỉ trong giây phút.</p><p> Hạnh phúc xung quanh tớ nhiều lắm thế nhưng trong giây phút tớ lại ích kỉ chỉ biết rằng quanh tớ tòan là nỗi buồn.</p><p style="text-align: center">O0O</p><p>Và với tớ, cậu là điều tuyệt vời mà thượng đề đã ban cho.</p><p> </p><p></p><p style="text-align: right"> <strong>BumBum</strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="small star, post: 24411, member: 1321"] [b]Cậu và tuổi thơ[/b] [FONT=Times New Roman][/FONT] Tớ về, dạo trên bãi biển như khi tớ còn bé, bàn chân tớ đã to hơn, tớ đã “vĩ đại hơn” như lời câu bảo. tớ cố tìm vết chân “vĩ đại hơn chân tớ” là cậu, mà tìm không có. Bất giác tớ mỉm cười, và biết đâu ở phương nào đó, cũng có người mỉm cười như tớ. [CENTER] [IMG]https://www.muctim.com.vn/article/media/2010/3-1/36060//bien.jpga.jpg[/IMG] [/CENTER] Cậu, người bạn vẫn hay cùng tớ xuống bãi biển tập thể dục. Bãi cát ấy in dấu bàn chân bé tí của tớ và cậu, rồi sóng lại cuốn di, hệt như tấm bảng chữ của tớ và cậu. Cậu vẫn hay chê là tớ sẽ chẳng thể vĩ đại vì bàn chân tớ bé xíu. Còn cậu, vẫn tỏ ra tự hào với tớ vì bàn chân cậu lớn hơn. Cậu bảo, bàn chân lớn tỉ lệ thuận với sự vĩ đại. Thế là về nhà, tớ không chịu mang dép, đi lại suốt chỉ để làm cho bàn chân tớ to bằng cậu. Nhưng mãi không thể được. Cậu, người bảo tớ không được khóc, vì nếu tớ khóc cậu sẽ không chơi với tớ nữa. Và nếu cậu mà không chơi với tớ thì ở cái xóm nhỏ mà con nít chỉ đếm được trên bàn tay ấy ai sẽ chơi với tớ. Huống hồ chơi với cậu, những đồ chơi thủ công mà cậu làm cậu sẽ cho tớ vì tớ không được khéo léo như cậu. Cậu, người mà mỗi tối vẫn hay chỉ cho tớ biết các vì sao và chòm sao. Mặc cho cậu chỉ tớ suốt nhưng tớ chả học được chòm nào và sao nào cả. Tớ chỉ nhìm lên, túm lấy ngôi sao to nhất, sáng nhất và bảo là sao chiếu mệnh cho tớ mà thôi. Cậu chê tớ ngốc, tớ không thua, bảo những người sống bằng nghề đi biển như cậu và Ba cậu mới biết những điều này thôi, còn tớ, sau này tớ sẽ không chọn cái nghề khổ cực ấy nên chả cần biết làm gì. Nhưng tớ đâu biết rằng, mình đã vô tình chạm vào nỗi đau của cậu. Cậu, người mà khi tớ khóc vì bị mắng hay bị đánh đều mếu máo với cậu. Tớ kể lể một hồi nhưng khi cậu bảo đổi tớ là con của ba mẹ cậu và cậu là con của ba mẹ tớ thì tớ lại nguầy nguậy không chịu. Vì nếu như vậy tớ sẽ không được ba mẹ chăm sóc, không được vòi vĩnh và nhất là tớ phải làm việc nhà của cậu. Ừ, thì ra ba mẹ tớ vẫn cứ hơn, cậu nhỉ. [CENTER]O0O[/CENTER] Và cậu, cũng là người mà chỉ sau một đêm, tớ đã không còn thấy cậu nữa. Hệt như một giấc mơ vậy. Cậu đi, chỉ còn tớ một mình. Để tớ biết rằng: Khi tớ trưởng thành, bàn chân vững chãi của tớ hằn trên cát cũng là lúc tớ thấy mình vĩ đại hơn mình của lúc trước. Tớ không phải là một cô bé yếu đuối, hay khóc nhè. Nước mắt đồng nghĩa với việc “tớ không thể”. Đừng mãi nhìn ngôi sao sáng nhất ấy mà hãy nhớ rằng còn hàng tỷ ngôi sao không được sáng dù chỉ trong giây phút. Hạnh phúc xung quanh tớ nhiều lắm thế nhưng trong giây phút tớ lại ích kỉ chỉ biết rằng quanh tớ tòan là nỗi buồn. [CENTER]O0O[/CENTER] Và với tớ, cậu là điều tuyệt vời mà thượng đề đã ban cho. [RIGHT] [B]BumBum[/B][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Chẳng bao giờ cậu hiểu tớ đâu…
Top