Thach Thao
New member
- Xu
- 0
Thơ tớ làm tặng cho Trường Lương Đắc Bằng ,không biết có hay không.Mọi người ủng hộ nhé!
trường tôi xanh hàng xà cừ tỏa bóng
ánh mai hồng buổi sớm chiếu lung linh
những hàng cây luôn tràn trề nhựa sống
như trương tôi vang tiếng Lương Đắc Bằng
xà cừ ơi!xà cừ bao nhiêu tuổi ?
thì trường tôi cũng đã bấy nhiêu rồi
thời gian trôi cuốn theo bao kỉ niệm
xà cừ già trường cũng sắp 50
xà cừ cao ,cành cây to xanh lá
chở che tôi như bóng dáng cô thầy
cả cuộc đời thầy hiến dâng tất cả
vẫn trồng người vẫn lái đò nơi đây
cơn gió thu uốn mình qua khe cửa
lá xà cừ cũng đã vàng úa bao giờ
màu đen tóc thầy cô đâu còn nữa
nhưng cô thầy vẫn nhiệt huyết như xưa
vẫn lên lớp dù nắng mưa giá rét
vẫn dạy tôi kiến thức để vào đời
vẫn soạn giáo án ngày đêm dù có mệt
vẫn dạy tôi phẩm chất để làm người
thân xà cừ giờ sần sùi lớp vỏ
nàn da thầy cũng đã sạm bao giờ
vì bụi phấn vì tương lai ai đó
vì những chuyến đò chắp cánh ước mơ
cây xà cừ mùi đất biển mặn mà
thầy cô tôi mùi phấn trắng thân thương
bụi phấn rơi trên bờ vai trắng xóa
mồ hôi rơi mỗi buổi sớm tới trường
nửa thế kỉ xà cừ đứng nơi đây
phút chia tay đã bao lần chứng kiến
đã bao lần lắng nghe lời tiễn biệt
bấy nhiêu lần thấy khóe mắt cay cay
cảm ơn Lương Đắc Bằng mến yêu ơi
ngôi nhà chung cho môt thời thơ dại
mai xa rồi trong tim luôn khắc mãi
hai chữ Lương Đắc Bằng chẳng phai.
trường tôi xanh hàng xà cừ tỏa bóng
ánh mai hồng buổi sớm chiếu lung linh
những hàng cây luôn tràn trề nhựa sống
như trương tôi vang tiếng Lương Đắc Bằng
xà cừ ơi!xà cừ bao nhiêu tuổi ?
thì trường tôi cũng đã bấy nhiêu rồi
thời gian trôi cuốn theo bao kỉ niệm
xà cừ già trường cũng sắp 50
xà cừ cao ,cành cây to xanh lá
chở che tôi như bóng dáng cô thầy
cả cuộc đời thầy hiến dâng tất cả
vẫn trồng người vẫn lái đò nơi đây
cơn gió thu uốn mình qua khe cửa
lá xà cừ cũng đã vàng úa bao giờ
màu đen tóc thầy cô đâu còn nữa
nhưng cô thầy vẫn nhiệt huyết như xưa
vẫn lên lớp dù nắng mưa giá rét
vẫn dạy tôi kiến thức để vào đời
vẫn soạn giáo án ngày đêm dù có mệt
vẫn dạy tôi phẩm chất để làm người
thân xà cừ giờ sần sùi lớp vỏ
nàn da thầy cũng đã sạm bao giờ
vì bụi phấn vì tương lai ai đó
vì những chuyến đò chắp cánh ước mơ
cây xà cừ mùi đất biển mặn mà
thầy cô tôi mùi phấn trắng thân thương
bụi phấn rơi trên bờ vai trắng xóa
mồ hôi rơi mỗi buổi sớm tới trường
nửa thế kỉ xà cừ đứng nơi đây
phút chia tay đã bao lần chứng kiến
đã bao lần lắng nghe lời tiễn biệt
bấy nhiêu lần thấy khóe mắt cay cay
cảm ơn Lương Đắc Bằng mến yêu ơi
ngôi nhà chung cho môt thời thơ dại
mai xa rồi trong tim luôn khắc mãi
hai chữ Lương Đắc Bằng chẳng phai.