Ông nọ thích chơi khinh khí cầu. Một hôm, ông ta đang du ngoạn thì một cơn gió mạnh nổi lên, cuốn chiếc khí cầu bay xa tít tắp. Không nhận được đường về, ông bèn hạ phương tiện xuống cách mặt đất chừng 5 mét, hỏi một người qua đường:
- Xin ngài vui lòng cho biết tôi đang ở đâu?
Người kia ngước nhìn, ước lượng khoảng cách rồi đáp:
- Ông đang ở trên một khinh khí cầu màu đỏ, cách mặt đất khoảng 5 mét.
- Chắc hẳn ông phải là một nhà kinh tế! - Vị lữ khách trên khí cầu nói.
- Sao ông biết? - Người qua đường hỏi.
- Bởi vì câu trả lời của ông chính xác về mặt kỹ thuật nhưng lại hoàn toàn vô dụng và tôi lạc đường vẫn hoàn lạc đường.
- Đến lượt tôi đoán nhé: Ông là một nhà quản lý. - Người khách bộ hành khẳng định.
- Đúng vậy! Tại sao ông biết?
- Bởi vì ông đang ở vị trí có tầm quan sát rộng, thế mà ông vẫn không biết mình đang ở đâu và đi về đâu.
- Xin ngài vui lòng cho biết tôi đang ở đâu?
Người kia ngước nhìn, ước lượng khoảng cách rồi đáp:
- Ông đang ở trên một khinh khí cầu màu đỏ, cách mặt đất khoảng 5 mét.
- Chắc hẳn ông phải là một nhà kinh tế! - Vị lữ khách trên khí cầu nói.
- Sao ông biết? - Người qua đường hỏi.
- Bởi vì câu trả lời của ông chính xác về mặt kỹ thuật nhưng lại hoàn toàn vô dụng và tôi lạc đường vẫn hoàn lạc đường.
- Đến lượt tôi đoán nhé: Ông là một nhà quản lý. - Người khách bộ hành khẳng định.
- Đúng vậy! Tại sao ông biết?
- Bởi vì ông đang ở vị trí có tầm quan sát rộng, thế mà ông vẫn không biết mình đang ở đâu và đi về đâu.