Vào thời nhà Tống, ở vùng Tứ Xuyên của tỉnh Trung Quốc, có một vị ẩn sĩ. Ông là người chuyên sưu tầm các bức tranh quý và các loại cổ vật, sau một thời gian dài, trong nhà ông có hàng ngàn món cổ vật và hàng trăm bức tranh quý. Đặc biệt, có bức tranh “ Chọi trâu” của danh họa Đái Tung đời nhà Đường vẽ, được ông yêu quý nhất.
Một hôm, trời mưa như trút nước liên tục mấy ngày liền, nước tràn bờ, gây lụt lội khắp nơi. Nhưng rồi mãi cũng đến ngày tạnh mưa. Nhà sưu tầm rất lo lắng cho các bức tranh của mình, vì biết rằng trời mưa lâu như vậy, không khí đầy hơi nước, bức tranh vẽ bị ẩm mốc, rất dễ bị hư hỏng. Vì thế, hôm nay thấy trời có chút nắng ấm, ông liền mang các bức tranh ra phơi.
Bất chợt, chú bé chăn trâu nhà hàng xóm có việc ngang qua nhà ông. Thấy ông đang phơi tranh, chú cảm thấy thích thú liền chạy lại bên ông xin phép được xem tranh. Bức tranh thứ nhất làm chú thích thú ngắm nghía mãi, chính là bức tranh “ Chọi trâu”.
Chú thấy hai con trâu trong tranh được vẽ rất sinh động giống như hai con trâu đang còn sống vậy. Hai con trâu đang gồng mình, các bắp thịt nổi cuộn lên, cái cổ bạnh ra, cái đầu cúi thấp với hai cặp sừng to khỏe ghì sát vào nhau, mắt gờm gờm nhìn nhau như tóe lửa, trông thật khí thế. Càng nhìn càng thấy bức tranh vẽ đẹp, chú ngắm mãi bức tranh một lúc lâu, rồi chú đưa tay lên gãi đầu. Rồi bỗng chú bé bật cười, vỗ đánh “ đét” một cái, nói. “ Bức tranh này vẽ hai con trâu đang chọi nhau thật khí thế, đầu chạm đầu, sừng gác sừng, tư thế hai con trâu đầy sức mạnh. Tranh vẽ đẹp thật, tuy nhiên còn một điểm chưa đúng”.
Vị ẩn sĩ nghe chú bé nói vậy, vừa bực mình vì chú bé chăm trâu mù chữ lại dám chê bai tranh của nhà danh họa nổi tiếng, vừa bán tính bán nghi, ẩn sĩ vội hỏi “ cái gì không đúng. Cháu đừng có hàm hồ nói bậy ! Đây là tác phẩm nổi tiếng của danh họa Đái Tung thời nhà Đường đấy, còn sai sao được?”
Chú bé chăn trâu bình tĩnh giải thích. “ Xin bác đừng vội nóng ! Cháu chăn trâu quanh năm, coi trâu trọi nhau đã nhiều. Cháu đã từng quan sát rất kỹ. Khi hai con trâu húc đầu chọi nhau, sức mạnh dồn lên hai sừng, còn cái đuôi thì kẹp giữa hai cái chân sau. Ngay một người lớn khỏe mạnh cũng không thể kéo thẳng cái đuôi của nó ra được. Còn trong bức tranh này, người ta lại vẽ cái đuôi trâu vểnh cao như ngọn cờ lau, hoàn toàn không đúng thực tế.
Theo VHTT
Một hôm, trời mưa như trút nước liên tục mấy ngày liền, nước tràn bờ, gây lụt lội khắp nơi. Nhưng rồi mãi cũng đến ngày tạnh mưa. Nhà sưu tầm rất lo lắng cho các bức tranh của mình, vì biết rằng trời mưa lâu như vậy, không khí đầy hơi nước, bức tranh vẽ bị ẩm mốc, rất dễ bị hư hỏng. Vì thế, hôm nay thấy trời có chút nắng ấm, ông liền mang các bức tranh ra phơi.
Bất chợt, chú bé chăn trâu nhà hàng xóm có việc ngang qua nhà ông. Thấy ông đang phơi tranh, chú cảm thấy thích thú liền chạy lại bên ông xin phép được xem tranh. Bức tranh thứ nhất làm chú thích thú ngắm nghía mãi, chính là bức tranh “ Chọi trâu”.
Chú thấy hai con trâu trong tranh được vẽ rất sinh động giống như hai con trâu đang còn sống vậy. Hai con trâu đang gồng mình, các bắp thịt nổi cuộn lên, cái cổ bạnh ra, cái đầu cúi thấp với hai cặp sừng to khỏe ghì sát vào nhau, mắt gờm gờm nhìn nhau như tóe lửa, trông thật khí thế. Càng nhìn càng thấy bức tranh vẽ đẹp, chú ngắm mãi bức tranh một lúc lâu, rồi chú đưa tay lên gãi đầu. Rồi bỗng chú bé bật cười, vỗ đánh “ đét” một cái, nói. “ Bức tranh này vẽ hai con trâu đang chọi nhau thật khí thế, đầu chạm đầu, sừng gác sừng, tư thế hai con trâu đầy sức mạnh. Tranh vẽ đẹp thật, tuy nhiên còn một điểm chưa đúng”.
Vị ẩn sĩ nghe chú bé nói vậy, vừa bực mình vì chú bé chăm trâu mù chữ lại dám chê bai tranh của nhà danh họa nổi tiếng, vừa bán tính bán nghi, ẩn sĩ vội hỏi “ cái gì không đúng. Cháu đừng có hàm hồ nói bậy ! Đây là tác phẩm nổi tiếng của danh họa Đái Tung thời nhà Đường đấy, còn sai sao được?”
Chú bé chăn trâu bình tĩnh giải thích. “ Xin bác đừng vội nóng ! Cháu chăn trâu quanh năm, coi trâu trọi nhau đã nhiều. Cháu đã từng quan sát rất kỹ. Khi hai con trâu húc đầu chọi nhau, sức mạnh dồn lên hai sừng, còn cái đuôi thì kẹp giữa hai cái chân sau. Ngay một người lớn khỏe mạnh cũng không thể kéo thẳng cái đuôi của nó ra được. Còn trong bức tranh này, người ta lại vẽ cái đuôi trâu vểnh cao như ngọn cờ lau, hoàn toàn không đúng thực tế.
Theo VHTT