Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Câu chuyện của những nụ hôn...
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="__TÀ__" data-source="post: 58939" data-attributes="member: 46576"><p><strong> <span style="font-size: 15px">Ngày bé, nó được mẹ dạy “hôn” những người nó yêu thương: vòng tay qua cổ và đặt lên má họ một nụ hôn.</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Và cứ thế. Nó yêu mẹ nhất nên ngày nào đi học mẫu giáo về là nó hôn vào má mẹ. Hôm nào nó quên thì ba nó nhắc: “Hôm nay con hôn mẹ chưa?”.</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Khi nó hôn một ai đó, nó biết người đó cũng vui. Mẹ nó vui, ba nó vui, anh hai nó vui…và nó cũng vui.</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Có lần bà ngoại lên chơi. Nó cũng chạy lại hôn vào má ngoại. Rồi nó chun mũi nhăn mặt: “Bà ngoại có mùi gì kì lắm!”… Bà ngoại bất ngờ nhìn nó giây lát rồi cười xuề như chưa có gì xảy ra. Sau hôm ấy, nó bị mẹ đét mấy cái vào mông vì “tội hỗn”. Nó khóc òa như mọi đứa con nít bị mẹ đánh đòn, nhưng mà thật sự chẳng rõ lý do vì sao lại “hỗn” vì nó cứ nghĩ là nó nói sự thật mà còn bị đánh…</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Mãi sau này lớn lên, nó mới biết, cái “mùi kì” cái mùi đặc trưng của người già, mùi được tích tụ từ những năm tháng tảo tần và lam lũ nuôi con nên người, mùi của yêu thương chưa thành lời như chất chứa đầy trong tim bà qua bao ngày.</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Và cũng từ bao giờ, khi nó hết cấp 1, vào cấp 2 rồi lên cấp 3, thói quen hôn người nó yêu thương đó biến mất dần như thể chưa bao giờ tồn tại trong ý thức của nó. Tự bao giờ, nó ngại thể hiện “yêu thương” như ngày còn nhỏ…</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Thằng bé con cậu nó ở Úc về chơi. Thằng nhóc mới ba tuổi rưỡi bám nó như sam vì khoái chí với mấy cái trò nó bày ra. Đôi lần thằng nhóc ôm lấy cổ nó, hôn một cái chụt vào má nó trước mặt bao nhiêu người khiến nó ngại muốn chết, mọi người cười xòa, nó thấy âm ấm ở má mà lại vui vui: “Ờ thì... hôn là thể hiện yêu thương mà!”…</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Vào Đại học, nó hay ngồi gần cô bạn người Đà Nẵng. Thi thoảng giờ nghỉ giải lao, con nhỏ quay sang đánh chụt vào má nó một cái khiến nó hết hồn hét toáng: “Ghê quá! Bà bị les hả?”. Con nhỏ chẳng những chẳng phản ứng, tròn mắt tinh nghịch: “Ơ, Tui iu bà mà! Iu quý thì thể hiện bằng nụ hôn là chân thực nhất nhé!”. Nó ậm ờ, ừ thì con nhỏ nói đúng.</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Mẹ đang làm bếp. Nó lẻn lẻn luồn ra sau lưng mẹ, đánh chụt một cái vào má mẹ. Mẹ giật mình: “Con nhỏ này..!” và nó thấy trên má mẹ ửng hồng. Và nó biết bất cứ ai được người mình yêu thương dành tặng nụ hôn đều hạnh phúc.</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px">Những người bạn dành cho nhau nụ hôn trên má. Những người yêu nhau dành cho nhau nụ hôn trên môi. Những nụ hôn cho đi, là cả những cảm xúc theo đó đến nơi được nhận. Và câu chuyện của những nụ hôn là câu chuyện của những tình yêu thương chưa bao giờ dứt…</span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong> <span style="font-size: 15px"> <span style="font-size: 15px">__Sưu tầm__:byebye:</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span><strong> <span style="font-size: 15px"></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"></span></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="__TÀ__, post: 58939, member: 46576"] [B] [SIZE=4]Ngày bé, nó được mẹ dạy “hôn” những người nó yêu thương: vòng tay qua cổ và đặt lên má họ một nụ hôn. Và cứ thế. Nó yêu mẹ nhất nên ngày nào đi học mẫu giáo về là nó hôn vào má mẹ. Hôm nào nó quên thì ba nó nhắc: “Hôm nay con hôn mẹ chưa?”. Khi nó hôn một ai đó, nó biết người đó cũng vui. Mẹ nó vui, ba nó vui, anh hai nó vui…và nó cũng vui. Có lần bà ngoại lên chơi. Nó cũng chạy lại hôn vào má ngoại. Rồi nó chun mũi nhăn mặt: “Bà ngoại có mùi gì kì lắm!”… Bà ngoại bất ngờ nhìn nó giây lát rồi cười xuề như chưa có gì xảy ra. Sau hôm ấy, nó bị mẹ đét mấy cái vào mông vì “tội hỗn”. Nó khóc òa như mọi đứa con nít bị mẹ đánh đòn, nhưng mà thật sự chẳng rõ lý do vì sao lại “hỗn” vì nó cứ nghĩ là nó nói sự thật mà còn bị đánh… Mãi sau này lớn lên, nó mới biết, cái “mùi kì” cái mùi đặc trưng của người già, mùi được tích tụ từ những năm tháng tảo tần và lam lũ nuôi con nên người, mùi của yêu thương chưa thành lời như chất chứa đầy trong tim bà qua bao ngày. Và cũng từ bao giờ, khi nó hết cấp 1, vào cấp 2 rồi lên cấp 3, thói quen hôn người nó yêu thương đó biến mất dần như thể chưa bao giờ tồn tại trong ý thức của nó. Tự bao giờ, nó ngại thể hiện “yêu thương” như ngày còn nhỏ… Thằng bé con cậu nó ở Úc về chơi. Thằng nhóc mới ba tuổi rưỡi bám nó như sam vì khoái chí với mấy cái trò nó bày ra. Đôi lần thằng nhóc ôm lấy cổ nó, hôn một cái chụt vào má nó trước mặt bao nhiêu người khiến nó ngại muốn chết, mọi người cười xòa, nó thấy âm ấm ở má mà lại vui vui: “Ờ thì... hôn là thể hiện yêu thương mà!”… Vào Đại học, nó hay ngồi gần cô bạn người Đà Nẵng. Thi thoảng giờ nghỉ giải lao, con nhỏ quay sang đánh chụt vào má nó một cái khiến nó hết hồn hét toáng: “Ghê quá! Bà bị les hả?”. Con nhỏ chẳng những chẳng phản ứng, tròn mắt tinh nghịch: “Ơ, Tui iu bà mà! Iu quý thì thể hiện bằng nụ hôn là chân thực nhất nhé!”. Nó ậm ờ, ừ thì con nhỏ nói đúng. Mẹ đang làm bếp. Nó lẻn lẻn luồn ra sau lưng mẹ, đánh chụt một cái vào má mẹ. Mẹ giật mình: “Con nhỏ này..!” và nó thấy trên má mẹ ửng hồng. Và nó biết bất cứ ai được người mình yêu thương dành tặng nụ hôn đều hạnh phúc. Những người bạn dành cho nhau nụ hôn trên má. Những người yêu nhau dành cho nhau nụ hôn trên môi. Những nụ hôn cho đi, là cả những cảm xúc theo đó đến nơi được nhận. Và câu chuyện của những nụ hôn là câu chuyện của những tình yêu thương chưa bao giờ dứt… [/SIZE][/B] [SIZE=4] [SIZE=4]__Sưu tầm__:byebye:[/SIZE] [/SIZE][B] [SIZE=4] [/SIZE][/B] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Câu chuyện của những nụ hôn...
Top